Mỹ Nhân Hội Tụ
CHƯƠNG 59: TÌNH THẾ RẮC RỐI PHỨC TẠP
Tay Vân Hạo Đãng kẹp một điếu xì gà, lặng lẽ hút một hơi. Trong đầu lại nhanh chóng tính toán, cảnh hỗn loạn đột ngột xảy ra này liệu có liên quan gì đến chuyện Vân Tư Minh bị gϊếŧ không?
Nói cách khác, rõ ràng là một trong hai bang phái làm chuyện này. Ai mà không biết, thực ra Thương Lang chính là tay chân của nhà họ Triệu trong giang hồ.
Nhà họ Triệu…suy nghĩ này lại hiện lên trong đầu anh một lần nữa. Vân Hạo Đãng nổi lên một cỗ lửa giận ngút trời, nhưng sắc mặt lại vô cùng bình tĩnh.
Sau khi mấy người đi nhận điện thoại trở về chỗ ngồi của mình, Vân Hạo Đãng mới nói, sắc mặt trầm trọng: ”Mấy người đã nhận được tin tức rồi chứ.”
Mấy người đều gật đầu, vẻ mặt có chút nặng nề.
” Chấn Quốc, cháu về giải quyết công vụ trước đi.” Vân Hạo Đãng nhìn tên cảnh sát trưởng, trầm giọng nói.
Cảnh sát trưởng tên là Lí Chấn Quốc, trên quan hệ huyết thống thì nên gọi Vân Hạo Đãng một tiếng cậu. Hầu như những chức vị hành chính quan trọng ở thành phố Giang đều bị người của các gia tộc có quan hệ rắc rối phức tạp hoặc được bọn họ đào tạo ra chiếm giữ.
Mà Lí Chấn Quốc chính là một ví dụ tiêu biểu. Người nhà họ Vân đã bồi dưỡng anh ta từ lúc anh ta mười mấy tuổi, hơn nữa còn trải sẵn đường cho anh ta trở thành một cảnh sát trưởng cao nhất ở khu Thuần An khi anh ta vừa qua 30. Mà anh ta cũng không phụ công bồi dưỡng của nhà họ Vân, những năm này cũng vì nhà họ Vân mà cống hiến không ít.
Lí Chấn Quốc đứng lên, cung kính nói: ”Cậu, vậy cháu về trước đây. Có chuyện gì thì cháu sẽ liên hệ với cậu.”
Vân Hạo Đãng vẫy vẫy tay đáp: ”Đi đi.”
Lí Chấn Quốc gật đầu ra hiệu với vài người khác sau đó xoay người nhanh chóng rời đi.
Sau khi Lí Chấn Quốc đi khỏi, Vân Hạo Đãng mới trầm giọng nói với ba người còn lại: ”Mọi người nói quan điểm của mình đi.”
Vương Thiên Hạ do dự một lát sau đó trầm giọng đáp: ”Ông chủ Vân, ông cụ Nam Cung nói thế nào?”
”Ông cụ Nam Cung ư?” Trong đầu Vân Hạo Đãng lại hiện ra ông cụ gần đất xa trời kia, trong lòng khẽ thở dài một hơi. Cho dù đến lúc cuối Nam Cung Thiên đã nhận lời với mình rồi, nhưng thấy dáng vẻ bệnh nặng của ông ta, Vân Hạo Đãng lại có chút do dự.
Ông cụ Nam Cung rốt cục có thể chống đỡ được bao lâu nữa đây.
Vân Hạo Đãng lắc lắc đầu nói: ”Chúng ta không thể đem hy vọng đặt trên người khác.” Ngừng một lát anh ta nói tiếp: ”Ông Vương, Thương Lang và Hắc Hồ đã đánh nhau rồi, e là một thời gian nữa thành phố Giang sẽ rất loạn.”
Nói đến đây, Vân Hạo Đãng ngẩng đầu lên nhìn ba người một cái, nói tiếp: ”Tất cả những chuyện này đều là một âm mưu. Tôi không tin lúc này Thương Lang với Hắc Hồ lại vô duyên vô cớ đánh nhau.”
Phải đấy, sau lưng Thương Lang còn có nhà họ Triệu, sau lưng Hắc Hồ sao lại không có gia tộc nào chống lưng cơ chứ? Ở thế giới ngầm của thành phố Giang, nếu không có gia tộc nào chống lưng thì khó mà tồn tại lâu được.
Thương Lang và Hắc Hồ, rốt cuộc vì sao lại đánh nhau đây? Nhất là trong lúc phức tạp như bây giờ…
Hai bang phái cầm đầu thế giới ngầm xung đột với nhau, suy cho cùng chính là mâu thuẫn giữa hai gia tộc này. Chỉ là giải quyết thông qua thế giới ngầm mà thôi.
”Tôi nghĩ sẽ không quá lâu đâu.” Vân Hạo Đãng cười lạnh một cái, nói: ”Tư Minh bị người ta gϊếŧ, thù này tôi nhất định phải báo!”
Vương Thiên Hạ nhìn sắc mặt âm trầm của Vân Hạo Đãng, vốn định nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói nữa.
”Được rồi, hôm nay đến đây thôi, tôi hơi mệt rồi.” Bỗng nhiên Vân Hạo Đãng chán chường nói: ”Ông Vương, ông cũng về đi. Chỉ e là ông sẽ bận nhanh thôi.”
Thực ra Vương Thiên Hạ cũng đang chờ những lời này của Vân Hạo Đãng, lúc Long Ngạo gọi điện thoại đến ông ta biết mình phải sớm trở lại bang và nắm quyền chỉ huy rồi.
