Chương 7: Thả lỏng (H)

Cô đâm chọc đầy thích thú, tạm thời không thể dừng lại được, động tác càng lúc càng nhanh. Tiếu Khâm cũng nhấc mông, ưỡn thẳng dương vật, phối hợp đưa đẩy với cô.

Kɧoáı ©ảʍ không ngừng tích lũy, tiểu huyệt liên tục đóng mở phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, khiến côn ŧᏂịŧ ướŧ áŧ trơn trượt, liên tục để lại vết ướt trên chiếc quần sẫm màu của người đàn ông. Trong phòng họp, tiếng nước lõm bõm vang vọng khắp nơi, Lương Lộc đỏ mặt, nhưng cô cũng chẳng thèm ngại ngùng gì nữa, cô còn đang bận rên và dùng dương vật cọ xát vào đầu âm đạo cho đỡ ngứa.

"A… A… Ahhh!” Cuối cùng, dương vật nhờ nước da^ʍ ướt đẫm hỗ trợ đã đâm thẳng vào bên trong. Tiểu huyệt đang ngứa ngáy, khó chịu được lấp đầy, cự vật thô to cứng rắn chà xát lên vách âm đạo, trực tiếp đâm thẳng đến tử cung. Bất ngờ xuất hiện quá nhiều kích thích khiến não Lương Lộc trống rỗng, tiểu huyệt không kìm chế được nên phun ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, cô cứ như vậy hét lên một tiếng mà lên đỉnh.

Sau đó dựa vào lòng Tiếu Khâm, ôm lấy anh, thân mình xinh đẹp co quắp, thở hổn hển.

“Hừm…” Tiêu Khâm không kìm được tiếng rên nhẹ khi cảm nhận dòng nước da^ʍ tuôn ra và quá nhiều sảng khoái do âm đạo co thắt siết lấy dươиɠ ѵậŧ của mình. Anh vuốt ve tấm lưng mềm mại, mịn màng của người phụ nữ đang ngoan ngoãn nằm trên ngực mình, xấu xa thì thầm vào tai cô: "Vừa rồi có phải em hét to quá không, đừng quên đây là phòng họp..."

Trong nháy mắt hai má Lương Lộ đỏ bừng, muộn màng che miệng, trợn to hai mắt nhìn hắn, vẻ mặt hối hận cùng sợ hãi, cả người bởi vì lo lắng mà co rút, khiến tiểu huyệt bị kẹp chặt.

Âm đạo chật hẹp lúc này càng siết chặt hơn, Tiếu Khâm chịu không nổi nữa, vỗ vỗ cái mông tròn của cô, hạ thấp giọng nói: "Thả lỏng! Chặt quá."

Anh biết tường và cửa phòng họp này đều được cách âm đặc biệt, bên ngoài không thể nghe thấy tiếng nói bên trong, nhưng anh vẫn trêu chọc cô. Hiện tại, nhìn ánh mắt cô phủ đầy sương mù, cơ thể đang run lên trong lòng mình, anh cười mỉm đầy thỏa mãn, vừa nâng hông cô nhằm điều chỉnh góc độ của điểm đút vào, vừa khàn giọng trêu chọc: “Đồ da^ʍ đãng! Vừa đút vào đã ra rồi… Sướиɠ quá hả?" Vừa dứt lời , anh đã ưỡn mông lên đâm thật mạnh.

Lương Lộc biết mình đang bị trêu chọc khi nghe anh kiềm nén tiếng cười, thầm mắng mình vì bị chơi cho mất hết lý trí, quên mất rằng tường phòng họp rất dày lại còn được cách âm đặc biệt. Cô bèn trút giận bằng cách cắn vào cổ anh, nhưng nó cứng quá, không thể cắn nổi. Cô liếc mắt, vội úp mặt vào yết hầu của anh, thè đầu lưỡi ra.

Chút ẩm ướt trên cổ khiến Tiêu Khâm mất tập trung, anh không kìm chế du͙© vọиɠ của mình nữa, nắm lấy cái mông tròn của cô mà vỗ mạnh một cái, thọc mạnh dương vật vào đường hầm nhỏ hẹp yếu ớt một cách thô bạo không thương tiếc, đâm thẳng vào tận trong cùng. Qυყ đầυ lớn không chỉ chèn ép âm đạo, mà còn chọc thẳng vào miệng tử ©υиɠ, nhét hết cả cây thịt to dài đáng sợ vào, miệng tử cung bị mở rất rộng. Cho đến khi chất dịch màu trắng đυ.c tràn ra bên ngoài, tạo thành một lớp bọt ở miệng lỗ nhỏ.