Quyển 1 - Chương 8.1: Trụ trì, tâm Phật của người không ổn (8.1)

Trong thư nhắc tới Hoàng Thượng muốn cho Tô Tranh cùng Công chúa Phượng Hoàng mà hắn sủng ái nhất tứ hôn, nhưng Tô Tranh cũng không thích Công Chúa Phượng Hoàng, sẽ không bao giờ kết hôn trừ người hắn yêu, nhưng hắn lại bận tâm đến, nếu kháng chỉ không tuân, sẽ làm liên lụy đến gia tộc cùng Tô Vãn Tình.

Tô Vãn Tình đưa ra cho hắn một chiêu tổn hại, nếu là Công chúa Phượng Hoàng được Hoàng Thượng sủng ái nhất, Tô Tranh không thể kháng chỉ không tuân, chỉ có thể Công chúa Phượng Hoàng tự mình chủ động hủy bỏ hôn ước.

Phương pháp đó chính là làm bại hoại thanh danh, đi dạo thanh lâu ăn hoa uống rượu ôm mỹ nhân, đem hình tượng mình ăn chơi trát tán truyền đến tai Công chúa Phượng Hoàng.

Công chúa Phượng Hoàng từ nhỏ là cành vàng lá ngọc, kiêu ngạo và quan tâm đến thể diện, chịu không nổi điều này, tự nhiên sẽ đề nghị hủy bỏ hôn ước.

Chẳng qua, nếu tương lai hắn gặp được người trong lòng, phải giải thích thật tốt mới được.

Tô Vãn Tình đem phong thư ủy thác cho Tiết Cửu Dương tìm người đưa Tô Tranh, bởi vì nàng bị phạt, các phi tử không thể ra khỏi chùa.

Dù có quang minh chính đại, cũng không đáng giá để nàng trèo tường bởi vì chuyện này, Tô Vãn Tình lại đưa cho Tiết Cửu Dương chút tiền, để nàng ra bên ngoài thuê người dọn dẹp nhà cửa và thợ thủ công ở bên ngoài đến bỏ đồ đạc cũ nát trong nhà và thay thế chúng bằng những cái mới.

Lại đem ngôi nhà trang trí giống như nhà quan to hiển hách trong kinh thành, bất quá trong phòng tất cả đồ vật đều thay đổi, ngoại trừ chiếc chăn bông màu xám nhạt mà Mặc Không đưa cho nàng.

Tô Vãn Tình bảo Tiết Cửu Dương mỗi lần ra ngoài làm việc vặt, mua thảo dược hoặc những thứ khác, đều mang cho cô một ít cá và thịt, bởi vì rau luộc và củ cải trắng trong chùa thực sự không phải là cách sống của người dân, các phi tần bị phạt trong chùa không được phép ăn thịt.

Tô Vãn Tình ăn đồ ăn bên ngoài ngon miệng càng nghiện, vì nàng quá nghiện, nên Tiết Cửu Dương phải thường xuyên lấy cớ đi ra ngoài, bị binh lính Hoàng Thượng lưu lại trông coi chùa miếu phát giác không đúng, tra xét tới cùng.

Phải mất một số tiền, chuyện này mới được cho qua.

Ngày tháng tốt lành không quá mấy ngày, Tô Vãn Tình lại khôi phục cuộc sống nghèo khó.

……

Trụ trì Mặc Không nổi danh vạn dặm, đến các chùa khác để truyền thụ phật pháp cho các nhà sư.

Tô Vãn Tình chán nản nhìn chằm chằm tuyết trắng trong sân

Bỗng nhiên.

Một đạo thánh chỉ từ trong cung được tiểu công công mang vào chùa.

Mọi người đều quỳ gối trước thánh chỉ.

Những phi tần quỳ cùng nàng dường như đang rất phấn chấn và đắc ý.

Bức thư Tô Vãn Tình gửi cho Tô Tranh có lẽ vẫn chưa đến tay hắn, việc tứ hôn vẫn chưa được giải quyết.

Hơn nữa những trang tâm kinh mà nàng chép đã đến tay Hoàng Thượng.

Bởi vì nàng là người hiện đại nên dùng không quen bút lông viết thư pháp, cho dù nàng có ký ức nguyên chủ, nhưng đôi tay lại không cách nào dựa vào ký ức để khống chế, tâm kinh viết ra…… chính nàng xem cũng không hiểu.

Cho nên Tô Vãn Tình đã đoán được nguyên nhân của chiếu chỉ này, nhưng nhìn biểu tình của những phi tần này, chẳng lẽ bọn họ cũng đoán được sao?

Lưu Quý phi quỳ gối bên cạnh Tô Vãn Tình nhịn không được đắc ý nói: “Tô Quý phi! Thánh chỉ ban xuống, ngươi liền chờ đầu rơi xuống đất đi!”

Tô Vãn Tình: “?” đầu rơi xuống đất?

Không đến mức nghiêm trọng như vậy đi?

Tô Vãn Tình nhíu mày.

“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Trẫm khổ tâm hi vọng Tô Quý phi hối cải để làm người mới, đưa vào chùa, ăn chay, chép kinh niệm Phật, nhưng Tô Quý phi lại làm qua loa cho xong, đem tâm kinh viết đến……”

Tiểu công công đang đọc bỗng nhiên khóe miệng run rẩy một chút.

“Viết…… Viết đến…… không bằng chó gặm! Tô Quý phi không thành tâm ăn năn, phạt mười thước, Dung chưởng sự thực hiện hình phạt, hi vọng Tô Quý phi thành tâm ăn năn, nghiêm túc chép tâm kinh niệm phật, chớ có tái phạm, khâm thử!”

Tô Vãn Tình vốn nghĩ ra cách dụ dỗ Mặc Không bằng tâm kinh, việc kia Hoàng đế nhiều nhất sẽ quở trách nàng vài câu, nhưng hiện giờ lại bởi vì ca ca Tô Tranh mà giận chó đánh mèo với nàng, thế nhưng muốn trừng phạt nàng nặng nề như vậy?!