Vương Thiên Hạ gật gật đầu, đứng dậy chắp tay với mọi người sau đó rời khỏi tòa nhà cùng Chú Phúc.
Vốn dĩ hôm này Vân Hạo Đãng có chuyện rất quan trọng muốn nói, anh muốn thu xếp một ít. Nhưng biến cố xảy ra bất ngờ khiến mọi người không có tâm tư nói chuyện này nữa.
Mà dường như trong phút chốc, mục tiêu mối thù trong lòng Vân Hạo Đãng đã tập trung trên nhà họ Triệu.
Triệu Lỗi, chủ nhân nhà họ Triệu sao có thể ung dung đây? Cuộc họp gia tộc kết thúc chưa được bao lâu thì đã nhận được một tin khiến anh ta muốn đập vỡ mọi thứ ngay tại chỗ: Thương Lang vẫn luôn chịu sự kiểm soát của nhà họ Triệu lại đột nhiên không nghe lệnh, cùng gia tộc Tây Môn đánh nhau với bang Hắc Hồ.
Tuy chỉ là một vài nhóm va chạm nhỏ, nhưng Triệu Lỗi vẫn luôn cảm thấy có mùi âm mưu ở đây.
Đối mặt với tình huống đột phát đêm nay, Triệu Lỗi gần như phát điên.
Vậy mà 10 phút sau khi chuyện Thương Lang và Hắc Hồ xảy ra mâu thuẫn anh ta mới được biết. Đối với việc hắn chưa hoàn toàn nắm được nhà họ Triệu trong tay, sao có thể không căm tức cơ chứ? Bấy giờ, anh ta đã đập vỡ ba món đồ gốm trong phòng rồi.
Đúng lúc này thì một người phụ nữ đẩy cửa tiến vào. Nhìn thấy sắc mặt khó coi của Triệu Lỗi, không khỏi khẽ thở dài một hơi.
Thấy có người đến, cơn tức của Triệu Lỗi cũng vơi đi một ít. Anh ta nhìn người phụ nữ một cái sau đó quay lại sô pha, nâng ly trà lên nhấp một ngụm, lúc này mới nói: ”Sao em lại đến đây?”
”Anh, lúc này là lúc anh cần bĩnh tĩnh.” Cô gái tên Triệu Yến, cơ thể cao gầy nở nang, mãi tóc gợn sóng khiến cô ta trông trưởng thành hơn. Chỉ có điều, trên mặt cô ta có một loại khí chất cao quý và lạnh lùng khiến người ta hít thở không thông.
Triệu Lỗi nhìn em gái một cái, không nối gì, chỉ lặng lẽ châm một điếu thuốc lên hút.
Triệu Yến ngồi bên cạnh, khẽ đoạt lấy điếu thuốc lá trong tay anh ta, ôn nhu nói: ”Anh, anh hút thuộc ít thôi.”
Triệu Lỗi cười khổ một tiếng, nghe lời em gái của mình.
Triệu Yến là em gái duy nhất của Triệu Lỗi. Mà người em gái này lại có vẻ ngoài khiến cho nhiều tên đàn ông chết mê chết mệt. Trong danh sách mỹ nữ ở thành phố Giang, Triệu Yến là một đóa hoa tươi nở rộ. Cô là nữ thần trong mộng của rất nhiều đàn ông.
Nhưng tất cả đàn ông đều biết, Triệu Yến chỉ có thể là nữ thần trong mộng mà thôi. Bởi vì cô là người của nhà họ Triệu.
Trong đám phụ nữ của nhà họ Triệu, Triệu Yến cũng là người ưu tú nhất. Bố của cô ta là Triệu Kiến Quân, người đứng đầu nhà họ Triệu trước đó, từ lúc Triệu Yến sinh ra đã được bồi dưỡng theo tiêu chuẩn cao nhất.
Lắm lúc Triệu Lỗi không thể không nghe lời của em gái mình. Có nhiều người sẽ nghĩ Triệu Yến chỉ dựa vào nhan sắc và thân phận người nhà họ Triệu của mình, nhưng chỉ có vài người từng tiếp xúc qua với cô mới biết dưới gương mặt cao quý kiêu hãnh kia ẩn giấu thực lực kh ủng bố thế nào.
Sau khi Triệu Kiến Quân phát bệnh mà mất, nếu không có mưu kế của Triệu Yến, Triệu Lỗi sẽ không thuận lợi ngồi lên ghế chủ nhân nhà họ Triệu như vậy. Tất vả vấn đề mà các gia tộc lớn cùng phải đối mặt: Tiếp nhận và truyền thừa lợi ích của gia tộc.
Triệu Lỗi trong mắt những người nhà họ Triệu cũng chẳng phải giỏi nhất. Thậm chí còn không bằng 1 phần 5 của Triệu Kiến Quân. Người trẻ tuổi của Nhà họ Triệu lợi hại hơn Triệu Lỗi còn rất nhiều.
Cho nên có rất nhiều người trong lòng không phục, cảm thấy Triệu Lỗi chỉ cậy quyền ưu tiên thừa kế và may mắn mới được ngồi lên đó. Mà lần này xảy ra chuyện Thương Lang cũng khiến cho Triệu Lỗi hoàn toàn tỉnh ra: Anh ta vẫn chưa nắm được toàn bộ nhà họ Triệu trong tay.
Triệu Lỗi chẳng nói một lời nào, chỉ im lặng uống trà, sắc mặt cực kì khó coi.