Chương 4: Đút súp cho ăn (H)

“Thay quần áo, đi rửa mặt ăn cơm.” người đàn ông ném qua một chiếc váy dài bằng bông màu xanh nhạt, cậu trai cực kỳ kinh ngạc, nắm lấy cái váy, khó xử cứng đờ.

Quần áo trước đó của cậu đã sớm bị bà mối Long lột sạch sẽ, trước mắt người này lại bảo mình mặc váy của phụ nữ, như vậy làm sao chịu được.

người đàn ông đã sớm đi ra ngoài, cậu trai ngồi trên giường suy nghĩ trong một thời gian, mới run rẩy nắm lấy chiếc váy mặc trên người.

Giản Đại Mông ngồi trên ghế gặm bánh bao, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cửa, chờ đứa con trai ngoan kia vẻ mặt ngượng ngùng, chân cũng không bước ra xuất hiện, bánh bao đang gặm dở của hắn đều rơi trên bàn.

Quá xinh đẹp, nếu không phải mái tóc ngắn đó, thì thực sự là một cô bé nũng nịu.

“Đến đây.” Giản Đại Mông ôm người lại, đặt lên đùi mình, hắn mặc quần ống rộng mỏng manh, mông mềm mại của cậu trai đặt trên đùi hắn, giống như bánh bao mềm mại.

“Há miệng, cha đút súp cho em.” Một thìa canh thơm ngon đút đến bên môi cậu, hai tay ôm cổ người đàn ông, ngoan ngoãn mở miệng uống thìa nước canh kia.

Vị giác nhất thời bị chiếm cứ, hương vị thơm ngon kia khiến cậu hoàn toàn đói bụng, bình thường vì bảo vệ thân hình mà cậu đều rất chú ý ăn uống, gần như không đυ.ng tý dầu nào, không nghĩ tới loại thời điểm này có cơ hội phóng túng một phen.

Đôi mắt cậu nhìn người đàn ông, đầu lưỡi hồng diễm liếʍ môi, “Còn muốn.” Hai cánh tay treo cổ người đàn ông cũng lắc lư, thật giống như một đứa trẻ làm nũng với cha vậy.

“Đói bụng? Tự ăn đi.” người đàn ông tách chân cậu trai ra, để cậu ngồi trên đùi mình, một đôi cánh tay sắt từ phía sau ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cậu trai, cách vải véo hai cái cục trên ngực.

Cậu trai ấp úng một tiếng, quay đầu cầu xin nhìn người đàn ông một cái, lại quay đầu nghiêm túc quét sạch thức ăn trên bàn, xem ra sau này thức ăn sẽ không kém.

Cậu suy nghĩ vui vẻ trong đau đớn.

Chậu gà hầm tùng nhung kia cuối cùng hơn phân nửa chậu đều vào bụng cậu trai, cảm giác đói khát lâu dài rốt cục cũng được thỏa mãn, nhất thời lại bắt đầu mệt mỏi, “Ba, con ăn xong rồi.” Cậu dựa vào vòng tay của người đàn ông, giống như một con mèo lười biếng.

“Nhìn cái miệng này của em.” người đàn ông một bên ghét bỏ ghét bỏ, một bên lại hôn lên cánh môi đỏ tươi diễm diễm của cậu, mùi thơm ngọt ngào của canh gà hòa tan trong nụ hôn của hai người, cậu khẽ nhíu mày, chịu đựng nụ hôn nóng bỏng của người đàn ông.

Lực đạo kia giống như muốn nuốt đầu lưỡi cậu, cơ bắp cứng rắn cả người còn làm cho cậu cảm thấy đau.

“Ba phải đi làm rồi, em dọn dẹp bàn rửa chén, tự mình chơi, đừng chạy lung tung nghe thấy không.” người đàn ông vặn một nắm núʍ ѵú nhỏ của cậu trai, “Không mặc qυầи ɭóŧ chạy ra ngoài sẽ bị người ta đè trên mặt đất chơi đùa đấy.”