Mai Mặc từng câu từng chữ lên án làm cho mọi người ở đây đều sợ hãi than thở không thôi, Chu thị sắc mặt xanh mét, nhíu mày tức giận nói:
"Đồ hỗn trướng, ai cho phép ngươi cắn lấy ta không tha? Trong nhà này có còn vương pháp hay không? Những lời này là ai dạy ngươi nói? Có phải là nàng ta hay không, có phải nàng ta bảo ngươi nói như vậy không?"
Mai Mặc hiên ngang lẫm liệt hừ lạnh một tiếng, nàng từ đầu tới cuối đều không phải là người của Tam phu nhân, nàng ban đầu là cố ý cùng Tứ cô nương ở trước mặt Tam phu nhân diễn một tuồng kịch, khiến Tam phu nhân cho rằng nàng cùng Tứ cô nương kết thù oán, sau đó Tứ cô nương lại lợi dụng sự giám thị của Tam phu nhân, để đưa Hương Cẩm, nha hoàn không thành thật kia đi khỏi, đưa một người đi thì đương nhiên là phải bổ khuyết một người đến, mà nàng lại là người phù hợp lúc đó, cứ như vậy, nàng được đưa đến bên người Tứ cô nương, làm “tai mắt” cho Tam phu nhân, thỉnh thoảng báo lại những chuyện nhỏ vụn vặn không đáng kể cho Tam phu nhân, lấy được tín nhiệm của Tam phu nhân. Tam phu nhân cố ý muốn vào ngày hôm nay lúc tân khách tụ tập đông đủ, hoàn toàn diệt trừ Tứ cô nương, vì vậy ngày hôm qua Tam phu nhân để Tam cô nương khıêυ khí©h Tứ cô nương ở trước mặt mọi người, để làm bước đệm cho sự tình ngày hôm nay, khiến mọi người tin tưởng, Tứ cô nương là vì giận chó đánh mèo, động sát tâm với thân nương, chỉ cần tội danh này được chứng thực, thì Tứ cô nương sẽ mất mạng.
Kỳ thật vào buổi trưa lúc Tam phu nhân sai người đưa điểm tâm có tẩm độc đến, Đại phu nhân đã được Tứ cô nương cho người đón khỏi Tây Thiên Viện giấu ở gần đó. Lúc Liễu Bình và nàng đi phóng hỏa, kỳ thật Đại phu nhân đã sớm không còn ở trong sân, nếu không hôm nay không chỉ là ngày c.h.ế.t của Tứ cô nương, mà còn là ngày c.h.ế.t của Đại phu nhân.
Lão thái quân lạnh lùng liếc về phía Chu thị, Chu thị bị hù dọa sắc mặt đại biến, lập tức liền quỳ xuống, run rẩy nói ra:
"Lão thái quân, người phải tin tưởng ta, nha đầu kia nhất định là bị người sai sử mới dám lung tung cắn chặt ta không buông, trước đây ta cũng không biểt rõ, nha đầu này là người ăn gan hùm mật gấu, là nô tài xảo quyệt, thỉnh lão thái quân đánh c.h.ế.t nàng ta, thay ta làm chủ!"
Mai Mặc hừ lạnh một tiếng: "Hừ, Tam phu nhân nói ta cắn chặt ngươi không buông, vậy ngươi phải mau rửa sạch hiềm nghi cho tốt, tại sao lại vội vã muốn đánh c.h.ế.t ta đây? Dù sao hôm nay ta làm ra chuyện như vậy, mệnh này cũng khó bảo toàn, lão thái quân chắc chắn sẽ nhốt ta với Liễu Bình để thẩm vấn, cứ cho là bây giờ ta đang nói dối, vậy đến khi thẩm vấn, chẳng lẽ ta còn có thể nói dối được sao? Liễu Bình là thị tỳ bên người Tam phu nhân, chẳng lẽ lão thái quân không muốn biết, từ trong miệng của nàng ta sẽ nghe ra bao nhiêu chuyện của Tam phu nhân sao? Trừ chúng ta, còn có nô bộc trong nội viện của Tam phu nhân, không người nào là không thể thẩm vấn? Tam phu nhân những năm này làm những chuyện gì, trong lòng chính nàng ta là rõ ràng nhất, lão thái quân chỉ hạ lệnh nhốt Đại phu nhân, mà Tam phu nhân lại phái người rót thuốc Đại phu nhân, việc này là do Trương ma ma bên cạnh Tam phu nhân tự mình ra tay, các nàng dùng dược làm cho Đại phu nhân thần trí bị tổn thương, trở thành dáng vẻ như bây giờ, chẳng lẽ đây cũng là do ta oan uổng? Chuyện này thực hư thế nào, lão thái quân tự chỉ cần thẩm vấn Trương ma ma, lúc ấy còn có hai chất nhi nhà mẹ đẻ Trương ma ma làm cùng, bọn họ sau đó nhận được chỗ tốt từ Tam phu nhân, hiện giờ một người đang mở tửu lâu trong thành, một người quản lý điền trang, những người này, lão thái quân cũng có thể thẩm vấn, xem xem rốt cuộc có phải là ta nói hươu nói vượn hay không."