Chương 17

Cậu có chút lo lắng, trong tiềm thức không muốn bước vào cánh cửa này, cứ như thể bên trong có cọp beo hổ báo ăn thịt người vậy.

Hoài Tinh cũng không thích cảm giác ở đây, vừa vào sảnh đã đòi đi, ba người dỗ dành thế nào cũng không được, cuối cùng Hạ Mạt mặc kệ bọn họ đi thẳng vào trong mới khiến hai người phải đuổi theo.

"Vào đi." Hạ Mạt lên tiếng, ánh mắt rời khỏi Hoài Ngu và Hoài Tinh.

Trên đường đến đây, kỳ thực Hạ Mạt có chút hối hận, hối hận vì đã tự quyết định thay Hoài Ngu, nhưng đến nước này cũng chỉ có thể đánh liều.

"Người đến rồi." Hồng Thiên không giấu nổi vẻ mặt, có chút hả hê.

Đều là công tử bột ra ngoài lăn lộn, trải qua bao nhiêu sóng gió, người nào người nấy đều là cáo già, chuyện gì mà quản lý, cổ phần công ty có một nửa là của anh ta chứ, nhưng những lời này Hồng Thiên không nói ra ngoài, hôm nay có trò hay để xem, lại còn là của Tư Duẫn Trạch, anh ta thích nhất là xem trò hay của Tư Duẫn Trạch.

"Tắt thuốc đi, bật hệ thống thông gió lên." Tư Duẫn Trạch bưng tách trà lên, ánh mắt không rời khỏi tờ báo.

"Ồ." Hồng Thiên bĩu môi, "Người ta đến muộn đấy."

---

Tư Duẫn Trạch rất bình tĩnh gật đầu, lịch sự liếc nhìn rồi lại dời mắt.

Phía sau bức bình phong pha lê chạm khắc ngăn cách với cửa ra vào, ba bóng người đang đứng đó.

Qua lớp bình phong, ba bóng người không biết từ lúc nào đã biến thành bốn, ba lớn một nhỏ, trông thật đáng thương.

Bóng dáng nhỏ bé vừa cứng đầu vừa sợ hãi bước ra từ phía sau một trong những bóng người, vừa đáng yêu vừa dè dặt.

"Đứng hết ở ngoài đó làm gì." Hồng Thiên dập tắt tàn thuốc, bật thông gió, "Vào đi chứ."

Hoài Ngu nghe thấy Hà tổng gọi điện cho Hạ Mạt thì đã đoán được có chuyện không ổn, mơ hồ cảm thấy có liên quan đến chuyện hôm qua, Hạ Mạt lại giấu giếm chỉ nói đưa cậu đến đây để giải quyết ổn thỏa.

Hoài Ngu không ngờ lại có thể gặp anh ta ở nơi này.

Người đàn ông lạnh lùng nhìn thẳng về phía trước, khí chất áp bức bẩm sinh của kẻ bề trên lộ ra rõ ràng, ngồi nghiêng người, đôi chân dài thoải mái bắt chéo, đường nét cổ thon gọn, nếu anh ta không nhìn qua thì có lẽ Hoài Ngu sẽ không nhận ra đuôi lông mày anh ta có một nốt ruồi nhỏ, vừa tà mị vừa nguy hiểm.

"Hoài Ngu." Tư Duẫn Trạch thản nhiên gọi một tiếng, như tảng đá đè nặng lên ngực Hoài Ngu, cậu hoảng sợ đến mức răng va vào nhau lập cập, gần như theo bản năng giấu Hoài Tinh ra sau lưng.

Mà người kia chỉ thong thả lên tiếng: "Ngồi đi."

Hoài Ngu không dám nhúc nhích, tim đập thình thịch, cơ thể nặng nề không bước nổi.

Hạ Mạt rất biết điều, kéo Hoài Ngu và Hoài Tinh ngồi xuống đối diện Tư Duẫn Trạch.

Cô đã từng nghe nói về Tư Duẫn Trạch, ai cũng biết những minh tinh dính scandal với Tư Duẫn Trạch đều phải trả giá đắt, cho dù anh ta không thể một tay che trời thì người đứng sau anh ta cũng sẽ nhúng tay vào. Người trong giới đều nói người này tính tình thất thường, không ai đoán được sở thích và suy nghĩ của anh ta, biết đâu giây tiếp theo sẽ làm ra chuyện điên rồ gì đó.

Chỉ tiếc là, Tư Duẫn Trạch hoàn toàn có gan làm chuyện điên rồ.

"Chào Tư tiên sinh, chào Hồng tiên sinh." Tuy đã bàn bạc ổn thỏa với Hồng Thiên, nhưng Hạ Mạt vẫn rất cung kính, sợ chọc đến nhà đầu tư.

Hoài Ngu cảm thấy bất an, muốn xem Weibo, mới nhớ ra điện thoại đã bị Hạ Mạt tịch thu.

Hồng Thiên cứ thế trắng trợn đánh giá Hoài Ngu và đứa bé bên cạnh cậu.

Dáng người chuẩn, khí chất tốt, thật xứng đôi.

"Đây là mẹ của đứa bé sao?" Hồng Thiên nhón một quả nhài từ đĩa hoa quả, không hề che giấu mà chỉ vào Ngô Đồng.

"Không không không, không phải tôi, tôi là trợ lý của anh Ngu." Ngô Đồng theo phản xạ trả lời, sau đó mới kịp nhận ra, vội vàng ngậm miệng, không dám ngẩng đầu.

Hoài Tinh không thích thái độ nói chuyện của người này, ánh mắt nhìn chằm chằm, bàn tay nhỏ cũng nắm chặt thành nắm đấm nhỏ xíu che trước mặt Ngô Đồng.

"Tinh Tinh." Hoài Ngu vội vàng che chở bé con, kéo về phía mình ôm lấy, ra dáng một người cha bảo vệ con.

"Thú vị đấy, tôi không có ác ý." Hồng Thiên đưa quả nhài cho đứa bé đang ra vẻ phòng bị, đứa bé này lại không nể mặt anh ta, giằng co hồi lâu cũng không nhận.

Hạ Mạt giúp đỡ nhận lấy, còn ra hiệu bằng mắt cho Ngô Đồng bế Tinh Tinh ra ngoài dỗ dành, Tinh Tinh không chịu đi, hai phút sau mới oán hận từng bước quay đầu lại rời đi.

Mời mọi người đến đây là muốn bàn về chuyện hot search, Hồng Thiên ngồi xuống, "Đều biết Tư Duẫn Trạch nhà chúng tôi chưa bao giờ dính scandal với người trong giới, đây là giới hạn cuối cùng của cậu ấy, lại còn liên quan đến một đứa bé, chuyện này hơi khó giải quyết."

Hoài Ngu không biết hot search là gì, cũng không hiểu tại sao lại liên quan đến bé con, vội vàng hỏi: "Hot search gì? Tại sao lại liên quan đến tôi và Tinh Tinh?"