Chương 11

Giờ phút này Lâm lão hán đã say không biết trời đất, đã sớm không phân biệt được gì. Được người ta dẫn vào phòng tân hôn, chỉ nhìn thấy một mỹ nhân lớn bụng đang e thẹn ngồi chờ mình trên giường.

Lâm Ngạn nghe thấy tiếng huyên náo bên ngoài liền khẩn trương nắm vạt áo đỏ thẫm, sau khi bị náo thành hôn, cậu được hỉ bà mang đi dọn sạch thân thể, thay lên một bộ áo ngủ hương diễm, lại bọc thêm một lớp áo bào đỏ đưa đến phòng cưới. Đến phòng, hỉ bà căn dặn đủ điều, nhất là việc cởϊ áσ bào, phải để Lâm lão hán đến tự tay cởi. Nói đến khi Lâm Ngạn gật đầu hỉ bà mới rời khỏi, chỉ còn lại một mình trong phòng Lâm Ngạn lại bắt đầu thấy thấp thỏm.

Nhưng vào đúng lúc này, ngoài cửa phòng truyền tới một trận huyên náo, sau đó một người lảo đảo bước vào, cánh cửa gỗ sau lưng lập tức khép lại, ngoài cửa mơ hồ truyền tới âm thanh cười đùa của tân khách.

“ Ngươi, ngươi là người nào?”



Lâm lão hán lúc này đã say đến căn bản không còn biết gì, chỉ mơ hồ ngồi tại mép giường kéo Lâm Ngạn ôm vào ngực, muốn nhìn rõ là ai.

Lâm Ngạn bị nhìn đến đỏ mặt, nhưng lại bị bộ dạng say không biết gì của Lâm lão hán làm bật cười, nghĩ đến hôm nay là ngày thành hôn của mình và gia gia, nên cũng không giãy dụa mà để mặc gia gia ôm lấy mình xem tường tận.

Lâm lão hán nhìn hồi lâu cũng không nói nửa lời, chỉ tỏ ra hoang mang không thôi. Lâm Ngạn nhớ đến lười hỉ bà dặn, nhỏ giọng nhắc nhở gia gia làm thế nào chậm rãi gỡ bỏ khăn đỏ cùng áo bào đỏ ra. Mà Lâm lão hán đang say, đối mặt với một mỹ nhân như thế, nhất thời trở nên ngoan ngoãn lạ thường, Lâm Ngạn chỉ chỗ nào làm chỗ ấy, chậm rãi đem áo bào lụa đỏ đang quấn quá chặt trên cơ thể Lâm Ngạn giải xuống dưới.Lâm Ngạn nhìn trước mặt là gia gia đang say đến mơ mơ màng màng, trong nội tâm dấy lên yêu thương, trách ai lại chuốc say gia gia đến mức độ này, lại bị bộ dáng nghe lời của gia gia làm cho ngọt ngào.

“ Ô a, ngươi, ngươi làm cái gì nha...”



Lâm Ngạn đột nhiên kêu lên một tiếng đau, hoang mang nhìn về phía Lâm lão hán. Một góc áo choàng được cởi ra, Lâm lão hán đột nhiên đối với mảnh vai trắng nõn lộ ra hung hăng mυ"ŧ.

Lâm lão hán bị Lâm Ngạn đột nhiên kêu lên làm giật mình, hoang mang không biết mình đã làm sai chỗ nào, như trẻ con làm sai cúi đầu thấp xuống. Lâm Ngạn tâm lập tức mềm thành nước, liền kéo tay gia gia dạy hắn tiếp tục làm sao cởi hết áo bào.

Lâm láo hán nhìn trước mắt là một mỹ nhân trắng nõn, thẹn thùng ngồi trên giường đỏ làm làn da càng thêm nổi bật, càng nhìn càng thấy xinh đẹp động lòng người, trên cơ thể lại như có như không phát ra hương thơm.

“ Ngươi thơm quá a. Ngươi là ai, sao lại chiếm giường của ta?”



Lâm lão hán vẫn là say đến triệt để, vô ý thức lầm bầm, Lâm Ngạn nghe mấy lời đó liền đỏ mặt.

“ Ngươi thật nhiều lời, mau đến cởi tiếp.”

Lâm Ngạn đỏ mặt không dám nhìn gia gia, một bên thúc giục gia gia mau đem áo bào cởi nhanh. Lâm lão hán nghe nửa ngày sau mới phản ứng, phảng phất minh bạch, bắt đầu cúi đầu chuyên tâm cởi.

