Quyển 4 - Chương 9-1: Văn Du bị bắt nạt

Tin tức Thích Phong tỉnh dậy, một mình đến văn phòng nguyên soái lan truyền như cháy rừng, căn cứ nhỏ đến mức ai cũng sẽ phát hiện ra bất kỳ sự xáo trộn nào.

Trong căn cứ có hai thế lực lớn là quân đội trung tâm và dân thường có siêu năng lực, người trong quân đội trung ương xét về thể lực và vũ khí trang bị đều vượt trội hơn hẳn mọi người, dân thường có dị năng chỉ có thể lấy được một chén canh, nhưng tăng nhiều thịt ít, người có siêu năng lực càng nhiều, bọn họ có thể sẽ phải chia sẻ đều tài nguyên như thực phẩm, đất đai, thuốc men, đạn dược, v.v.

Những người dân có siêu nhiên được bốn người thành lập đội ngũ làm đại biểu: Vương, Lý, Trương và Hoàng, bốn đội trưởng này đều là những người có siêu nhiên cấp ba, thực lực không tầm thường, tranh giành đấu đá, cấu kết với nhau đã từ rất lâu rồi, còn lại dị năng giả hoặc bị bọn họ cướp đoạt, nếu không muốn tham gia vào đội của bọn họ, sẽ bị áp chế hết sức, nên bốn người thống trị.

Biết có hai người mới đến căn cứ cấp ba, bọn họ lập tức đề cao cảnh giác, còn chưa kịp nghĩ cách thu phục bọn họ, đã truyền ra tin tức trong đó có một người bị nguyên soái triệu tập gặp một mình.

Nguyên soái trước ngày tận thế nắm giữ quân quyền, có thể nói binh lính trong căn cứ đều là do hắn điều ra, có thể được nguyên soái chiêu đãi nhất định phải là người có công lao, nếu như thật sự để cho hắn chiếm được đại công có chỗ đứng trong căn cứ, thì sẽ không có bọn họ. Bốn người bọn họ đã có chỗ đứng nên cả bốn người gạt bỏ những hiềm khích trước đó và đoàn kết lại, tổ chức một cuộc họp suốt đêm, và nghĩ ra nhiều kế hoạch để gϊếŧ người mới đến mà không bị ai phát hiện.

Căn cứ chia làm bốn khu, A B C D, khu D là nơi lộn xộn bẩn thỉu nhất, người ở trong đó là những người không có năng lực đặc biệt, cũng không thể cung cấp nhân công, khu A là căn cứ quân đội, chỉ có quan chức cấp cao mới có thể vào được trung tâm.

Thích Phong và nguyên soái đã ký một hợp đồng mà chỉ hai người họ biết, nguyên soái đã sắp xếp bọn họ ở một căn hộ riêng ở khu B. Có thể nói đó là đãi ngộ tốt nhất trong số những người có siêu năng lực.

Thích Phong và Hạo Hiên đang đi trên đường, bọn họ luôn bị kẻ bí mật theo dõi, bọn họ đã bị theo dõi nhiều ngày và không có một giây phút nào dám thư giãn, Thích Phong tỏ vẻ thờ ơ, cũng không để mấy người đó ở trong mắt, Hạo Hiên bởi vì có năng lực hình thú, so với ngày thường thì nhạy cảm hơn rất nhiều, trong đầu luôn có một sợi dây căng thẳng, bản năng khiến anh không thể phớt lờ ánh mắt ác độc phía xa xa.

Anh nhìn về phía người ở trong góc đang nhìn đến chỗ mình, trong đôi mắt đen láy hiện lên một tia nham hiểm, người đó giật mình, vội vàng trốn vào sau bức tường, hồi lâu không dám ra ngoài, sau khi nhịp tim bình tĩnh lại cả hai đã biến mất. Nhiệm vụ theo dõi lại thất bại, người đàn ông thở dài giận dữ.

“A, một bầy chuột chỉ dám chui rúc trong rãnh nước.”

Thích Phong sờ sờ cằm, vẫn còn vết cắn của Văn Du, tối hôm qua hai người cãi nhau nhiều quá, còn đẩy mạnh con thỏ trắng nhỏ, dỗ dành hồi lâu vẫn không chịu bình tĩnh lại.

“Bọn hắn không tìm được nhược điểm chúng ta, nhất định sẽ ra tay với Văn Du, Lưu mập bọn họ khả năng không giữ được Văn Du đâu.”

Khi đó, Lưu mập, tiểu Mai và những người khác vào căn cứ trước, sau đó Thích Phong cũng chú ý đến, cũng không để Lưu mập nhận ra hắn, ngoại trừ sĩ quan tuần tra và nguyên soái, tất cả mọi người không ai biết rằng bọn họ đã từng ở cùng một đội.

Nhưng Văn Du thì khác, bây giờ ai cũng biết cậu có bạn trai trẻ đẹp, lúc đó hắn hôn mê bất tỉnh, Văn Du vì bọn họ mà bận trước bận sau, cũng không biết che mặt mình lại, cậu trông như thế nào đã được người quan tâm để ở trong lòng.

Hạo Hiên cũng nghĩ tới chuyện này, trong lòng có chút lo lắng: “Ngày mai chúng ta rời thành, để Văn Du ở lại chỗ này em không yên tâm.”

Nhưng Thích Phong vẫn có mối quan tâm của riêng mình, vì có thể làm cho Hạo Hiên nhanh chóng tăng lên cấp bốn trong thời gian ngắn, và cũng để tôi luyện khả năng của mình, họ dự định đến thành phố T để thu thập lõi pha lê và vật tư, là nơi gần nhất với mặt trăng máu và cũng ô nhiễm cực kỳ nghiêm trọng, cả hai cũng không nhất định có thể an toàn trở ra, huống chi nói đến việc mang theo Văn Du.

Trong khi cả hai đang tranh cãi về những quan điểm bất đồng, Văn Du, người đang trò chuyện với tiểu Mai, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Văn Du bị dội một gáo nước lạnh làm cho tỉnh lại, cảm giác lạnh buốt tê rần làm cậu trong nháy mắt tỉnh lại, sau gáy đau âm ỉ.

Cậu cắn chặt răng im lặng, một giây sau, có người dùng tay nhéo cằm cậu, hai má phồng lên, môi buộc phải bĩu ra, trông có chút buồn cười.

“Cậu là bạn trai của Thích Phong?”