Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mỹ Nhân Hội Tụ

Chương 38

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mỹ Nhân Hội Tụ

CHƯƠNG 38: CẬU CẢ NHÀ HỌ VÂN

Cao Hạo ở phía bên này đúng là nói được thì làm được, lúc xe lái đến Viễn Nam thì bụng của anh đã kêu rột rột, không kịp chờ đợi mà tìm một quán ăn kêu mì thịt bò ba phần, còn uống hết một bát canh lớn, sau đó mới cảm thấy cuộc sống viên mãn.

Sau đó cũng không gấp gáp đón xe quay về nhà Mộ Dung, mà là đi chậm như rùa dọc theo đại lộ Tân Giang đi thẳng về nhà.

Lúc đi tới trước cửa biệt thự của Mộ Dung Tuyền Kha, phát hiện phòng khách lầu một trong nhà vẫn sáng đèn.

“Chẳng lẽ là chị Tuyền Kha vẫn còn đang chờ mình, nhưng mà lúc này đã hơn mười một giờ rồi.” Cao Hạo oán thầm một trận trong lòng, dựa theo thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Mộ Dung Tuyền Kha thì lúc này hẳn đã sớm bắt đầu nghỉ ngơi rồi.

Nghĩ đến đây, Cao Hạo quyết định phải đùa giỡn Mộ Dung Tuyền Kha một chút mới được. Anh đi đường vòng ra đằng sau, thân thể nhẹ nhàng nhảy lên, giống như một con nhện mà nắm được cái gì thì vọt lên phía trước, trôi qua vài giây đồng hồ đã bò lên tới lầu hai, lặng lẽ đẩy cửa sổ của mình ra rồi chui vào.

Phát hiện cửa phòng ngủ của Mộ Dung Tuyền Kha đóng chặt, mà trong phòng khách ở lầu một có âm thanh rất nhỏ, cái này càng khiến Cao Hạo nghi ngờ hơn. Sao lúc này trong nhà lại có người, chẳng lẽ là kẻ trộm?

Cao Hạo im lặng đi đến bậc thang lầu hai, hai mắt nhìn xuyên qua cầu thang vừa vặn có thể nhìn thấy được toàn bộ tình hình ở phòng khách.

Lúc này Mộ Dung Tuyền Kha đang mặc một bộ váy dài, sắc mặt nghiêm túc ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, mà đối diện có cô ấy có một người đàn ông nho nhã ngồi.

Gương mặt đẹp trai, có lẽ là cao một mét bảy một mét tám, một thân đồ tây Versace màu trắng, trên chân là đôi giày da màu trắng của Ý có giới hạn.

Gương mặt của người đàn ông này rất quyến rũ và tự tin.

Nói thật thì trong lòng của Cao Hạo rất không thoải mái, bởi vì anh không thích có người đàn ông nào đẹp hơn mình.

Rất hiển nhiên, hiện tại thì người đàn ông này thuộc về loại hình mà anh không ưa thích.

“Anh Vân, bây giờ đã trễ như vậy rồi, Tôi nghĩ anh vẫn nên về nhà nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Mộ Dung Tuyền Kha nhẹ giọng nói, giọng điệu có chút cứng ngắc, rõ ràng là đang ra lệnh đuổi khách.

Người đàn ông ngồi đối diện hai chân bắt chéo lại, mắt cứ nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Tuyền Kha

“Tuyền Kha, em thật sự nhẫn tâm từ chối tôi sao? tôi cũng là thật lòng mà.” Vân Tư Minh để tay trên bàn trà, phía trên có đặt một cái hộp màu đen, lúc này hộp đang mở ra, bên trong là một viên kim cương màu xanh cực lớn chiếu sáng rực rỡ.

Cũng chỉ có người phụ nữ như Mộ Dung Tuyền Kha đối mặt với viên kim cương cực phẩm nước mắt màu xanh lam này, thậm chí ngay cả con mắt cũng không hề chớp một cái, nếu đổi lại những người phụ nữ khác thì viên kim cương này đã có thể để cho bọn họ làm chuyện gì đó.

