Chương 32: Đoàn Hân Nghiên Nổi Giận

Đúng 10 giờ ,cuộc họp bắt đầu, tất cả mọi người đều có mặt đầy đủ tại phòng họp và đang chờ đợi sự xuất hiện của Lục Ảnh Quân

Lúc này tại phòng tổng giám đốc, Lục Ảnh Quân vừa mở cửa bước ra chuẩn bị đến phòng họp, thì bước chân anh dừng lại, ánh mắt anh liếc nhìn cô gái đang ngồi làm việc đối diện, thấy cô vẫn cúi đầu mắt dán chặt trên tập tài liệu, chân mày chau lại, chiếc miệng nhỏ đang cắn cắn đầu bút đang cầm trên tay, chắc có lẽ là gặp vấn đề khó khăn rồi, nhìn thấy dáng vẻ ngờ nghệch của cô, khóe miệng anh khẽ nhếch miệng lẩm bầm

" Đúng là cô gái ngốc"

Nghe được tiếng của Lục Ảnh Quân nhưng lại nghe quá nhỏ không biết rốt cuộc là đang nói gì trợ lý Hàn liền lên tiếng hỏi lại

" Lục tổng, ngài vừa nói gì ạ, tôi không nghe rõ"

" Không có gì, à.. mà việc gặp gỡ truyền thông thế nào rồi"

" Bên phía truyền thông đã sắp xếp ổn thỏa, và tôi cũng đã báo với cô Tống về buổi gặp gỡ trưa nay"

Nghe trợ lý Hàn báo cáo xong, Lục Ảnh Quân " Ừm" một tiếng, ngẩn cao đầu, bước thẳng về phía phòng họp, bắt đầu cuộc họp

Một mình Uyển Như ngồi ở bàn làm việc, vẫn đang cặm cụi nghiên cứu tại liệu thì nghe thấy giọng nói vang lên trên đỉnh đầu

" Lục tổng của các người đâu?"

Nghe thấy giọng nói có chút quen Uyển Như liền ngẩn đầu nhìn thấy cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt mình, liền bất ngờ đừng dậy

" Đoàn tiểu thư, cô đến tìm Lục tổng sao, ngài ấy hiện giờ đang trong phòng họp"

Cô gái xinh đẹp mà Uyển Như gọi không ai khác chính là thanh mai trúc mã với Lục Ảnh Quân ,Đoàn Hân Nghiên

Còn Đoàn Hân Nghiên sau khi nhìn thấy gương mặt cô gái đang trả lời mình cũng hết sức kinh ngạc

" Cô..cô.. chẳng phải cô là người lúc trước cùng Ảnh Quân kí hợp đồng sao, sao cô lại ngồi ở đây"

" À..tôi được Lục tổng chọn là người đại diện giám sát quá trình sản xuất cùng với Lục thị, nên trong thời gian sản phẩm được ra mắt ,tôi mỗi ngày đều phải đến đây làm việc"

" Cái gì?..cô..mỗi ngày...đều đến Lục thị làm việc"

Khi nghe đích thân Lục Ảnh Quân chọn Uyển Như là người đại diện cùng Lục thị hợp tác, gương mặt Đoàn Hân Nghiên liền biến sắc ,cả giọng nói cũng không còn mạch lạc, bàn tay đang cầm chiếc túi cũng năm ngón siết chặt, móng tay bén nhọn bấm sâu in dấu trên cả mặt da đắt tiền

" Nếu Ảnh Quân đang họp, vậy tôi vào phòng đợi anh ấy"

Đoàn Hân Nghiên gương mặt không vui trả lời một câu, liền xoay bước vào phòng Lục Ảnh Quân, cô muốn đợi anh họp xong đích thân hỏi rõ, cô muốn nghe chính miệng anh thừa nhận

Buổi họp kéo dài khoảng gần 2 tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng kết thúc, lúc này trợ lý Hàn bước đến bên cạnh Lục Ảnh Quân nói nhỏ

" Lục tổng, Đoàn tiểu thư đang đợi ngài ở phòng làm việc"

" Đến khi nào?"



" Đợi được khoảng 1 tiếng rồi ạ"

" Cậu không nói với cô ấy tôi đang họp sao?"

" Dạ, tôi có nói, nhưng cô ấy nói là muốn đợi ngài"

" Được rồi"

Lục Ảnh Quân đứng dậy trở về phòng làm việc, vừa bước vào đã thấy Đoàn Hân Nghiên đang ngồi trên ghế sopha, vẻ mặt suy tư, anh bước đến ngồi xuống đối diện với cô, chân vắt chéo

" Tìm anh có việc"

Thấy Lục Ảnh Quân, Đoàn Hân Nghiên liền lấy lại dáng vẻ bình thường mĩm cười nhìn anh

" Đến thăm anh, không được sao, chẳng lẽ phải có việc với được phép tìm anh"

" Đoàn thị dạo này có vẻ rất nhàn rỗi nhỉ?

