Chương 7

Thật sự muốn chiếm cậu làm của riêng...

Hắn gục đầu xuống, hai mắt nhắm lại, dường như bị rút hết sức lực trong người, mềm như bông lảo đảo lại gần Khâu Trạc, tỏ vẻ yếu ớt nói: “Đầu...Rất đau...”

Đúng như dự liệu, Khâu Trạc vững vàng đỡ được hắn, cằm của hắn đặt lên hõm vai của Khâu Trạc, nhân cơ hội này, tham lam ngửi mùi hương hoa nhài trên người cậu: “Trong phòng có thuốc...Có thể giúp tôi một chút không?”

Khâu Trạc tin lời hắn nói, lại lo lắng cho vết thương trên người hắn, không nhận ra khoảng cách của hai người quá gần, còn cả ánh mắt chứa du͙© vọиɠ của Mạc Sính.

Cứ như vậy cậu bị Mạc Sính dụ dỗ vào phòng với lý do thoa thuốc.

“Thuốc để ở đầu giường.”

Mạc Sính tựa đầu vào giường, mắt nhìn cổ áo của Khâu Trạc, cậu đang khom người tìm kiếm thuốc, cho nên hắn có thể nhìn thấy rãnh vυ" cùng với hai đầṳ ѵú phấn nộn.

Khâu Trạc không mặc áo ngực.

Miệng lưỡi của hắn có chút khô đắng, dươиɠ ѵậŧ dưới thân cũng nóng lên.

Còn chưa nhìn được bao lâu, Khâu Trạc đã tìm thấy thuốc và băng gạc, cậu ngồi xuống cạnh hắn, ngón tay dính thuốc mỡ lành lạnh nhẹ nhàng thoa lên miệng vết thương, làm cho lòng của hắn càng ngứa ngáy hơn nữa, hắn rũ mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp lại nghiêm túc của Khâu Trạc, trái tim không ngừng vang lên âm thanh cổ vũ.

Rốt cuộc hắn không nhịn được nữa, hắn kéo Khâu Trạc vào lòng ngực, cúi đầu hôn xuống đôi môi mềm mại kia.

“Ưm!” Khâu Trạc mở to mắt lên, đột nhiên bị hôn như này, làm cậu quên mất việc phải đẩy Mạc Sính ra. Chờ đến khi cậu bị hắn đè xuống giường thì mới tỉnh táo lại, đột nhiên cậu muốn trốn về sau: “Cậu muốn làm gì?”

“Làm gì sao?”

Mạc Sính kéo áo ngủ của cậu lên, xoa nắn ngực Khâu Trạc, ngón tay chơi đùa đầṳ ѵú: “Anh dâu, sao không mặc áo ngực?”

“Ưʍ...Cậu buông ra!” giọng nói của Khâu Trạc hơi run rẩy, làm cho người khác có cảm giác muốn nhưng luôn miệng từ chối.

“Buông thế nào?” Mạc Sính chen giữa hai chân cậu, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng cách lớp quần dính lên phía dưới của cậu.

Mạc Sính ái muội xoa mặt cậu, giọng nói trầm thấp còn cố tình nói chậm, không khác gì ma quỷ dụ dỗ Khâu Trạc: “Mạc Tư đối với anh như thế, anh dâu không muốn trả thù anh ta sao?”

“Cái gì...Trả thù...A!” đại khái là cơ thể Mạc Sính quá nóng, nóng đến mức cả người Khâu Trạc đều choáng váng.

Mạc Sính với tay vào quần ngủ của Khâu Trạc, tay chạm vào nơi ướt dính kia. Nơi này của cậu ngoài dươиɠ ѵậŧ nhỏ ra còn có thêm một hoa huyệt, chỉ bị hôn thôi đã chảy nước làm ướt mông.

“Đã ướt tới vậy rồi...” hắn lại từng chút từng chút một xoa hoa huyệt ướt dầm dề, nhỏ giọng cười nói: “Anh dâu, anh là người rõ nhất.”

Khâu Trạc nhìn trên trán Mạc Sính quấn băng gạc, trong đầu đột nhiên nhớ lại dáng vẻ bảo vệ cậu của Mạc Sính. Trong nhất thời, tim cậu bắt đầu đập loạn nhịp, cảm giác này làm cho cậu không tìm được lý do từ chối.

cậu biết đêm nay đã định sẵn là không thoát được, tay cậu thuận theo vòng qua cổ Mạc Sính, môi khẽ nhếch lên: “Lúc này không phải là trả thù...” lời còn chưa nói xong, cậu đã bị Mạc Sính gấp không chờ được quấn lấy, hắn không ngừng truy đuổi đầu lưỡi mềm mại, sau đó quấn quít lấy nó. Giờ phút này đâu, hắn như một kẻ khát nước trên sa mạc, còn Khâu Trạc là ốc đảo duy nhất của hắn.

Mạc Sính cởϊ áσ ngủ của Khâu Trạc ra, tách chân của cậu sang hai bên, ngắm nhìn hoa huyệt đã mơ ước từ lâu, nơi đó không có lông, trắng nõn, sạch sẽ, nhìn rất xinh đẹp, bên ngoài còn dính nước dịch.

Tay hắn theo rãnh mông sờ lên, ngón tay chạm vào hoa huyệt non mềm, di chuyển trên đó như muốn phác họa lại miệng hoa huyệt, sau khi xoa xoa vài cái, ngón tay hắn duỗi ra chậm rãi đâm vào bên trong.

Chặt tới mức ngoài dự đoán của hắn.

Hắn hỏi: “Mạc Tư không chạm vào em sao?”

“Ưʍ...Không có.” hai chân Khâu Trạc run lên, miệng huyệt bị ngón tay quấy loạn, nước da^ʍ ào ào chảy ra, làm ướt bắp đùi của cậu.

“À...” Mạc Sính nhướn mày, thấy bên trong ướt mềm nên đâm thêm ngón tay vào, động tác chậm rãi di chuyển kéo theo nước ra bên ngoài.

Thịt mềm bên trong huyệt dính nhớp quấn lấy ngón tay, ngón tay Mạc Sính rất dài, đốt ngón tay lại to, đâm vào bên trong hoa huyệt khiến Khâu Trạc cảm thấy bên dưới vừa căng lại vừa trướng, cậu không khống chế được đã kẹp chặt hai chân lại, lắc eo với ý muốn làm giảm cảm giác kia.