Màn đêm buông xuống, hai vầng trăng khuyết lơ lửng giữa bầu trời đêm, hô ứng lẫn nhau tỏa ra ánh sáng bạc chiếu xuống đại địa như từ trên trời rủ xuống một tấm lụa mỏng.
Đại sảnh Tiếu phủ.
- Cha, tỷ tỷ... không sao chứ?
Tiểu Tiểu Long lo lắng, trên gương mặt tràn đầy vẻ sợ hãi, hắn rất sợ tên một người thốt ra từ miệng Tiếu Mông.
Khuôn mặt Tiếu Yên Vũ trắng bệch, ánh mắt luôn linh động mà bây giờ đờ đẫn, tràn đầy tử khí. Dưới làn da tái nhợt hiện lên những đường gân xanh chằng chịt, sinh mệnh lực tùy thời có thể tiêu tán.
Tiếu Mông khôi ngô cao lớn đứng bên cạnh Tiếu Yên Vũ, chậm rãi thu hồi chân khí, hai hàng lông mày như dính lại với nhau, sâu dưới con mắt là sát khí hừng hực.
- Ai làm? Làm sao Yên Vũ lại biến thành như thế này?
Tiếu Mông lạnh lùng nói, trong giọng nói tràn đầy tức giận.
- Con... hôm qua cùng tỷ tỷ đi tới Phương Phương tiểu điếm ăn cơm, gặp... gặp đại ca.
Dưới uy áp của Tiếu Mông, Tiểu Tiểu Long có chút không thở nổi, toàn thân run rẩy, Thất phẩm Chiến thánh giận dữ tuyệt đối không phải là người bình thường có thể chịu nổi.
Tiếu Mông nghiêng đầu nhìn hắn.
- Ngươi nói gặp ai? Tiếu Nhạc?
- Vâng!
- Hắn đem Yên Vũ đánh thành như vậy?
Tiếu Mông cắn răng, hai tay nắm chặt, đè nén lửa giận.
Tiểu Tiểu Long ngẩn ra, vội vàng bác bỏ vì vậy đem hết thảy sự việc nói cho Tiếu Mông.
- Ý của ngươi là Yên Vũ bị con rối trong tiệm kia đả thương?
Thần sắc trên mặt Tiếu Mông không thay đổi gì nhưng lại để cho Tiểu Tiểu Long run sợ. Không nhìn ra lửa giận mới là đáng sợ nhất.
- Lão bản nói... Ba ngày sau có thể cứu tỷ tỷ.
Tiếu Long bồi thêm một câu.
- Hắn nói thì ngươi sẽ tin? Ngươi an tâm đem tính mạng của tỷ tỷ mình giao cho một tên đầu bếp vô danh tiểu tốt đó?
Tiếu Mông cười lạnh một tiếng để cho Tiểu Tiểu Long như rơi vào trogn hầm băng.
- Ngươi đi ra ngooài trước đi, ta đã mời ngự y, hy vọng người có thể cứu.
Tiếu Mông mệt mỏi khoát tay một cái để cho Tiểu Tiểu Long thất hồn lạc phách rời khỏi đại sảnh.
Sau khi Tiểu Tiểu Long rời đi, Tiếu Mông phân phó người hầu đem Tiếu Yên Vũ đưa về phòng, bước ra một bước cả người biến mất như một cơn gió.
- Có gan dám đả thương con gái của Tiếu Mông ta, ta muốn nhìn xem ngươi là thần thánh phương nào.
Thanh âm trầm thấp của Tiếu Mông vang vọng.
...
Đêm tối, Phương Phương tiểu điếm có chút yên tĩnh, trong ngõ nhỏ có một tia sáng từ trong khe cửa chiếu ra.
Chó mực lười biếng nằm ở cửa, híp mắt, giữ nguyên tư thế ngủ từ trước đến nay. Ngủ, tựa hồ là sở thích lớn nhất của nó.
- Hừ!
Hai mắt cho đang nhắm chặt đột nhiên mở to, nghi hoặc nhìn về không trung.
