Chương 1: Bé ngoan tên gì?

“Thím à, thím đúng là không phúc hậu, lúc ấy nói nữ 8000 đồng, nam 3000 đồng nha, sao bây giờ một đứa con trai lại đòi 5000?” người đàn ông cau mày, cả người cơ bắp ngăm đen nhìn qua vô cùng ngang ngược.

“Người anh em Giản à, lời này của cậu tôi cũng không thích nghe, cậu nói muốn mua một đứa con trai có thể sinh con trai, người này không phải đúng ý cậu sao, thu ít 3000 còn không vui à?” Người phụ nữ trung niên được xưng là bà mối Long căn bản không sợ người đàn ông thô kệch trước mắt, bà ấy ngồi trên màn, tẩu thuốc trong tay đảo lộn.

“Hơn nữa, cậu xem làn da mềm mại này đi, ban ngày làm con trai cậu, buổi tối làm vợ yêu, như vậy còn không tốt sao?” Người phụ nữ đưa tay sờ lên đùi cậu trai kia, người sau bị trói chặt, miệng cũng bịt kín vải, một đôi mắt to xinh đẹp tràn đầy nước mắt, cậu ấm ức kêu to, muốn né tránh tay người phụ nữ nhưng lại không có biện pháp.

“Con hàng xinh đẹp như vậy, tôi thấy hời cho cậu cả đấy, bằng không bán cho mấy đại lão thô ở thôn lân cận kia, người nào sẽ không chi mạnh tiền hơn chứ. Có điều một tiểu mỹ nhân nũng nịu như vậy, để cho bọn họ chơi vài ngày đã hỏng đúng là quá lãng phí.” Bà mối Long vỗ mông trần trụi của cậu trai, xúc cảm trơn nhẵn cùng độ dẻo dai độc đáo của thiếu niên làm cho chính bà ta đều có chút không muốn buông tay.

“Thật sự như thím nói à?” người đàn ông nghi ngờ tiến lại gần, bẻ hai cái chân trắng vừa dài vừa thẳng kia ra, nâng dươиɠ ѵậŧ nhỏ nhắn mềm nhũn kia lên, hậu huyệt xử nữ phấn nộn liền nhìn không sót chút nào.

“Ngoan lắm, đúng là một sợi lông cũng không có.” Ánh mắt người đàn ông trầm xuống, yết hầu trượt, chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi đắng.

“Dựa theo phẩm tướng này, tôi thu thêm 3000 đồng chắc chắn được lợi là cậu, sau này có chuyện tốt chớ quên thím cậu là được.” Bà mối Long hừ một tiếng, nắm lấy tiền Giản Đại Mông đưa cho mình, trong miệng ngầm với súng thuốc lá, vặn vẹo rời đi.

Trong phòng đèn đuốc sáng trưng, nhất thời chỉ còn lại nam tử cao lớn vẻ mặt dục niệm cùng cậu trai đáng thương đang co rúm lại không thể tránh được.

“Bé ngoan, cậu tên là gì?” người đàn ông buông dây thừng của cậu trai ra, đau lòng vuốt ve nơi làn da bị xước. Cậu trai bị trói mấy ngày cho dù bị lấy vải trong miệng ra, song cơ bắp đau nhức, làm sao nói ra, nức nở lắc đầu.