🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mọi người trong phủ Thừa tướng đều biết, quan hệ của đại tiểu thư và nhị thiếu gia của bọn họ, từ khi trở về liền biến thành tỷ đệ tình thâm.
Ví như buổi sáng nào đại tiểu thư cũng chạy qua chỗ nhị thiếu gia mà ăn. Buổi trưa, đại tiểu thư chạy qua chỗ nhị thiếu gia đánh cờ. Buổi chiều, đại tiểu thư chạy qua chỗ nhị thiếu gia học cưỡi ngựa, bắn cung. Chỉ có buổi tối, đại tiểu thư mới ở yên trong viện của mình. Còn nhị thiếu gia ngay cả phiền cũng không phiền, nếu là lúc trước đừng nói ăn sáng cùng nhau, ngay cả gặp mặt nhau hai người đều như nước với lửa, thế mà bây giờ chuyển biến thần kỳ, phận làm nô bọn họ tỏ vẻ không thể hiểu được.
Bọn nô tì đồn ầm cả lên, cứ như đây là chuyện lạ phát sinh. Ngay cả đại phu nhân cũng bị kinh động, bà vội đi tới chỗ Tử Tuyết Vi, hỏi nàng bị sao vậy. Tử Tuyết Vi vòng vòng quanh quanh nói mình muốn hòa thuận với đệ đệ để phụ thân vui, bớt lo lắng mới có thể tập trung cho việc nước. Đại phu nhân nghe xong vui vẻ, còn khen nàng có hiếu rồi cũng không hỏi nữa.
Hôm nay Tử Tuyết Vi xuống bếp học làm bánh sủi cảo. Làm xong liền vội vàng đem tới dâng lên cho đại phu nhân và Giang Tĩnh một phen. Hai người nghe nói là đích thân nữ nhi bảo bối làm, vừa cao hứng vừa đau lòng, ăn xong còn hết lời khen ngợi Tử Tuyết Vi. Mẫu phụ khống nữ nhi dùng những từ hoa mỹ nhất khen bánh nàng làm rất ngon khiến Tử Tuyết Vi nở mũi một phen. Nghĩ nghĩ liền đích thân đưa tới cho Giang Tịnh một phần
Giang Tịnh vốn đang luyện thư pháp, nghe hạ nhân thông báo đại tiểu thư đến liền phất phất tay để nàng vào
- Tiểu Tịnh, tiểu Tịnh, ta vừa học làm sủi cảo, đảm bảo ngươi ăn xong liền không thể ăn ở chỗ khác nữa!
Tử Tuyết Vi thật xứng với câu " Người không thấy đâu, tiếng đã đi đầu ". Giang Tịnh bất đắc dĩ nhìn ngoài cửa, Tử Tuyết Vi mặt tràn đầy vui vẻ, trong tay nàng là một cái tráp bằng gỗ ngọc. Nàng để lên bàn, mở ra, quả nhiên là sủi cảo được gói tỉ mỉ thành hình bán nguyệt.
Tử Tuyết Vi đưa cho hắn một đôi đũa ngọc, hắn gắp lên, cắn một miếng
Tử Tuyết Vi mặt tràn đầy chờ mong nhìn hắn
- Thế nào?
Giang Tịnh gật gật đầu nói: " Không tệ! " rồi cắn miếng thứ hai, động tác cực kỳ tao nhã
Tử Tuyết Vi nghe vậy, bắt đầu phun ra một tràng những lời hệ thống đã dạy trong khi nàng làm. Trong lòng âm mưu, hừ, nàng bị làm phiền lỗ tai cũng phải kéo người khác đi cùng
- Sủi cảo là món ăn ngày Tết, tuy thuộc dòng bánh chẻo nhưng sủi cảo có những điểm khác biệt so với há cảo. Nhân sủi cảo gồm thịt nghiền và rau, được gói trong miếng bột mỏng, sau đó áp chặt lại bằng cách nhấn mạnh các góc bánh vào nhau hoặc xếp thành nếp. Trong dân gian có rất nhiều câu chuyện khác nhau giải thích về nguồn gốc của sủi cảo và tên gọi của nó. Theo ghi nhận lịch sử, sủi cảo được cho là phát minh bởi Trương Trọng Cảnh - một danh y nổi tiếng. Trước khi có tên sủi cảo, người ta gọi món bánh hấp này là " tai mềm ".......