Đoàn Hân Nghiên nghe anh nói liền có chút giận dỗi, chu môi

" Anh mở miệng ra không thể nói một câu nào tốt được sao, em chính là muốn cùng anh ăn một bữa cơm nên mới đến tìm anh, lo lắng anh vì công việc mà bỏ bê sức khỏe"

Lục Ảnh Quân liếc nhìn thời gian trên chiếc đồng hồ trên tay mình, đứng dậy bước về phía bàn làm việc

" Anh rất bận không thể dùng cơm với em được, hôm khác sẽ cùng em"

Nói rồi anh nhấn nút gọi trên điện thoại nội bộ trên bàn

" Khải Trạch cậu vào đây"

Vừa dứt lời, trợ lý Hàn bên ngoài liền đẩy cửa bước vào

" Lục tổng"

Lục Ảnh Quân ngã người ra sau ghế hai tay đan chéo đặt trên bụng

" Phía truyền thông hẹn lúc mấy giờ?"

" Hơn nửa tiếng nữa ạ"

" Được rồi cậu ra ngoài chuẩn bị, còn nữa bảo Tống Giai Kỳ vào đây cho tôi"

"Vâng Lục tổng, tôi lập tức chuẩn bị"

Cánh cửa phòng vừa khép lại, Đoàn Hân Nghiên liền từ trên ghế ngồi bật dậy



" Tống Giai Kỳ...cả Tống Giai Kỳ cũng đi cùng anh sao?"

Lục Ảnh Quân không để ý giọng nói biểu cảm của Đoàn Hân Nghiên mà nhàn nhạt " Ừm" một chữ

Lúc này có lẽ do quá tức giận vì chuyện lúc sáng khi biết được Tống Giai Kỳ là được đích thân anh chọn làm người đại diện hợp tác, đến giờ cô vẫn chưa kịp hỏi thì lại thêm chuyện cô ta được cùng với Lục Ảnh Quân đi dùng cơm gặp gỡ đối tác ,khiến sự ghen tị trong lòng Đoàn Hân Nghiên bùng phát, cô lớn tiếng chất vấn Lục Ảnh Quân

" Anh đừng nói với em vì cô ta là người đại diện hợp tác với Lục thị, đó chỉ là một công ty nhỏ bé cỏn con mà thôi, còn chưa nói đến cô ta lại chẳng có tài cán gì, ngay cả bản thiết kế cũng là do người khác thiết kế, vậy thử hỏi cô ta dựa vào đâu mà trở thành người đại diện, dựa vào đâu cùng anh đi gặp gỡ truyền thông, dựa vào đâu mà..."

" Đủ rồi...."

Lục Ảnh Quân nghe Đoàn Hân Nghiên nói liền tức giận đập bàn, hét lớn, anh không biết từ lúc nào người mà Lục Ảnh Quân anh chọn lại, hết người này đến người khác được phép chỉ trích, bàn tay anh siết chặt thành nắm đấm, ánh mắt hung tợn, giọng nói âm u như rít từ trong kẽ răng

" Ra ngoài"

Lục Ảnh Quân vừa dứt lời, thì cánh cửa phòng cũng vừa mở ra, người bước vào chính là Uyển Như, cô vốn đang ở bàn làm việc nghe trợ lý Hàn thông báo liền vội vã chuẩn bị, vừa bước vào đã nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cả hai người đang đứng trước mặt Uyển Như lúc này biểu cảm trên gương mặt đều vô cùng đáng sợ, đặc biệt là Lục Ảnh Quân cứ như Tu La Tràng vậy, bây giờ hai chân cô cũng mềm nhũn ra rồi, cô không biết rốt cuộc bọn họ tại sao lại cãi nhau, còn cãi hình như rất nghiêm trọng nữa

" Tôi...tôi..tôi vào hình như không đúng lúc, hai người cứ tiếp tục, tôi xin phép"

" Đứng lại"

Lục Ảnh Quân thấy Uyển Như định rời đi liền lên tiếng

" Tôi cho phép cô ra ngoài???"

Lúc này Đoàn Hân Nghiên nhìn thấy Lục Ảnh Quân giữ Uyển Như lại trong lòng càng thêm giận dữ

" Ảnh Quân, tại sao anh lại để cô ta làm việc ở ngay cạnh phòng anh chứ, cô ta..."

" Ra ngoài"

Ánh mắt sắc lạnh của Lục Ảnh Quân hướng về phía Đoàn Hân Nghiên, giọng như hầm băng nhả ra từng chữ

" Tôi bảo em ra ngoài, không nghe thấy sao?"

"Anh...được.. em đi, em lập tức đi"

Đoàn Hân Nghiên hậm hực tức giận giậm chân rời đi, lúc đi ngang qua Uyển Như đang đứng cúi đầu còn không quên bỏ lại một câu

" Cô giỏi lắm"

Uyển Như cả người như điện giật run rẩy cả lên, câu nói của Đoàn Hân Nghiên chính là nghiến răng nghiến lợi mà nói ra, khiến trái tim nhỏ bé của Uyển Như vô cùng rầu rĩ, cái mạng nhỏ này của cô sắp không bảo toàn nổi rồi, cô không muốn ngủm sớm như vậy đâu

Khi Đoàn Hân Nghiên rời đi, thì Lục Ảnh Quân bên này còn đang vô cùng tức giận vẫn chưa có hạ xuống, ánh mắt anh nhìn chằm chằm cô gái nhỏ trước mặt, đang sợ hãi cúi đầu

"Qua đây"