Chỉ thấy một thân ảnh từ trên không bay xuống, đạp không khí, gương mặt uy nghiêm dạo bước tới tiệm nhỏ, mỗi bước đi tới, khí thế tăng thêm mấy phần.
Hai tay Tiếu Mông chắp sau lưng, đứng ngạo nghễ trên không nhìn xuống tiệm nhỏ, bỗng ánh mắt hắn chuyển dời xuống một con chó đang nằm ở cửa.
"Một con chó mực?"
Tiếu Mông nỉ non, sắc mặt lơ đễnh dần trở nên nghiêm trọng, nhìn chằm chằm con chó kia.
Đây là một con chó sâu không lường được! Trong lòng Tiếu Mông rét lạnh, hắn không thể nhìn thấu được tu vi của nó nhưng hắn tin chắc chỉ cần mình có gì không đúng là con chó sẽ cho mình một kích tan xương nát thịt.
"Quán ăn thần bí, con chó bí ẩn... Quả nhiên không đơn giản!"
Tiếu Mông nghĩ thầm trong đầu, đột nhiên hắn có chút tin tưởng lời nói của Tiểu Tiểu Long, có lẽ ba ngày sau ông chủ nơi này cứu được Yên Vũ.
"Ba ngày sau nếu không cứu được Yên Vũ, Tiếu Mông ta cho dù có liều cái mạng già này cũng phải để tiệm nhỏ của ngươi chôn cùng." Âm thầm hừ lạnh một tiếng, Tiếu Mông quay đầu đi, thân hình biến mất trong nháy mắt.
Tiểu Hắc nhàn nhàn nhìn thân ảnh Tiếu Mông biến mất, miệng chó mở to, ngáp một cái, thở dài, tiếp tục đi ngủ.
Ở bên trong, Bộ Phương không biết hắn mới vừa rồi đã ở trước quỷ môn quan chạy hết một vòng, thời khắc này hắn đang nâng lên tinh thần chăm chú học tập linh dược thiện cháo gà hầm nhân sâm.
"Linh dược thiện: Đem có một linh dược có tác dụng chữa bệnh kết hợp cùng nguyên liệu nấu ăn khác, áp dụng phương pháp đặc biệt khiến hai thứ hòa quyện để thành một món ăn vừa có màu sắc, hương vị vừa là một bài thuốc." Hệ thống giải thích.
"Cháo gà hầm nhân sâm Tử Sam Phượng Kê: Đem ngũ phẩm linh dược nhân sâm tím cùng linh thú cấp năm Huyết Phượng Kê và nhiều nguyên liệu khác kết hợp với nhau để trở thành món cháo gà hầm nhân sâm, món ăn này có thể cung cấp sinh mệnh lực, bồi bổ khí huyết, giá trị trong y học cực kì cao nhưng để nấu ra cần tỉ lệ nguyên liệu phải thật chuẩn xác."
Bộ Phương đọc xong cách chế biến cháo gà hầm nhân sâm, đối với thuốc, Bộ Phương không nghiên cứu nhiều cho nên cũng cũng không quen lắm. Hắn hiểu bất kì một phương thuốc nào cũng cần một sự chính xác đến từng vị thuốc, nhưng hiểu là hiểu còn thực tiễn sẽ không dễ dàng như vậy.
- Hay là bắt đầu thực hành đi.
Bộ Phương nhíu mày một cái, định thử cách làm này một chút.
- Hệ thống chuẩn bị cho ký chủ ba củ nhân sâm tím, ba con Huyết Phượng Kê, những dược liệu quý trọng khác các ba phần, ký chủ chỉ có ba cơ hội để thử, hy vọng ký chủ có thể thành công.
Thanh âm nghiêm túc từ hệ thống vang lên, để bản thân Bộ Phương rùng mình một cái, chỉ có ba phần nguyên liệu nấu ăn, nói cách khác hắn chỉ có cơ hội thất bại hai lần.
Hắn nghiêm túc đọc và tìm hiểu công thức nấu ăn một lần nữa, hít sâu một cái, trong đáy mắt lộ ra tự tin.