“Anh Vân à, tôi muốn nói tiếng xin lỗi, hiện tại thì tôi chỉ tập trung vào chuyện công ty thôi, không có tâm trạng yêu đương.” Mặc dù sắc mặt của Mộ Dung Tuyền Kha rõ ràng rất bất mãn, nhưng giọng nói vẫn ôn tồn lễ độ như cũ, cố gắng không để cho Vân Tư Minh cảm thấy khó xử.

Sắc mặt của Vân Tư Minh đột nhiên thay đổi, không còn vẻ quý ông như lúc nãy, hai mắt bắt đầu quan sát xung quanh một chút, xác định xung quanh không còn ai khác, Vân Tư Minh cười nói: “Mộ Dung Tuyền Kha, cô thật sự tưởng mình là nhân vật lớn gì à? Tôi nói cho cô biết, gia tộc Mộ Dung của các người đã không còn huy hoàng như lúc trước nữa, hôm nay tôi có cưỡng ép cô thì cô cũng không làm gì được nhà họ Vân của tôi.” Vân Tư Minh nói xong đã đi vòng qua bàn trà đứng trước mặt của Mộ Dung Tuyền Kha.

Thân thể hoàn mỹ kia đang ở ngay dưới mắt của Vân Tư Minh, anh ta không thiếu phụ nữ, cho dù là trong nước hay là nước ngoài, dung mạo xinh đẹp, vóc người mĩ miều hoặc là cao gầy, anh ta muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, nhưng mà những người phụ nữ kia so với Mộ Dung Tuyền Kha cũng chỉ là cặn bã mà thôi.

Đồ vật dễ dàng có được thì mãi mãi cũng không biết cố gắng mà trân quý, mà loại phụ nữ xa cách đối với mình như Mộ Dung Tuyền Kha đây mới là đối tượng mà anh ta muốn chinh phục.

Mộ Dung Tuyền Kha nhìn thấy Vân Tư Minh đi tới trước chân mình rồi, ôn tồn lúc trước đều lập tức bị đánh vỡ, giọng nói nặng nề có lực vô cùng tức giận: “Tôi nói cho anh biết Vân Tư Minh, đừng có tưởng rằng nhà họ Vân của các anh ở Viễn Nam có chút thế lực thì có thể làm xằng làm bậy. Đây là địa bàn của Mộ Dung Tuyền Kha tôi, không có chỗ để cho anh làm chủ.” Nói xong, Mộ Dung Tuyền Kha trực tiếp đứng dậy chuẩn bị đi lên lầu.

Khuôn mặt đẹp trai kia của Vân Tư Minh vặn vẹo, lập tức đẩy ngã Mộ Dung Tuyền Kha trên ghế sofa, sau đó thân thể liền nhào xuống, một tay nắm lấy khuôn mặt của Mộ Dung Tuyền Kha chuẩn bị hôm cô ấy.

“Vân Tư Minh, tôi nói cho anh biết, anh sẽ phải hối hận.” Dù sau Mộ Dung Tuyền Kha cũng là phụ nữ trong giới thượng lưu, đối mặt với đàn ông to lớn cũng chỉ có thể hét to.

Lúc này Cao Hạo trốn ở trên lầu sát ý đã xông lên trán, ai cũng có thể bị khi dễ, chính là Mộ Dung Tuyền Kha không thể bị người khác khi dễ được, đó chính là vảy ngược của Cao Hạo.

“Thằng nhóc kia, lá gan của anh cũng lớn quá rồi đó, còn dám đến chỗ của tôi mà khi dễ vợ của tôi.” Cao Hạo trực tiếp nhảy xuống từ lầu hai, sau đó đứng ngay sau lưng Vân Tư Minh, giọng nói nặng nề.

Vân Tư Minh nghe thấy âm thanh này giống như là gặp quỷ, lập tức quay đầu lại nhìn Cao Hạo nói: “Cậu là ai? Cậu từ đâu đến đây?”

