Chương 1

Ngu Xu là một nhân vật game rất được yêu thích trong thể loại“Game tình cảm”.

Hình tượng của cô ấy ở trong game rất đơn giản.

Mỹ nhân rắn rết, còn được trao cho mỹ mạo, trí tuệ, sức sáng tạo cùng với khát vọng đối với tình yêu.

Ở trên diễn đàn trò chơi, nhân khí của cô siêu cao.

Mỗi ngày đều có rất nhiều thảo luận về cô, mà cô cũng có rất nhiều fans.

(Hôm nay cũng bị Ngu Xu công lược!)

(Nếu tôi có thể học được cái vẻ bề ngoài của cô ấy, thì cũng không đến mức vì tình mà khốn khổ.)

(Tôi cũng muốn hướng đến hình tường phụ nữ như cô ấy, chỉ quan tâm đến bản thân mình hưởng thụ, độc lập tự chủ, dùng mị lực của chính mình hấp dẫn đần ông, lại sẽ không chỉ vì bất luận cái gì một người đàn ông nào mà dừng lại.)

Cô ấy có được năng lực làm tất cả mọi người chú ý, cũng thích trở thành tiêu điểm.

Gợi cảm là cụm từ mà cô thích nhất, tán tỉnh yêu đương, cũng thích đùa bỡn người khác trong lòng bàn tay.

Nàng làm người si mê, khiến người khác điên cuồng, được các người chơi xưng là nhân vật siêu cấp S khó công lược nhất.

Từ trò chơi này từ khi bắt đầu, cũng không có một người thành công thoát vượt qua ải của cô ấy.

Quản lý trò chơi đã ở suy xét việc có nên điều chỉnh giả thiết của cô, hạ thấp độ khó xuống.

Nhưng mà, Ngu Xu lại sinh ý thức riêng của mình.

……

“Ngu Xu, tôi nói cho cô biết, lần này chính là cùng cơ hội cuối cùng của cô, nếu cô lại biểu hiện không tốt, trở về liền trực tiếp ở ký tên hủy hợp đồng.”

Đây là câu nói đầu tiên mà Ngu Xu nghe được sau khi mở mắt.

Cô cầm di động, người đầu dây bên kia vẫn còn đang lải nhải.

“Đừng trách tôi không nhắc nhở cô, cô tự quản cái miệng của mình cho tốt, may là lần này Tần Tục bên kia dễ nói chuyện, bằng không thì sẽ không chỉ đơn giản là bị mắng ở trên mạng như vậy.”

Ngu Xu nhíu mày, không hề đáp lại lời nói của đối phương, mà là quan sát hoàn cảnh, vị trí của chính mình.

Đây là một căn phòng chung cư mini được trang hoàng ấm áp, đồ vật trong phòng quá nhiều, cho nên thoạt nhìn có vẻ chật chội, bên chân cô còn có hai túi rác, cùng một rương hành lý.

Tủ giày lung tung rối loạn, bất quá nhìn ra được có một ít hàng hiệu.

Trên sô pha còn rải rác vài món quần áo, nhìn hoa hòe loè loẹt, cũng không phải gu thẩm mỹ của cô.

Cô đang ở đâu đây?

“Cô có đang nghe tôi nói hay không vậy?”

Ngu Xu nghĩ nghĩ, vẫn là “Ừm” một tiếng.