Trong phòng bếp, không biết lúc nào đã xuất hiện một chiếc tủ lớn, đơn độc bố trí ra. Ở bên cạnh, hệ thống nói ba phần nguyên liệu nấu ăn đều được chuẩn bị ở trong tủ đó.
Bộ Phương mở cửa tủ ra, nhất thời một luồng linh khí nồng nặc đập vào mặt, để lỗ chân lông khắp người của hắn đều giãn ra.
- Cô cô...
Ở tầng dưới chót của tủ, có ba con gà nhốt trong ba cái l*иg, bên trong mỗi cái l*иg có một con gà, lông của chúng đỏ như máu tươi, trông rất đẹp mắt.
Bộ Phương nhìn chúng nghĩ: “Hóa ra là gà sống... Còn tưởng rằng hệ thống đã xử lý rồi.”
“Hệ thống đã phong ấn tu vi của Huyết Phượng Kê, ký chủ dựa theo những bước bình thường để gϊếŧ gà là được. Nhất định phải chú ý: Phải giữ gà nguyên vẹn, không được làm tổn hại đến máu gà.”
Xách chuồng gà ra, Bộ Phương thuần thục từ trong l*иg bắt lấy Huyết Phượng Kê.
Huyết Phượng Kê bị phong ấn tu vi quả nhiên giống gà trên địa cầu không có bất kỳ khác biệt gì, dĩ nhiên trừ hình dáng bất đồng ra.
Huyết Phượng Kê nhìn thật đẹp mắt, vóc người to khỏe, chiếc mào cao đỏ như máu, lông gà màu đỏ chói trông hết sức lộng lẫy, nhìn xa xa như ngọn lửa đang cháy, chiếc mỏ có màu đỏ nhạt.
Sức chiến đấu của linh thú cấp năm Huyết Phượng Kê thật ra không mạnh, ít nhất so với cấp năm linh thú yếu hơn rất nhiều, nhưng là tốc độ di chuyển rất nhanh, đây cũng là nguyên nhân nó đứng trong cấp năm linh thú. Mà lúc này nó ở trong tay Phương Bộ không khác gì gà vườn, không có sức giãy giụa, mặc cho hắn chỉ là Tam phẩm Chiến cuồng xẻ thịt.
Bộ Phương thuần thục xử lý Huyết Phượng Kê, công việc làm gà gần như hoàn mỹ, tiếp theo hắn tiếp tục lấy các dược liệu quý từ trong tủ ra.
Những linh dược này tràn đầy linh khí, đem cả cái phòng bếp tràn đầy linh khí trông giống như tiên cảnh, đặc biệt là nhân sâm tím, linh khí đậm đà đến nỗi cơ hồ muốn hóa thành mây mù.
Dựa theo sách dạy nấu ăn giới thiệu, trước tiên Bộ Phương phải cắt một vết vào củ nhân sâm, đem chất lỏng trong nhân sâm tím nặn vào trong chén, tiếp theo dùng dao thái mỏng nhân sâm tím.
Lấy ra một chiếc nồi, Bộ Phương dựa theo tỷ lệ đem dược liệu nhét vào trong bụng Huyết Phượng Kê, cuối cùng đem toàn bộ Huyết Phượng Kê bỏ vào trong nồi, đổ thêm nước vào hầm.
Sa khi nấu được nửa giờ, ngửi được mùi thịt, đổ chất lỏng chắt ra từ nhân sâm tím vào vào, rồi tiếp tục hầm.
Lần này hầm khoảng hai giờ, mùi thịt gà thơm đậm đà cùng với mùi nhân sâm tím từ trong nồi chậm rãi bay ra, như sương mù trôi lơ lửng ở trong phòng bếp, ngưng mà không tán.
- Thành công?
Bộ Phương có chút ngạc nhiên mừng rỡ.
Nhưng mà một khắc sau, thanh âm từ vang lên trong đầu của hắn.
- Ký chủ thử nghiệm lần đầu tiên, thất bại.