Chương 23: Bắt bẻ (4)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trước khi xuyên không, cô thường nấu nướng tự thưởng cho bản thân, nhưng có điều hòa, cho nên nấu ăn cũng không thành vấn đề.

Nhưng hiện tại cô ấy xuyên không tới nơi mùa hè không có điều hòa, mặc dù cửa sổ phòng bếp luôn mở, nhưng không có một chút gió nào, nóng đến nỗi mồ hôi đầy người. Còn phải mở nắp xem nồi canh cá đã được hay chưa, canh cá bên trong cũng đã ngã sang mau trắng sữa, cũng sắp được rồi.

Dù sao thì cô cũng ăn, cho nên chất lượng nước phải là nước suối ngầm tinh khiết nhất do hệ thống cung cấp, không chỉ đơn giản là cung cấp nước mà hệ thống còn chiết xuất ra những tinh chất thiết yếu có lợi cho con người. Khoảng một khối nước chỉ chiết xuất ra một ly nhỏ, hệ thống cũng có thể lựa chọn khu vực, cô ấy thường chỉ lấy nước sâu dưới đáy biển, hoặc là nước khoáng tinh khiết trên đỉnh núi phủ tuyết, sau đó là tự nhập vào hệ thống, bình thường chỉ một mình sử dụng, mỗi lần lấy nước có thể sử dụng rất lâu.

Trên bếp vẫn còn hai nồi đang bốc hơi, món canh cá viết trong thực đơn là món mà Diêm Vệ Quốc thích ăn nhất, nồi còn lại là một hầm thập cẩm, trong nồi có xương heo, khoai tây hầm với bắp ngọt, đây là những thực phẩm mà hôm nay được mang tới, cô trực tiếp cắt ra rồi bỏ vào nồi hầm chung với nhau.

Món ăn vừaa nhiều, bao no, dinh dưỡng lại ngon miệng, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu.

Sau khi có được cơ hội đăng nhập hệ thống này, tự nghiên cứu rất lâu sau đó mới phát hiện, phần chiết ra mà có giá trị của thực vật là tinh dầu. Sau khi chiết ra sẽ tự động phân tích thành phần, cô chỉ lấy tinh dầu và lượng nước chiết ra từ thực vật, các thành phần khác đều không lấy.

Cái cửa hàng mà lúc đầu hợp tác với Tống Thiến, kinh doanh mỹ phẩm và tinh dầu.

Có thể nói, những gì cô ấy lấy ra đều là cực phẩm ở trong hệ thống, vừa thuần túy vừa an toàn, có thể uống được, mỗi ngày nhỏ vài giọt vào trong ly nước, có tác dụng thơm miệng lưu lại trong ba ngày, nhưng mặt hàng pha chế bên ngoài cũng thể so sánh được với chất lượng của tinh dầu này.



Nếu không phải là bạn thân cô cũng sẽ không chia sẻ cái bí mật này với người khác.

Cô kiểm tra trên hệ thống còn rất nhiều tinh dầu được chiết ra, không những có hoa cỏ, còn có vài cái pha chế thực vật, ví dụ như là hương liệu của các món ăn, tinh dầu của gừng,v.vv...

Trong đó cô đã tìm ra một loại chiết xuất mà có thể tăng độ tươi và hương thơm, nhỏ vài giọt vào nồi, ngay lập tức có một mùi ngô nồng nàn dễ ngửi tràn ngập cả gian bếp.

Còn về điểm tâm.....

Ôn Hinh biết cũng nhiều món, nếu mà có lò nướng cô có thể làm được nhiều hơn, nhưng mà ở đây hiện tại không có nguyên liệu nào hết, tìm một lúc thì tìm được hai chai đường đen.

Suy nghĩ một lúc, chỉ có thể nặn được hai cục bột, một cục màu trắng, một cục sau khi thêm đường đen thì thành bột đường đen. Cán thành bánh xếp cùng với nhau, cuộn tròn rồi dùng dao cắt thành từng miếng, sau đó chiên lên thành từng cuộn hình tai mèo, không quá ngọt lại còn thơm, cũng tính là ngon. Thực là chính là lừa mấy đứa nhỏ, cảm giác ăn cũng được, dù sao thì cũng không có nguyên liệu gì.

Dầu sôi liu riu cô chăm chú lật từng miếng bánh tai mèo, cuối cùng chiên cho vàng giòn rồi bày ra dĩa, quay đầu thấy có một đứa nhỏ thắt hai bím tóc lấp ló ngoài cửa, đang nhìn cô chằm chằm.

Khuôn mặt bầu bĩnh nhỏ nhắn giống như trái đào nhỏ, Ôn Hinh cảm thấy rất dễ thương.

Đây là bé gái sáu tuổi của vợ trước nhà họ Diêm để lại sao?