Gương mặt của Vân Tư Minh bởi vì lúc nãy dùng sức quá độ mà đỏ lên, sau đó nhìn thấy Cao Hạo liền lập tức tái nhợt, ngón tay cũng đang run lẩy bẩy.

“Sao bây giờ em mới đến đây? Khí tiết tuổi già của chị cũng sắp khó giữ không được rồi.” Mộ Dung Tuyền Kha nhìn thấy Cao Hạo xuất hiện, trái tim lập tức liền an ổn lại, giống như chiếc thuyền nhỏ phiêu bạt trong dòng nước xiết đột nhiên lại được lên bờ.

“Ai mà dám động đến chị, Cao Hạo em sẽ là người đầu tiên không bỏ qua cho hắn ta.” Cao Hạo nói xong liền không đợi Vân Tư Minh mở miệng, một tay trực tiếp bóp lấy cổ của Vân Tư Minh, cứ như vậy mà dễ dàng nhấc anh ta lên.

Tần Tư Nam cũng ý thức được nguy hiểm, hai cánh tay nắm chặt lấy tay của Cao Hạo, nhìn thấy chân của mình bị nhấc lên không trung, trái tim bỗng nhiên xiết chặt lại, cảm giác cái chết đang cách mình càng ngày càng gần, trong miệng bắt đầu sùi bọt mép.

“Cao Hạo, không nên đùa giỡn với mạng sống của người khác ở chỗ này.” Mộ Dung Tuyền Kha nhìn thấy bộ dạng Cao Hạo muốn chơi Vân Tư Minh không chết thì không ngừng, trong lòng nghĩ vẫn có chút sợ. Suy cho cùng thì nhà họ Vân ở Viễn Nam có thể nói cũng có quyền lực, nếu như gây ra náo động về mạng người trong nhà của Mộ Dung Tuyền Kha, chắc chắn sẽ gây nên sóng to gió lớn ở Viễn Nam.

Nghe thấy tiếng của Mộ Dung Tuyền Kha, cánh tay của Cao Hạo vung lên, Vân Tư Minh lập tức giống như một con mèo mà bị ném thật xa ra ngoài.

“Tôi nói cho anh biết, nếu như không phải chị Tuyền Kha của tôi cầu xin thay anh, bây giờ anh đã đi gặp thượng đế rồi.” Gương mặt Cao Hạo rất lạnh lùng, những chuyện khác anh có thể không quan tâm, nhưng chuyện của Mộ Dung Tuyền Kha thì anh làm không được.

Vân Tư Minh nhìn thấy gương mặt của Cao Hạo giống như thấy được thần chết, vốn đang định đem chiêu bài nhà họ Vân ra để dọa Cao Hạo một chút, nhưng nghĩ tới lúc nãy bị nhấc lên nên bỏ suy nghĩ kia đi, lộn nhào từ phòng khách lăn ra ngoài.

“Chị Tuyền Kha, sau này ban đêm cũng đừng có dẫn ai vào nhà, rất nguy hiểm.” Đợi sau khi Tần Tư Nam đi rồi, Cao Hạo lo lắng nhìn Mộ Dung Tuyền Kha, bộ váy dài kia khiến dáng người của Mộ Dung Tuyền Kha càng thon thả xinh đẹp.

Cho dù Cao Hạo vừa mới từ nơi của Vương Ny Ny quay về, đối mặt với người đẹp Mộ Dung Tuyền Kha, trong lòng vẫn rất khó bình tĩnh.

“Thằng nhóc thối này, ai bảo em trễ như vậy mà không về nhà để một mình chị Tuyền Kha ở trong phòng.” Mộ Dung Tuyền Kha quyến rũ liếc mắt một cái với Cao Hạo, sau đó mang dép Đi lên lầu.

Cao Hạo đi theo ở phía sau, lập tức không khống chế được mà hai ta liền ôm Lấy eo của Mộ Dung Tuyền Kha, sau đó ôm ngang cô ấy lên, trực tiếp ôm Mộ Dung Tuyền Kha vào trong ngực mình.

