Quyển 2 - Chương 3

Sau khi tắm rửa xong, Giang Ninh quấn áo choàng tắm quanh người rồi đi đến phòng khách, mùa hè thời tiết nóng bức, nhưng cậu lại cảm nhận được sự mát lạnh kỳ lạ, từ lúc cậu đang tắm đã cảm nhận được. Nhưng cậu không biết mình bị ác quỷ nhìn trộm, cậu còn tưởng rằng buổi đêm mùa hè ở nông thôn chính là mát mẻ như thế.

Cậu ngồi trên ghế sa lon rút một điếu thuốc lá, bắt chân trái đặt lên trên đùi phải, hai chân chéo nhau, phần dưới vạt áo choàng tắm bắt đầu hở ra từ đầu gối đi xuống, lộ ra cặp đùi trắng nõn, vạt áo cũng hơi hé mở lộ ra xương quai xanh xinh đẹp.

Trước kia khi Giang Ninh đi theo bên cạnh Nghiêm Hộ không lộ cánh tay giống những người khác, hoặc là cậu chỉ mặc qυầи ɭóŧ lúc ẩn lúc hiện, bất cứ lúc nào cậu đều bọc cả người thật dày đến nỗi không thể thoáng gió, giống như cậu không thể để lộ da thịt ra ngoài ánh sáng vậy. Đồng bọn cười cợt cậu như con gái nhưng Giang Ninh cũng không để tâm.

Nhưng cuối cùng bây giờ Nghiêm Hộ đã biết tại sao, da của cậu rất trắng, khuôn mặt quá mức xinh đẹp hơn nữa phần thân dưới của cậu có thêm một lỗ thịt, quả là rất dễ khiến cho người ta có suy nghĩ bậy bạ. Sống trong nghề này, lớn lên xinh đẹp không phải là chuyện tốt, bị nam nhân bắt làm đối tượng phát tiết cũng là chuyện hay xảy ra. Cho nên Giang Ninh mới thường xuyên có vẻ mặt không cảm xúc, làm việc cũng cố gắng không để người ta chú ý.

Nhưng bây giờ chỉ có một mình Giang Ninh, khoảng cách giữa nhà với nhà ở nông thôn rất xa nhau nên cậu mới có thể không quan trọng chuyện ăn mặc như thế.

Giang Ninh không biết đang suy nghĩ cái gì, sau khi thổi ra khói thuốc, cậu ngẩn người như đang nhìn ra ngoài cửa sổ, lắng nghe tiếng côn trùng kêu vang ầm ĩ giữa đồng ruộng.

Nghiêm Hộ đi đến trước mặt cậu, cúi đầu nhìn chằm chằm mặt cậu, vươn tay ra như muốn sờ khuôn mặt bị hơi nóng hun thành màu hồng: "Ngẩn ngơ gì thế, cậu đang nhớ tôi sao?"

Nhưng mà tay Nghiêm Hộ rơi vào khoảng không xuyên qua cơ thể cậu, hắn không thể chạm vào Giang Ninh. Nếu hắn có thể chạm vào Giang Ninh thì vừa rồi hắn đã sớm đè cậu lúc cậu tắm rửa.

Giang Ninh hơi nhíu lông mày, dường như cậu cảm nhận hơi lạnh, cậu vô thức siết chặt vạt áo, sau đó dựa vào lưng ghế ghế sô pha. Động tác như vậy khiến vạt áo choàng tắm mở rộng hơn, gần như lộ ra cả bắp đùi.

Nghiêm Hộ trắng trợn quan sát đùi Giang Ninh, thậm chí hắn cố ý ngồi xổm ở trước mặt cậu, thầm nghĩ thừa dịp Giang Ninh đổi tư thế sẽ nhìn lén phong cảnh giữa chân của cậu.

Nhưng cũng tiếc, từ đầu tới cuối Giang Ninh luôn giữ nguyên một tư thế, chỉ là cậu còn đang ngẩn người.

Mà đột nhiên Nghiêm Hộ thổi một hơi, một luồng gió lạnh dọc theo bắp chân bò lên cả người Giang Ninh, vạt áo có hơi vén lên. Giang Ninh chợt sững sờ, cuối cùng cậu đổi tư thế, đặt chân trái xuống rồi bắt đùi phải đặt lên chân trái.

Trong nháy mắt, Nghiêm Hộ nhìn thấy toàn màu hồng phấn. Bất kể là dươиɠ ѵậŧ hay là lỗ thịt đều là màu hồng phấn, đều có dáng vẻ chưa từng được dùng tới.

Mà cuối cùng Giang Ninh không ngẩn người nữa, cậu đứng dậy quay về phòng ngủ thay quần áo đi ngủ.

Nghiêm Hộ vẫn đi theo bên cạnh cậu nhìn cậu cho đến khi Giang Ninh ngủ. Hắn mới đưa tay chạm vào mặt cậu, làm hành động vuốt ve, cho dù hắn hoàn toàn không thể chạm vào: "Tôi phải làm gì mới có thể chạm vào cậu đây."

Nghiêm Hộ là con người rất có kiên nhẫn, có chuyện hắn muốn làm thì nhất định hắn phải làm được, hắn không chừa một thủ đoạn nào cũng phải đạt được mục đích, cho nên kết cục của người làm hắn cảm thấy hứng thú đều rất thê thảm. Khi còn sống hắn không thể cᏂị©Ꮒ Giang Ninh, sau khi chết có vẻ như hắn có thể cᏂị©Ꮒ cậu. Hắn chết cũng đã chết rồi, chuyện cuối cùng địa bàn của mình sẽ rơi vào tay ai hắn cũng không quan tâm, cho nên hiện tại hắn mới có thêm nhiều thời gian để từ từ suy nghĩ về chuyện này.

Nghiêm Hộ bật cười ha ha ha, hắn cứ dùng ngón tay cách khoảng không xoa cả người Giang Ninh từ trên xuống dưới. Khi ngón tay của hắn xuyên qua trán Giang Ninh, đột nhiên hắn phát hiện cậu có phản ứng.

"Hửm? Đang mơ sao? Cậu đang mơ thấy gì vậy..." Nghiêm Hộ cúi đầu làm động tác giống như muốn hôn trán lên trán cậu. Sau đó hắn chợt dừng lại, hắn thấy kỳ lạ khi phát hiện dường như mình có thể đi vào trong giấc mơ của Giang Ninh, hắn không chút do dự, cho dù ở trong mơ hắn sẽ bị Giang Ninh gϊếŧ thêm một lần thì hắn chẳng chùn bước mà nhảy vào.