Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Được Các Đại Lão Sủng Nhập Hoài

Chương 8

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi đăng cơ, hắn ta đã dẫn cấm quân dẹp loạn, khi Man Di tấn công, hắn ta đã dẫn binh lính bảo vệ biên cương. Lần nào cũng thoát chết trong gang tấc nhưng toàn thân đầy vết thương.

Không chỉ Khuynh Linh không yên tâm, hắn cũng không yên tâm.

Lục Tử Ngọc đột nhiên đứng giữa hai người, từ phía sau khoác vai cả hai rồi xoay người họ quay lưng lại với hướng Mạc Việt đã đi, vui vẻ nói.

“Yên tâm đi, hắn là Mạc đại tướng quân mà. Sao các ngươi càng ngày càng giống mấy bà đại thẩm nhiều chuyện vậy. Đi nào, bệ hạ hiếm khi ra ngoài, không đến ăn thử món gà om nước tương của Hoan Nguyệt Lâu thì thật đáng tiếc. Ta đói muốn chết rồi, đi thôi đi thôi.”

Quân Tử Lan lộ vẻ chán nản, gỡ tay Lục Tử Ngọc ra khỏi vai mình rồi lại cứu Khuynh Linh khỏi tay hắn ta.

Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ của Khuynh Linh giấu dưới tay áo, mỉm cười nói: “Đi thôi, xem thử món ăn có thay đổi gì không. Đã lâu rồi chưa được ăn lại.”

Khuynh Linh quay đầu cười đồng ý, bầu không khí trầm lắng vừa rồi trong ánh mắt hai người đã tan biến.

Lục Tử Ngọc hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn về hướng biên cương. Sau đó đuổi theo hai người đã đi trước.

Ám vệ được phái ra cũng đã thu thập được tin tức, đang lúc Khuynh Linh nằm trên ghế mỹ nhân đọc sách và Lục Tử Ngọc chuẩn bị cho lễ hội ở Lễ Bộ thì cả hai đều bị triệu vào cung.

Hai người gặp nhau giữa đường rồi cùng đến thư phòng của Quân Tử Lan.

“Đến rồi à? Ngồi đi, Lý Phúc, dâng trà.” Quân Tử Lan vừa xem tấu chương trong tay vừa phất tay bảo hai người tự tìm chỗ ngồi.

Lục Tử Ngọc ngồi trên ghế gỗ gần cửa sổ, còn Khuynh Linh thì nằm nghiêng trên ghế mỹ nhân.

“Khuynh Linh, ngươi như mấy cái đồ không xương ấy, có thể nằm thì nằm luôn chứ nhất quyết không ngồi.” Lục Tử Ngọc tặc lưỡi ngạc nhiên nhìn Khuynh Linh.

Lúc này, Lý Phúc cũng mang trà vào cho hai người. Khuynh Linh vốn không thích trà đậm, Lý Phúc chuẩn bị trà Tùng Sơn Tuyết Châm cho nàng, hương vị thanh lạnh có chút ngọt dịu. Còn trà của Lục Tử Ngọc là Lạc Châu Ô Diệp, cũng là loại trà mà Quân Tử Lan thường uống, phù hợp để tỉnh táo tinh thần và giữ bình tĩnh.

“Xem kìa, đúng là phân biệt đối xử thật chứ. Quả nhiên người đặc biệt thì trà cũng được chuẩn bị riêng.” Lục Tử Ngọc nói, giọng đầy ẩn ý, nhấc chén trà lên uống một ngụm.

Ngồi bên bàn, Quân Tử Lan nghe vậy thì cả người cứng lại, vội quay sang nhìn Khuynh Linh, nhưng phát hiện nàng không hiểu ý tứ trong lời nói của Lục Tử Ngọc nên hắn thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng cảm thấy hơi hụt hẫng. Hắn trừng mắt nhìn Lục Tử Ngọc, ra hiệu cho hắn ta bớt lại, Lục Tử Ngọc thấy vậy cũng dừng lại, nghiêm túc hỏi: “Điện hạ triệu chúng ta tới đây có việc gì không?”

Khuynh Linh cũng nghiêng đầu nhìn Quân Tử Lan.

Lúc này Quân Tử Lan mới rút từ dưới chồng tấu chương ra một phong thư có ấn tín của Ám Vệ, đưa cho Lục Tử Ngọc.

Lục Tử Ngọc bước tới nhận lấy, lướt mắt qua rồi cười khẩy nói: “Lần này sứ đoàn của các nước cũng hoành tráng quá nhỉ.”

Hắn ta bước đến trước mặt Khuynh Linh rồi đưa lá thư cho nàng.

Khi Khuynh Linh đang xem, Quân Tử Lan bắt đầu giải thích: “Nếu tin tức mà Ám Nhất dò la được là thật thì sứ thần của Bắc Thương lần này chính là Tể tướng của họ - Lăng Diệc Trạch, đi cùng là Đại Hoàng tử và Lục Công chúa.”

“Nghe nói người này phong lưu, thường lui tới thanh lâu. Còn Đại Hoàng tử và Lục Công chúa đều là con của Ninh Tần trong hậu cung, nửa năm trước vì lý do nào đó mà Ninh Tần bị Hoàng đế Bắc Thương cấm túc.”

“Người ta đồn rằng Đại Hoàng tử và Lục Công chúa đã trở thành quân cờ thí. Có lẽ lần này hai người đó được gửi đến các quốc gia khác để liên hôn.”

Lục Tử Ngọc tiếp lời Quân Tử Lan: “Còn sứ thần của Tây Châu là Quốc sư Giang Chỉ Hành, người này rất có uy tín ở Tây Châu.”

“Sáu năm trước, khi Tây Châu xảy ra nội loạn, chính hắn đã một tay phò tá Hoàng đế hiện tại lên ngôi, nghe nói khi đó Hoàng đế Tây Châu mới chỉ bốn tuổi. Có người còn nói rằng Giang Chỉ Hành từng học ở Bồng Lai, có thể dùng cờ mà suy đoán số mệnh.”
« Chương TrướcChương Tiếp »