“Em làm gì vậy?” Mộ Dung Tuyền Kha bị động tác bất thình lình này của Cao Hạo làm cho mặt đỏ chót, hờn dỗi Nhìn Cao Hạo.

“Lúc nãy em đã cứu chị, có phải chị nên cảm ơn em một chút hay không đây.” Cao Hạo nhìn Mộ Dung Tuyền Kha trong ngực mình, một tay ôm lưng ngọc của Mộ Dung Tuyền Kha, một tay ôm đùi của cô ấy.

Mộ Dung Tuyền Kha nhìn bộ dáng lưu manh kia của Cao Hạo, hay tay dần dần bò lên trên vai của Cao Hạo, sau đó liền treo ở trên vai của Cao Hạo.

“Chị Tuyền Kha, chị thật sự xinh đẹp quá, chị là người phụ nữ đẹp nhất mà em từng thấy.”

“Chị không tin, nếu chị là người phụ nữ đẹp nhất thì tại sao ban đêm em cứ luôn không về nhà vậy chứ?” Mộ Dung Tuyền Kha đỏ mặt nói.

“Đó là do mỗi lần em về nhà đều quá muộn rồi, sợ quấy rầy giấc ngủ của chị.” Cao Hạo nói rất thành thật.

“Chị Tuyền Kha, tối nay có thể cho em không?” Cao Hạo cầu xin nói.

Mộ Dung Tuyền Kha nhắm mắt lại, vào lúc Gia Tộc Mộ Dung gặp phải nguy cơ lớn nhất nhưng cô ấy cũng không khẩn trương và xoắn xuýt như vậy, cô ấy hẳn nên cho Cao Hạo sao?

Đương nhiên cô ấy rất muốn cho Cao Hạo, bởi vì mình yêu anh, rất yêu rất yêu.

Nhưng mà tuổi tác đã lớn như vậy rồi, cùng với Cao Hạo nhất định sẽ không có kết quả, nếu như cho Cao Hạo thì sau này rời đi ngược lại sẽ tổn thương đến anh, chẳng phải mình trở thành tội nhân rồi ư.

“Chị Tuyền Kha, chị sao vậy? Sao khóe mắt chị lại rơi nước mắt?” Cao Hạo nhìn thấy khóe mắt Mộ Dung Tuyền Kha lướt qua một giọt nước mắt, đau lòng mà hỏi, vội vàng dùng ngón tay nhẹ nhàng lau sạch cho cô ấy, lúc này Cao Hạo đã đặt Mộ Dung Tuyền Kha lên giường.

Thân thể mềm mại dẻo dai thon thả kia ngượng ngùng nằm ở trên giường, giống như là nụ hoa chớm nở nằm ở đó.

“Cao Hạo, em có thể nhịn một chút hay không?” Mộ Dung Tuyền Kha có chút cầu khẩn, âm thanh rất nhỏ, nhỏ đến nỗi cảm giác chỉ có một mình mình có thể nghe được. Cô không biết những lời này của mình là thật lòng hay là trái với lương tâm, cô ấy cũng không biết nếu như Cao Hạo từ chối hay tiếp nhận thì lòng mình lại trở nên thế nào.

Cao Hạo nhìn gương mặt ngượng ngùng kiều diễm của Mộ Dung Tuyền Kha, kiên định gật đầu: “Chị Tuyền Kha đã không nguyện ý, vậy thì em cũng không cần nữa, không sao đâu, nhiều năm như vậy em cũng có thể gắng gượng vượt qua.”

Nhìn thấy Cao Hạo ảm đạm rời đi, xoay người bước vào phòng vệ sinh Mộ Dung Tuyền Kha thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ngay sau đó lại hối hận không có từ nào để nói, cô ấy nghĩ tới Cao Hạo đã lớn rồi, chính xác phải cần một cô gái.

Nhưng mà cô gái này chắc chắn không phải là mình, khóe mắt Mộ Dung Tuyền Kha lại chảy xuống một hàng nước mắt, chậm rãi chạy xuống, làm ướt cả chăn mền.
« Chương TrướcChương Tiếp »