Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trở về nhà bếp, Ôn Hinh buồn chán trong phòng xoay xoay người, trong sách đồ dùng của nữ phụ rất ít, ngoài quần áo trong tủ và hai cái thùng gỗ ra, chỉ có hai quyển sách trên bàn, dường như đây là sách cấp ba của niên đại này. “Cho anh được yêu em một lần” Trong quyển sách này, nữ phụ được miêu tả không nhiều, cô từ nhỏ được gửi cho bà dì nuôi dưỡng, là bạn hàng xóm bạn học cùng trường với nữ chính, còn là bạn tốt nhất. Bố cục thiệt là tồi tệ.
Nữ phụ trong sách có một tác dụng duy nhất chính là việc cô vào Diêm gia làm tiểu bảo mẫu, lúc đó cô viết thư kể tất cả những việc xảy ra cho nữ chính biết, nữ chính khi đó đã thi đậu đại học Kinh Sư, nghỉ hè thì đến tìm cô, đây là lần đầu tiên gặp mặt nam chính, sau đó lại thường tới tìm gặp nữ phụ, từ đó từ từ quen biết với nam chính, sau đó mở lòng muốn theo đuổi nam chính. Khi Ôn Hinh đọc sách thì không suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ nhớ lại, lần duy nhất nữ phụ lấy dũng khí quyến rũ nam chính chính là sau khi nghe theo lời khuyên của nữ chính, lần đó còn trùng hợp bị đυ.ng phải một nhóm người.
Thật sự đây chỉ là trùng hợp thôi sao? Mặc dù trong sách không nhắc tới, nhưng mà việc này của nữ phụ từ đầu tới cuối chỉ có duy nhất mình nữ chính biết.... Tình tiết sau đó thì không còn chuyện của nữ phụ nữa, cô nhanh chóng bị trở thành bia đở đạn.
Chỉ có ở kết cục mới nhắc tới cô một đời cảnh ngộ bất hạnh. Tổng kết lại, trong sách cô toàn gặp phải bất hạnh, thực tế chỉ có một mục đích chính là làm nổi bật nữ chính Tống Thiến có được chân ái một đời hoàn mỹ.
Đúng! Nữ chính quyển sách này tên Tống Thiến!
Nhìn thấy cái tên này thì Ôn Hinh tức đến độ răng sữa cũng đau, không sai, tên của nữ chính chính là tên bạn thân của cô!
Vận mệnh của nữ phụ trong sách có thể nói là trong lòng tác giả đã có ác ý sắp đặt, quá rõ ràng rồi!
Nếu như có thể để Ôn Hinh làm lại từ đầu cô tuyệt đối không làm bạn với loại người này!
Nếu cô không xuyên vào trong sách thì sẽ không biết một người ngoan ngoãn như Tống Thiến đối xử với bận thân nhất của mình lại thù hận như vậy, ác độc như vậy. Ôn Hinh tức giận lầm bầm một tiếng, tuỳ tiện lật quyển sách trong tay thì lật tới trang có hình ảnh của nữ chính và nữ phụ, hai người cười tươi như hoa, cô nhìn với ánh mắt cực kỳ châm biếm lấy bức ảnh thô lổ nhét vào trong sách.
Càng nghĩ càng giận, vừa đặt mông lên ghế ngồi. Nếu chỉ là trong sách thì cũng thôi đi, nhưng ở hiện thực cô đã mang theo hành lý xuyên vào trong sách rồi. Nếu như lúc bắt đầu Tống Thiến không đem tên cô viết vào trong sách, vậy thì đã không có những chuyện kỳ lạ như xuyên vào nơi này.
Xuyên vào trong sách thì cũng thôi đi, lại còn là bạn thân của Tống Thiến? Cô ta thật kinh tởm! ... ...
Muốn ở trong sách đả kích báo thù cô trút giận đúng chứ?
Nữ chính Tống Thiến có được tình yêu đích thực hoàn mỹ của nhân sinh?
Sống hạnh phúc đúng không?
Ha ha, lần này thì không nhất định a!
Đừng quên rằng, bây giờ cô đã trở thành nhân vật nữ phụ này.
Vào thời khắc cô xuyên vào trong sách với thân phận thật còn nữ phụ ở đây biến mất, cô đã trở thành biến số và lỗ thủng lớn nhất trong sách.
Muốn tình tiết phát triển theo như trong sách, cô tuyệt không để yên cho mọi chuyện diễn ra!
Trong tiểu thuyết chân ái của Tống Thiến là ai?
Nam chính!
Ha, Chính là người mà ngày mai cô đi gặp.
Trong sách nữ chính sau khi chăm chỉ khổ luyện thi vào đại học, cô đi tìm bạn thân chơi, ở trong quân khu gặp được chân ái một đời, nam chính đời thứ hai có quyền có thế, cô vừa gặp đã yêu, sau hai năm kiên nhẫn theo đuổi, cuối cùng theo đuổi được đoá hoa “cao lãnh chi hoa” trong quân đội.