Chương 1: Mơ tưởng bạn cùng phòng

Bạn cùng phòng của Trần Ân là Nghiêm Thiệu, nhân vật nổi tiếng trong sinh viên năm nhất trường đại học A, lớn lên cao ráo đẹp trai, trong nhà còn có tiền, làm bạn cùng phòng với một người như vậy, nói thật lúc đầu Trần Ân đã rất lo lắng.

Vốn dựa theo tình huống bình thường, ký túc xá trường học phải là bốn người một phòng, chỉ là lần này vừa hay có một phòng không đủ, chỉ còn lại hai người ở, hai người này chính là Trần Ân cùng Nghiêm Thiệu.

Nghe nói người nhà Nghiêm Thiệu là người trong hội đồng trường này, có lẽ lãnh đạo trường cố ý sắp xếp ưu đãi cho Nghiêm Thiệu ở trong phòng ngủ này, chỉ là Trần Ân không rõ, vì sao gia cảnh bình thường như cậu cũng được an bài vào phòng ngủ này?

Nhưng mà chờ sau khi chuyển đến ký túc xá, Trần Ân phát hiện tuy gia cảnh Nghiêm Thiệu khá giả, nhưng một chút dáng vẻ của người có tiền cũng không có, vô cùng dễ ở chung. Thậm chí, khi Trần Ân bị người khác bắt nạt ở trường học, Nghiêm Thiệu còn đứng lên, Trần Ân cũng thật lòng coi Nghiêm Thiệu là bạn bè.

Lúc này thời tiết đẹp.

Các nam sinh nhiệt huyết đổ mồ hôi trên sân bóng rổ, nhìn Nghiêm Thiệu vận chuyển bóng qua người ném vào rổ ghi bàn, toàn bộ động tác liền mạch như nước chảy mây trôi, dẫn tới vô số nữ sinh bên cạnh sân hoan hô, Trần Ân không khỏi có chút hâm mộ.

Ở cùng một phòng, Nghiêm Thiệu thường xuyên chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ lắc lư trong ký túc xá, Trần Ân với tư cách bạn cùng phòng biết vô cùng rõ, thân thể Nghiêm Thiệu bị vải vóc bao bọc, cơ bắp rắn chắc mà tràn ngập cảm giác lực lượng. Không giống mình, dáng người mảnh khảnh gầy yếu, ở trên sân chú định là một kẻ kéo chân.

Đợi đến khi từ trên sân bóng đi xuống, quần áo Trần Ân và Nghiêm Thiệu mặc trên người đều thấm ướt mồ hôi, tóc con trước trán cũng ướt đẫm.

Hai người trở lại ký túc xá, thương lượng ai tắm trước, Nghiêm Thiệu đưa tay nhẹ nhàng đẩy tóc con ướt đẫm mồ hôi trước trán Trần Ân, dịu dàng nói: "Cậu tắm trước đi, cậu xem trán cậu đầy mồ hôi.”

"Còn nói mình, không phải cậu cũng vậy." Trần Ân nhìn một tầng mồ hôi mỏng thấm lên trán Nghiêm Thiệu, có chút xấu hổ nói.

Nghiêm Thiệu nhẹ nhàng cười: "Mình cường tráng hơn cậu, chỉ với thân thể nhỏ bé của cậu nếu không lập tức tắm nước nóng, coi chừng bị cảm.”

"Vậy được rồi, mình đi tắm trước." Trần Ân không từ chối nữa, cầm đồ đi thẳng vào phòng tắm.

Ở trong phòng tắm Trần Ân tắm rửa không chút phòng bị, vốn dĩ không biết, bạn cùng phòng cậu ấy thật lòng coi là bạn, lúc này đang nhìn bóng dáng mông lung hiện trên cửa kính mờ mờ trong suốt của phòng tắm, đôi mắt thâm thúy lộ ra sự sâu thẳm.

Thật ra Trần Ân và Nghiêm Thiệu ở cùng phòng ngủ không phải là chuyện ngoài ý muốn, là Nghiêm Thiệu cố ý bảo lãnh đạo trường sắp xếp bọn họ ở cùng một chỗ.

Ngay từ lần đầu tiên Nghiêm Thiệu nhìn thấy Trần Ân, Nghiêm Thiệu đã sinh ra du͙© vọиɠ cực kỳ mãnh liệt, cần cắn chặt răng, âm thầm nắm chặt nắm đấm, nhịn đến gân xanh nổi lên mới không thất thố trước mặt người khác.

Làm thế nào có thể có người chỉ cần nhìn một cái là có thể ảnh hưởng đến tất cả cảm xúc của anh, bắt lấy tất cả ánh mắt của anh chứ? Diện mạo, dáng người này thật sự giống như tỉ mỉ chuẩn bị cho anh, chỗ nào cũng khiến cho anh thích vô cùng, người như vậy thích hợp làm vợ của anh, bị anh đυ. cả đời!

Buổi tối hôm đó Nghiêm Thiệu mơ thấy cảnh anh đυ. Trần Ân, Trần Ân trần như nhộng quỳ trên giường, ngoan ngoãn bẻ ra cặp mông nhỏ trắng nõn, mặt đỏ bừng, ngay cả lỗ tai cũng đỏ thẫm, đã thấp thỏm còn thẹn thùng chờ anh hưởng dụng c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ của cậu ấy.

Cửa động mê người kia còn co rút lúc đóng lúc mở, da^ʍ muốn chết, lúc côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của anh đâm vào, ruột thịt dâʍ đãиɠ còn làm bộ co rút lại, mơ tưởng bài xích đại dươиɠ ѵậŧ ra ngoài cơ thể, bộ dáng không biết tự lượng sức kia thật sự khiến cho người ta hận không thể làm chết vợ da^ʍ này!

Chỉ là vừa tỉnh lại, Nghiêm Thiệu nhìn một vũng nước ướt sũng trên ga giường, sắc mặt âm trầm như nước, trong mộng có bao nhiêu tốt đẹp, hiện thực ngay cả miệng vợ anh cũng chưa hôn được.

Chờ một chút, phải từng bước từng bước, vợ nhát gan, nếu tiến triển quá nhanh, chắc chắn sẽ khiến cậu ấy sợ tới mức bật khóc.