Chương 1.3: Cao lãnh mỹ nhân bị lớp trưởng ấn ở trên cửa chỉ gian, thừa nhận chính mình là tiểu tao chủ hàng động cầu thao

Phó Tu cố ý dùng chân đá cánh cửa, Ninh Liên bị hắn ôm lấy, cơ thể cậu càng ngày càng run rẩy lợi hại. Giọng điệu mang chút vẻ ôn như dỗ dành cậu: “Người khác muốn tiến vào, anh cũng không có cách nào, nhưng nếu bảo bối cầu xin, anh liền đại phát từ bi thỏa mãn nguyện vọng của bảo bối.”

Ninh Liên khóc nức nở xin tha, cậu thật sự sợ hãi bị người khác nhìn thấy bộ dáng này của mình, nếu để người khác biết cậu bị nam nhân coi như tính ái oa oa đùa giỡn, cuộc đời của cậu liền hoàn toàn bị huỷ hoại: “Cầu xin cậu... Không cần... Đừng để người khác tiến vào...”

“Cảm giác em không có thành ý lắm.” Ngón tay của Phó Tu cọ thịt huyệt mẫm cảm mềm của Ninh Liên, trong miệng Ninh Liên khẽ rêи ɾỉ da^ʍ mỹ, Phó Tu đã có thể tưởng tượng đến bảo bối bị dươиɠ ѵậŧ hắn cᏂị©Ꮒ đến mị thịt phun nước, trên người dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ bộ dạng sắc tình. “Em nói em có phải bé da^ʍ hay không?”

Ninh Liên ghé vào cửa không ngừng gật đầu, cậu bị ngón tay Phó Tu chọc đến gắt gao kẹp lấy chân, ngửa đầu, cái miệng nhỏ thở gấp. “Là đồ da^ʍ dãng, tôi là đồ dâʍ đãиɠ...”

Phó Tu lại duỗi ngón tay đi vào sâu bên trong, nhục huyệt nhỏ hẹp bị ngón tay thon dài hắn căng ra, chỗ sâu trong huyệt chảy ra dâʍ ɖị©ɧ làm ngón tay Phó Tu thuận lợi ra vào.

Hắn dùng ngón tay bắt chước dươиɠ ѵậŧ ở nhục huyệt Ninh Liên hồng nộn ẩm ướt thọc vào rút ra: “Ai là bé dâʍ đãиɠ?”

Gần chỉ là hai ngón tay Ninh Liên đã bị thao mất hồn, thịt huyệt mền mẫn cảm không ngừng bị ngón tay Phó Tu chọc sâu, cạu không khống chế được rêи ɾỉ thành tiếng: “A... A... Ninh Liên, Ninh Liên là bé dâʍ đãиɠ... Ân a!”

“Rất ngoan.” Phó Tu vừa lòng hôn khuôn mặt Ninh Liên, còn ở trên mặt cắn một miếng. "Bảo bối, gọi tên của anh.”

“Ân... Phó Tu... A ân...”

Ngày thường Ninh Liên luôn mang khuôn mặt lạnh tanh, hiện tại phảng phất biến thành món đồ chỉ biết nâng mông lộ ra hậu huyệt chờ người đến chơi đùa.

Phó Tu rút ngón tay mình ra, mật huyệt dính nhớp bắn tung tóe khắp nơi, ngón tay hắn cũng bị làm cho ướt dầm dề, “Có muốn bị đại dươиɠ ѵậŧ thao không?” Ninh Liên không nói lời nào, Phó Tu trừng phạt, đánh thật mạnh một cái lên miệng huyệt hồng nộn, “Nếu có người mở cửa anh liền mặc kệ.”

“Không cần!.” Ninh Liên đau kẹp chặt chân, “Muốn thao... Muốn...”

“Muốn thao nơi nào?” Phó Tu ở xoa bóp xung xung quanh lỗ huyệt Ninh Liên, đem dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầm đìa.

“... Ân... Thao tiểu huyệt....” Ninh Liên cả người run lên, cậu nhắm mắt lại, hoàn toàn vứt bỏ lòng tự tôn của bản thân, nói ra lời nói dơ bẩn: “Muốn Phó Tu thao tiểu huyệt dâʍ đãиɠ, muốn bị đại dươиɠ ѵậŧ Phó Tu thao......”

【 tác gia tưởng lời nói: 】

Là mỹ nhân lạnh lùng bị các cẩu nam nhân cưỡng chế yêu, trở thành bọn họ sεメ toys, mỗi lần chạy trốn đều bị bắt trở về.

Có rất nhiều công.