Chương 41

Nếu đã mở rương ra thì cô đem đồ trong rương sắp xếp lại, đừng xem cái rương không lớn mà lầm, không gian cũng không nhỏ, ngoại trừ cục sạc và dây sạc bên trong thì có một túi đựng mỹ phẩm, bên trong đựng vài bình nhỏ, sơn móng tay, kem chống nắng, hai thỏi son môi, phấn má hồng dạng lỏng, v.v...

Còn lại là đồ lót bó sát người kiểu mỏng và nhẹ, áo ngủ và hai áo ngực, còn có một chiếc quần dài. Cô lật xem, ngoại trừ quần áo trên người và đôi giày khi xuyên qua đây thì còn mấy thứ như vậy, còn có một cái túi nhỏ đựng hộp trang sức nữa.

Bên trong có nhẫn, mặt dây chuyền để phối với quần áo, nhưng đều là phẩm màu, vàng, bạch kim, bạc được làm thủ công rất tinh xảo, nhưng ở thời đại này lại không nhận những thứ này, dù là vàng cũng không có chỗ đổi.

Haiz, gia sản cả người không đáng một xu, cô cầm chiếc nhẫn nạm kim cương đeo lên tay một lát, lúc trước cô rất thích chiếc nhẫn này, kết quả cũng không thể đeo, đành phải tháo xuống ném qua một bên.

Sau khi khóa cái rương lại, cô nằm trên giường thở dài, ở thời này một đô có thể mua được một đống đồ, nhưng cuối cùng làm sao mới có thể kiếm được 1500 tệ đây? Đây là giá tối thiểu để mua được phòng ở.

Ôn Hinh suy nghĩ một lát, tối hôm qua không ngủ đủ nên rất nhanh đã thϊếp đi.

Nhưng lần này cô đã học được cách cư xử, chọc tên ma đầu kia làm gì cũng chỉ làm bản thân sống không tốt, hà tất phải làm khó bản thân, từ trước đến nay cô cũng rất thức thời.

Cho nên ngày hôm sau 4 giờ cô đã dậy, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt rồi vào phòng bếp.

Diêm Trạch Dương kia cũng không phải vì muốn chọc tức cô mới đi rèn luyện vào 4 giờ sáng, hắn vẫn luôn duy trì thói quen này, chẳng qua trước kia khi rèn luyện xong hắn sẽ đi đến quân doanh luôn, bữa sáng cũng được giải quyết ở nhà ăn.

Chỉ là bây giờ……

4 giờ sáng, lúc hắn đi xuống dưới, nhìn phòng bếp sáng đèn, có cái bóng mảnh khảnh bên trong đang bận rộn, bước chân hắn dừng lại liếc nhìn bóng dáng người kia rồi mới đi ra cửa.

Lúc 4 giờ 30 phút sắc trời đã sáng.

Sáng nay Ôn Hinh dùng vỉ chưng cơm tẻ, hôm qua đã ngâm gạo trước khi ngủ, đặt lên nồi hấp sáng hôm sau là có thể chưng luôn, cô chưng cơm cực kì ngon vì bỏ thêm rất nhiều “gia vị”.

Lúc ở hiện thực cô dùng rất nhiều nguyên liệu nấu ăn chiết xuất từ hệ thống, trong đó có loại dầu chiết xuất đặc biệt từ sữa bò, loại dầu này rất thích hợp để dưỡng da vào mùa thu đông, dưỡng ẩm thân thể cũng rất dễ chịu, Ôn Hinh rất thích mùi thơm sữa ngọt ngào này, mùi sữa tự nhiên lại không ngán, hơn nữa có thể ăn được, khi làm một ít điểm tâm linh tinh chỉ cần bỏ vô một chút sẽ có hương thơm sữa nồng đậm và dù lấy ra ngoài vẫn giữ lại được tất cả hương thơm của sữa đến mức tối đa.

Cô thích thêm một chút dầu sữa chiết xuất vào bột mì và cơm, không cần thêm nhiều, chỉ cần vài muỗng là có thể làm ra món bánh mì sữa thơm ngào ngạt, còn cơm tuy rằng có mùi thơm nhạt hơn nhưng lúc chưng ra hạt cơm sẽ cực kì căng tròn mềm mại, các hạt cơm như được bao phủ bởi một lớp dầu trong suốt, ăn vào cực kì ngon và thơm.

Ngày hôm qua hậu cần đưa đến một miếng thịt bò, ngoại trừ tối hôm qua làm nhân bánh bao một chút vẫn còn dư lại cất ở tủ lạnh.

Lúc này có thể thể hiện ra chỗ tốt của Diêm Vệ Quốc khi làm cán bộ, nhà ăn thu mua nguyên liệu tươi ngon gì mỗi sáng đều sẽ mang đến nhà các vị lãnh đạo trước, mà những người khác hoặc là ăn ở căn tin hoặc là chỉ có thể tự đi mua đồ ăn, có tiền giấy cũng chưa chắc mua được nguyên liệu tốt.

Diêm gia bên này không chỉ có người chuyên giao đồ ăn mà nguyên liệu mỗi ngày đều thay đổi đa dạng, thịt chắc chắn là không thiếu, trái cây cũng có, dưa hấu hay gì đó thì hai ngày có một phần.