Quyển 1 - Chương 1: Em chồng nhỏ bé đáng thương

Thế giới thứ nhất: Em rể.

Chương 1: Em chồng nhỏ bé đáng thương

“Anh, Tiểu Nhã… chuyện này đột ngột quá.” Cậu muốn nén cảm giác khó chịu trong cổ họng xuống, nhưng vẫn không nhịn được mà cúi đầu, hai mắt chảy lệ.

Cổ họng Y Tầm lên xuống một chút, Y Nhã chưa chết, nhưng người đàn ông đáng thương trước mặt này lại không biết.

“Đừng khóc.” Y Tầm thuận tay ôm lấy Ôn Cẩm Giang, giống như một người đang muốn an ủi em rể vừa mất đi người yêu, có điều bàn tay hắn lại dùng sức khá mạnh.

Giọng nói nức nở gọi anh của cậu… thật sự quá hấp dẫn.

Ôn Cẩm Giang hít một hơi thật sau, ôm lấy Y Tầm, lúc này cậu cực kỳ yếu ớt, cho nên điều quan trọng nhất là phải nhận được sự an ủi.

Y Tầm ôm lấy Ôn Cẩm Giang nhưng trong lòng lại thầm cười khẩy, nghĩ rằng bản thân đúng là một tên cầm thú, tự mình giam cầm em gái ruột chỉ vì muốn lừa gạt em rể của mình, từ đó có được đối phương.

[Cái này chậm quá.] Mặt ngoài thì Ôn Cẩm Giang khóc như mưa, nhưng trong lòng lại thầm nói, cậu đang nôn nóng muốn chạy tới thế giới tiếp theo, cậu đã ở đây gần bảy năm rồi, không còn kiên nhẫn nữa.

[Tinh! Chín giờ tối nay tới cửa phòng của mục tiêu là có thể đẩy nhanh tiến độ!] Hệ thống tri kỷ nhắc nhở.

Ôn Cẩm Giang hơi nhướng mày vui vẻ, sau đó cố gắng kìm lại, trở lại dáng vẻ nhu nhược đáng thương, khiến người thương tiếc.

Ôn Cẩm Giang đã ở căn nhà này ba ngày rồi, bởi vì luôn phải túc trực bên linh cữu của Y Nhã, sau đó vì quá đau buồn mà không chịu nổi hôn mê bất tỉnh.

Cơ thể thơm tho mềm mại ngã vào lòng khiến hầu kết Y Tầm cử động liên tục, giống như ngửi thấy được mùi thịt thơm ngào ngạt, điều này đối với một kẻ đã đói bụng lâu năm như hắn đúng là thử thách khó vượt qua.

Buổi tối lúc 9 giờ, Ôn Cẩm Giang mơ màng mở hai mắt, quay đầu nhìn không gian tối mịt bên ngoài cửa sổ, cậu ngồi dậy, nhẹ nhàng xuống giường, bước chân của cậu gần như không có âm thanh, không phải vì cậu cố ý mà vốn dĩ cậu đã bước nhẹ từ nhỏ, sợ sẽ làm phiền tới người khác, nhất là vào ban đêm.

Cậu muốn xuống lầu uống nước.

“Ưm…”

Một tiếng rên gợi cảm nặng nề vang lên bên tai, Ôn Cẩm Giang mơ màng quay đầu, nhìn về phía bên cạnh.

Cửa phòng của Y Tầm để lộ một khe hở, bên trong có ánh sáng mỏng manh chiếu ra ngoài.

Ôn Cẩm Giang đi tới gần, nhìn thấy Y Tầm ngồi trên ghế, bàn tay hoạt động liên tục cùng với thứ đáng sợ giữa hai chân.

Trong lòng Ôn Cẩm Giang hơi cảm thán: [Tôi cảm thấy hơi hối hận, hay là chúng ta cứ chậm rãi một chút thôi.]

Hệ thống: …

Tuy trong lòng cậu nghĩ thế nhưng ngoài mặt lại dùng tay che miệng, khuôn mặt đỏ bừng như đang nói… tại sao hắn lại có thể như vậy?! Tiểu Nhã chỉ vừa mới…

Cậu còn đang bất mãn thì một giọng nói vang lên bên tai khiến đầu óc cậu ngây ngẩn.

“Cẩm Giang…” Tiếng gọi tràn ngập tình yêu và tìиɧ ɖu͙© nhẹ nhàng phát ra, cho dù là ai cũng có thể dễ dàng cảm nhận được du͙© vọиɠ trong tiếng gọi đó.

Mặt mũi Ôn Cẩm Giang trở nên tái nhợt, lảo đảo lùi về phía sau một bước, cố gắng không phát ra âm thanh, cậu muốn chậm rãi tiến triển là thật.

Cái thứ đó thật sự quá đáng sợ.

Nhưng ai ngờ rằng, bước chân lùi về sau của cậu vừa chạm đất đã vang lên một tiếng động vừa đủ để người phía trong phát hiện.

Ôn Cẩm Giang: …

Hệ thống trốn sau công và danh.

Một tiếng bước chân nặng nề này khiến âm thanh thở dốc nặng nề trong phòng ngừng lại.

Ôn Cẩm Giang hốt hoảng lùi về sau mấy bước, lần này bước chân không hề phát ra tiếng động.

Ôn Cẩm Giang thầm nghĩ: Con mẹ nó hệ thống!

Cửa phòng đột nhiên mở ra, Y Tầm với vẻ mặt lạnh nhạt đứng ngay cửa giống như một ngọn núi to lớn, ánh mắt hắn khi đối diện với đôi mắt kinh hoàng của Ôn Cẩm Giang thì hơi cứng lại, sau đó từ từ… nở một nụ cười.

“Em thấy rồi à?”

Bàn tay đỡ tường của Ôn Cẩm Giang siết chặt, muốn rời mắt đi nhưng lại sợ đối phương sẽ lập tức nhào lên, thế nên cậu bắt đầu không biết nên đi hay ở.

Cả hai đối diện một hồi, Ôn Cẩm Giang đột ngột xoay người bỏ chạy, Y Tầm cũng lập tức vươn tay ra ngay khi cậu giơ chân chạy.

Hơi thở nguy hiểm của kẻ săn mồi chỉ mới để lộ một chút mà con mồi đã nhạy cảm phát hiện ra, thế nên một cuộc rượt đuổi chính thức bắt đầu.