Chương 20

Đây là ngày bận rộn nhất trong năm của Lục Bỉnh Văn.

Hắn mặc một chiếc áo choàng đỏ, đang ngồi trên chỗ cao nhất của biệt thự nhà họ Hạ, dựng lên một kết giới bảo vệ cho nhà họ Hạ, để chồng sắp cưới của hắn không bị lệ quỷ quấy rối. Tay hắn cầm chén ngọc, từ từ uống rượu trắng thơm ngon của nhà họ Hạ.

Quỷ sai đến nói: "Điện hạ, đã đến giờ Hợi."

Lục Bỉnh Văn vung tay áo dài, bay vào kiệu. Năm đại Quỷ Vương khiêng kiệu, trăm quỷ vây quanh kiệu cùng đi về phía quỷ môn đang mở ra.

Vào cuối mùa hè, Hạ Diễm một mình ngồi lên máy bay đến thành phố B, bắt đầu cuộc sống đại học mới.

Ba mẹ định tiễn cậu đi đến B, nhưng bị Hạ Diễm từ chối. Tối hôm trước khi đi, Cố Liên đã nhét đầy vali của Hạ Diễm những đồ vật nhỏ để tránh tà ma và thuốc thông dụng, bà thậm chí còn muốn cậu mang theo một thanh kiếm gỗ đào treo trong ký túc xá, cả người có vẻ như rất lo lắng.

Ngược lại, Hạ Triều giống như tiễn Hạ Diễm đi du lịch, chỉ dặn cậu chăm sóc tốt bản thân, nếu không muốn ở ký túc xá thì có thể đến chung cư ở, không nên ép buộc bản thân.

Hạ Diễm từ khi sinh ra, hầu hết thời gian đều sống ở thành phố Tân Hải, lần đầu tiên đi xa nhà, trong lòng có chút mong đợi.

Đến khi thực sự đứng trước cổng trường Đại học T, cậu mới có chút cảm giác xa nhà.

"Sinh viên mới của khoa Kiến trúc ký tên báo danh ở đây, sau đó quẹt chứng minh thư, đi đến xe đưa đón ở đằng kia là được, sẽ có chú giúp các bạn chuyển hành lý." Chị đón tiếp tân sinh viên cười với Hạ Diễm: "Chào mừng bạn đến với Đại học T."

Thành phố B nằm ở vùng đất liền, mùa hè nóng hơn thành phố Tân Hải, cũng không có gió biển mát mẻ.

Cây cối trong khuôn viên trường mọc hướng về phía mặt trời, tràn đầy sức sống.

Hạ Diễm cảm ơn cô gái, kéo hành lý lên xe đưa đón.

Khi xe đi xa, cô gái đón tiếp mới phấn khích nói: "A a a! Khoa chúng ta cuối cùng cũng có trai đẹp rồi, vài ngày nữa tìm hiểu xem cậu ấy có người yêu chưa!"

"Người đẹp thế này thường đã có người yêu rồi." Chị điền bảng nhìn chữ viết của Hạ Diễm: "Chữ của cậu ấy cũng đẹp nữa."

"Mắt đẹp quá!" Một cô gái khác nói: "Là đại mỹ nhân lạnh lùng."

Phòng ở ký túc xá Đại học T là phòng đôi, lại còn có phòng tắm riêng.

Khác với phòng bốn người, giường nằm phía trên còn bàn nằm phía dưới, phòng đôi có giường và bàn tách riêng, giường đối diện với bàn học, bố trí giống như phòng đôi khách sạn, giữa hai giường còn treo rèm do các đàn anh để lại, buổi tối kéo rèm lại có thể tạo ra một không gian khá riêng tư.

Giường của Hạ Diễm ở gần cửa, sức khoẻ của cậu không tốt, dọn dẹp xong ký túc xá đã có chút mệt mỏi.

Cậu buộc miếng ngọc bình an vào đầu giường, rồi bật điều hoà ngồi mơ màng trên ghế của ký túc xá.

Không lâu sau, một nam sinh vóc dáng nhỏ bé, khuôn mặt giống như trẻ con kéo một chiếc vali lớn từ ngoài cửa vào, cười tươi chào Hạ Diễm, nói: "Hi, tớ tên là Tô Cảnh Kiều, cứ gọi tớ là Tiểu Kiều! Bốn năm tới chúng ta sẽ là bạn cùng phòng, rất mong được giúp đỡ~"

Hạ Diễm cười đáp lại: "Tớ là Hạ Diễm, rất mong được giúp đỡ."

Dù Hạ Diễm có chứng sợ xã hội nhẹ, nhưng bạn cùng phòng rất dễ gần, còn chia sẻ với cậu rất nhiều đặc sản Giang Tây mà cậu ấy mang theo.

Buổi tối, hai người đã dọn dẹp ký túc xá sạch sẽ, bắt đầu chơi game, Hạ Diễm nhờ kỹ thuật chơi game cao siêu nhanh chóng xây dựng tình bạn với bạn cùng phòng.

"Hạ Diễm, cậu đã nghe nói về truyền thuyết trường mình chưa?" Tô Cảnh Kiều nằm trên giường nói: "Mỗi trường đại học không phải đều có vài truyền thuyết sao.”

Hạ Diễm ngậm một chiếc bánh quy, nhanh chóng điều khiển nhân vật trong game hạ một đối thủ, rồi nói: “Hử?”

"Trên trang web của trường nói, trên tầng 7 toà nhà số 18 ban đêm có ma, chúng ta ở tòa nhà số mấy nhỉ?"

Hạ Diễm ngẩn ra một chút, đặt chiếc bánh quy xuống và nói: "Chúng ta đang ở tầng 7 của tòa nhà số 18."

Tô Cảnh Kiều và Hạ Diễm đồng thời rơi vào im lặng, một lát sau, Tô Cảnh Kiều cười khúc khích vài tiếng.

Cậu ấy nói: "Truyền thuyết đều là lừa người, trên đời này làm gì có ma? Ngược lại huấn luyện quân sự mới đáng sợ, thành phố B nóng thế này, chẳng phải sẽ làm người ta ngất xỉu sao."

Hạ Diễm gật đầu, cậu cũng sợ mình ngất xỉu trên sân huấn luyện, sau đó bốn năm tiếp theo sẽ không dám đối mặt với ông ba người Giang Đông. Nhưng cậu cũng sợ ma quỷ, vì vậy trước khi ngủ cậu còn kiểm tra lại chiếc bùa bình an đặt ở đầu giường, và bùa an toàn trong túi hương.

Vì ban ngày quá mệt, Hạ Diễm và bạn cùng phòng tối nay tắm rửa xong liền đi ngủ, tắt đèn rất sớm.

Ban đêm cậu lờ mờ nghe thấy tiếng xả nước của bạn cùng phòng đi vệ sinh, Hạ Diễm ngủ không sâu giấc, cậu mơ màng mở mắt, đúng lúc thấy một bóng đen lướt qua đầu giường của cậu.