Quyển 1 - Chương 5: Người đàn ông giúp đỡ giải quyết phiền toái

Người đàn ông đi vào, tiện tay ném bao tay và tây trang lên trên ghế sô pha, sau đó kéo cà vạt xuống, cởi bỏ nút thắt áo sơ mi, bộ dáng nghiễm nhiên coi nhà Lăng Lung thành nhà mình.

Lăng Lung trước khi mở cửa đã tự mình xử lý một chút rồi, quần áo tuy thoạt nhìn có thể tính là chỉnh tề nhưng trên mặt lại là xuân ý nói không hết. Huống hồ, hạ thân cô thật đúng là không xong, tuy rằng mới vừa lấy khăn giấy cọ qua nhưng chỉ cần hơi đi lại vài bước thì sẽ lại có hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ lúc trước chưa trôi chảy ra. Cũng may váy cô dài, ngược lại cũng che được hoàn toàn.

“Sao anh lại tới đây?” Lăng Lung thấy người tới thì không khỏi hỏi.

Người trước mắt tên là Thẩm Yên Tri, là bạn tốt của Ôn Vinh Sinh, một đại luật sư nổi danh, đã trợ giúp Ôn Vinh Sinh rất nhiều trên thương trường. Người này bình thường là thần long thấy đầu không thấy đuôi, mức độ bận rộn có thể so với lãnh đạo quốc gia, chính hắn cũng nói một ngày ít nhất một phần ba thời gian đều ở trên trời.

“Mới từ thành phố X trở về, trước khi về nhận được điện thoại của ca ca em liền trực tiếp tới tìm em. Nghe nói em dính phải phiền toái không nhỏ?” Thẩm Yên Tri hỏi. Hắn đã dựa lên trên sô pha, một bàn tay che sau cổ, xoay đầu chuyển động cổ để giảm bớt mệt nhọc mà thời gian dài ngồi máy bay mang đến. Nút áo trước ngực hắn đã bị cởi bỏ vài nấc, lộ ra xương quai xanh và cơ ngực tuyệt đẹp.

“Cũng không coi là phiền toái lớn gì, nhưng không ngờ lại kinh động đến đại luật sư như anh thôi, cảm giác có chút dùng dao mổ trâu gϊếŧ gà, kỳ thật anh chỉ cần phái người dưới lại đây là được rồi.” Lăng Lung đi đến quầy bar phòng khách, rót cho hắn một ly nước sôi để nguội. Thẩm Yên Tri tiếp nhận, một hơi uống cạn sạch. Có vài giọt nước nghịch ngợm tràn ra từ trong miệng, theo viền cằm lăn xuống chỗ sâu trong áo sơ mi, khiến phần áo trước ngực hắn ướt nhẹp, lộ ra làn da màu nâu nhạt bên trong.

“Như thế nào? Em không muốn nhìn thấy tôi?” Thẩm Yên Tri giữ chặt cánh tay tiếp nhận ly của Lăng Lung, kéo cô đến trước ngực mình, đôi tay gắt gao chế trụ vòng eo cô, di chuyển đến mông cô, gắt gao ấn hạ thân cô lên phần hông mình. Chăn trong tay trượt xuống thảm, không phát ra tiếng vang nào.

Tư thế này làm Lăng Lung cơ hồ ghé vào trên người hắn. Cô ngẩng đầu, vươn người cực lực kéo dài khoảng cách với thân thể hắn nhưng cũng không thể làm bộ ngực đầy đặn của cô thoát khỏi l*иg ngực đối phương. Hai người gắt gao dán vào nhau, Lăng lung có thể cảm giác được rõ ràng độ ấm truyền đến từ trên người đối phương và cơ bắp cuồn cuộn cùng đường cong dưới lớp áo sơ mi hơi mỏng.

Cô vặn vẹo cơ thể giãy giụa vài cái liền cảm thấy hạ thân Thẩm Yên Tri cương cứng, gắng gượng để trên bụng nhỏ của cô. Phảng phất có một dòng điện xuyên qua thân thể làm hoa huyệt của cô co rúm lại một trận, mật dịch chen chúc mà ra. Tìиɧ ɖu͙© vừa rồi còn chưa phát tiết xong lập tức thỏi quét toàn thân làm cô mềm thành một nhúm bông.

“Lần này đi công tác thật dài, đã lâu không được ôm em, chúng ta làm đi.” Thẩm Yên Tri nhấc cô lên, tách mở hai đùi để cô ngồi trên đùi mình, đối mặt với hắn. Hắn từ trước tới nay đều trực tiếp như vậy, muốn liền nói.

Lần đầu tiên hai người gặp mặt là ở văn phòng của Ôn Vinh Sinh. Ngày đó, cô và Ôn Vinh Sinh đã xảy ra một chút mâu thuẫn nhỏ, đang lúc nổi nóng chuẩn bị rời đi thì cửa bị đẩy ra, người tiến vào thiếu chút nữa đâm cô ngã xuống đất, sau đó được đối phương đỡ lấy một phen. Lăng Lung vốn không được thỏa mãn ở chỗ Ôn Vinh Sinh, lại bị hơi thở nam tính mãnh liệt như vậy tràn ngập hơi thở nên không khỏi có chút tâm viên ý mã.

Ngày đó, Ôn Vinh Sinh chỉ giới thiệu ngắn ngủi một chút, hai người xem như có quen biết. Cô rời đi trước, sau đó bị đối phương giữ lại trong bãi đỗ xe lấp kín chỗ.

“Đi đâu vậy? Không ngại chở tôi một đoạn đường chứ?” Thẩm Yên Tri một thân tây trang, giày da đứng ngoài xe Lăng Lung hỏi.

“Anh muốn đi đâu?” Lăng Lung mở chốt cửa xe, hỏi.

Thẩm Yên Tri ngay sau đó liền mở cửa, ngồi vào ghế phụ, đai an toàn cũng không thắt mà lập tức thò người qua, bắt lấy cằm Lăng Lung, trộm hôn trên môi cô một cái.