Chương 15

Kể từ hôm đó, Hạ Diễm ngày nào cũng đến nhà thờ họ để thắp hương cho Lục Bỉnh Văn.

Cậu ốm một trận nặng nên gầy đi nhiều, khuôn mặt cũng hốc hác hơn.

Ba mẹ Hạ Diễm vừa mang tâm trạng buồn bã vì sắp phải gả con trai cho nam quỷ, vừa lo lắng con mình không sống qua được sinh nhật mười chín tuổi nên hết mực chiều chuộng cậu.

Thế nhưng tâm trạng Hạ Diễm lại khá tốt. Dạo này thời tiết đẹp, khắp nơi tràn ngập cảnh sắc ấm áp và ôn hòa.

Sau khi chuyện trong chuyến du lịch tốt nghiệp xảy ra, Hạ Diễm không ra ngoài nữa, nếu quá rảnh rỗi thì sẽ ở nhà vẽ tranh. Có lúc cậu vẽ người, có lúc lại vẽ khu vườn nhà mình, chán quá thì chơi game với Trần Đồng.

Mỗi ngày trôi qua, Hạ Diễm lại tự nhủ với bản thân, thật là tuyệt vời mình lại sống thêm được một ngày nữa rồi.

Cứ thế chờ đợi ngày qua ngày, cuối cùng Hạ Diễm cũng bình an vô sự đón chào sinh nhật tuổi mười chín của mình.

Ba mẹ Hạ Diễm đã chờ đợi ngày này rất lâu, họ đều vô cùng hạnh phúc. Đạo sĩ Lưu nói rằng ngày hôm nay càng náo nhiệt càng tốt, vì vậy hai vợ chồng dự định sẽ tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nhỏ cho Hạ Diễm vào buổi tối và mời bạn bè của cậu đến nhà chơi.

Hai người cũng nhân cơ hội này mời những vị quan chức quyền quý ở thành phố Tân Hải đến nhà làm khách và giới thiệu Hạ Diễm với họ.

Thực ra, Hạ Diễm không có quá nhiều mối quan hệ. Cậu ốm yếu, bệnh tật nhiều, lại không giỏi giao tiếp. Trong ba năm cấp ba, người bạn thân thiết nhất của cậu cũng chỉ có bạn cùng bàn Trần Đồng.

Tuy nhiên, cậu lại được mọi người yêu mến hơn nhiều so với tưởng tượng của bản thân. Sau khi Trần Đồng truyền tin Hạ Diễm sắp tổ chức sinh nhật, Tưởng Nhược Nhược, Bành Hạo và Nhậm Hiểu Bình đều muốn đến dự.

Ngoài ra, đạo sĩ Lưu còn nói rằng vào ngày sinh nhật, việc quyên góp tiền sẽ giúp tích đức. Do đó, Hạ Diễm đã hẹn Trần Đồng đi xem triển lãm nghệ thuật từ thiện dành cho thanh thiếu niên vào buổi chiều, tiện thể quyên góp một khoản tiền, sau đó cùng nhau tham dự bữa tiệc sinh nhật vào buổi tối.

"Chúc mừng sinh nhật nhé nhóc Hạ!" Trần Đồng đưa cho Hạ Diễm một kiện hàng chuyển phát nhanh: "Sinh nhật mười chín tuổi thật kỳ diệu, âm lịch và dương lịch đều cùng một ngày."

"Đúng vậy." Hạ Diễm ôm kiện hàng chuyển phát nhanh, nói: "Cảm ơn ơn nhé ông chủ Trần. Mà đây là cái gì vậy? Có vẻ hơi nặng."

"Tai nghe chống ồn, quà sinh nhật của cậu đấy." Trần Đồng cười khúc khích: "Tớ nghĩ nó sẽ hữu ích khi cậu vẽ tranh, với lại cũng có thể dùng để yêu đương online nữa."

Trai thẳng Trần Đồng gửi trực tiếp cùng với hộp chuyển phát nhanh, Hạ Diễm mở hộp ra, định cho tai nghe vào túi thì phát hiện trên hộp có sơn một chiếc tai nghe tai mèo màu xanh.

Cậu im lặng vài giây, bắt đầu hoài nghi hình tượng bản thân trong lòng Trần Đồng.

"Tư Kiến Không và Hàn Tranh đều muốn đến tối nay, cậu thấy có được không?" Trần Đồng đổi chủ đề: "Tớ tìm lý do từ chối nhé? Hình như hơi nhiều người đến, ăn trong nhà chắc sẽ…hơi chật?"

“Không sao đâu, nhiều người như vậy cũng náo nhiệt.” Hạ Diễm nói: “Sân rất rộng rãi, sẽ không chật đâu.”

"Sân?"

“Ừ.” Hạ Diễm gật đầu: “Ba mẹ tớ cũng mời mấy người bạn tới nhà chơi, thêm một người hay bớt một người cũng không sao cả.”

Trần Đồng trầm ngâm nhìn Hạ Diễm. Ở trường Hạ Diễm luôn rất khiêm tốn, ngoại trừ việc thường xuyên về sớm với xin nghỉ.

Ngoại trừ hồi triển lãm nghệ thuật vào năm lớp 11, cậu điên cuồng tiêu tiền mua skin trong game, cuộc sống của Hạ Diễm không khác mấy so với những học sinh trung học khác.

Bây giờ cậu ấy bắt đầu nghi ngờ tin đồn trong trường về việc Hạ Diễm là con trai của tổng tài là sự thật.

Hôm nay là ngày cuối cùng của triển lãm nghệ thuật, cũng là ngày cuối tuần. Đội trưởng đứng trước bảo tàng nghệ thuật đi một vòng từ cửa Bắc đến cửa Nam.