Kỳ thật áo bào đỏ này vốn là một cái áo tình thú cho đêm tân hôn, thân thể song nhi rất mân cảm nên thường đến khi áo được cởi ra hết thì đã bị hai tay tân lang sờ cho nhũn ra, xuân tình như nước. Chờ áo bào trượt xuống chính là triệt để cùng tân lang bắt đầu một đêm ướŧ áŧ.

Những tân khách hâm mộ Lâm lão hán ôm được một mỹ nhân về nhà liền thay nhau rót rượu, cố ý chuốc say hắn, muốn nhìn hắn ban đêm làm sao cùng tân nương làm một đêm xuân tình. Ai cũng không nghĩ tới Lâm lão hán say lại đối với Lâm Ngạn nghe lời như thế.

Đợi đến lúc áo bào rơi xuống hai người ngây ngẩn cả người.

Lâm Ngạn sau khi mang thai hai vυ" lại càng phát triển, hai viên núʍ ѵú đỏ chót được kiện sa đỏ mài dựng đứng lên, béo mập ánh nước làm người ta muốn nắm vuốt, ấn xuống cùng hung hăng chà đạp.

Bên dưới là eo thon mềm dẻo, côn ŧᏂịŧ tinh xảo phấn nộn bị dây thừng trói dán vào bụng, giữa hai chân hoa huyệt bị một kiện qυầи ɭóŧ thật mỏng làm bằng tơ lụa bọc lại, bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt dán chặt lên miệng huyệt, thậm chí thấy được hình dạng hai mảnh âm thần. Trên mắt cá chân đeo hai hai hai cái lắc chân gắn chuông, theo hai chân đong đưa thỉnh thoảng phát ra hai tiếng thanh thúy.

Lâm lão hán ngơ ngác nuốt nước miếng một cái, tựa hồ là say đến khong được, nhất thời không hiểu tại sao một song tính mỹ nhân lớn bụng mặc thành bộ dáng này lại ngồi trên giường mình. Nhưng vật giữa hai chân đã theo bản năng vừa đau vừa cứng, chỉ muốn nhào đến đem mỹ nhân này áp dưới thân, hung hăng xuyên vào hai huyệt của cậu.

Lâm Ngạn xấu hổ do dự, vịn bụng đứng lên, quỳ gối dữa hai chân Lâm lão hán đang ngây ngốc, dùng hai tay đem đồ vật đang cương cứng của Lâm lão hán móc ra. Lâm Ngạn nhẹ nhẹ hít một hơi, lập tức nhắm mắt đem thịt rễ kia ngậm vào miệng, phun ra nuốt vào.

“ A, mỹ nhân hút kê ba, hút thật thích!”

Lâm lão hán thoải mái thở hắt, sau khi say hắn không cố kị mà đem những cảm nhận nói thẳng ra, làm Lâm Ngạn đang chuyên tâm mυ"ŧ vừa tức vừa buồn cười.

Lâm Ngạn chỉ muốn đem thịt rễ của gia gia liếʍ ướt liền phun ra, eo vẫn tiếp tục đỉnh tới, theo bản năng không muốn đem côn ŧᏂịŧ từ nơi non mềm này rút ra, đỉnh tới côt họng Lâm Ngạn làm cậu chấn kinh sặc một cái, đỏ mặt liên tục ho khan.

Lâm Ngạn nhịn không được kẹp chặt hai chân, từ lúc mang thai đến giờ, du͙© vọиɠ của câu càng ngày càng lớn, nhưng ngày thường bảo cậu chủ động cầu hoan thì cậu không làm được, chỉ chờ Lâm lão hán nhịn không được đến làm cậu.

Nhưng hôm nay thời điểm thay quần áo, trong huyệt đẫ bị bôi thêm một loại dược gì đó. Tuy hỉ bà không nói gì nhưng dựa vào tình huống hiện tại cậu đã đoán ra được bảy tám phần, bởi vì tiểu huyệt đã bắt đầu vừa ngứa vừa chảy nước, chỉ muốn ngay lập tức được một thứ gì đó chen vào.

Giờ phút này nhìn gia gia đã uống say lại nghe lời mình như vậy, Lâm Ngạn nhịn không được tự an ửi bản thân chủ động một chút, dù sao gia gia cũng không nhớ mà giễu cợt cậu. Sau khi quyết định, cậu quỳ gối chủ động mở hai chân, một tay chống, một tay đem qυầи ɭóŧ mỏng dính kéo ra, lộ ra hoa huyệt ướt sũng, bày tư thế chờ gia gia tiến vào, xấu hổ đến không dám ngẩng đầu.

Nhưng cậu cúi đầu đợi nữa ngày vẫn không thấy động tĩnh gì, chính là xấu hổ cùng e sợ, do dự ngẩng đầu lên, lại bị bộ dáng ngu ngốc của gia gia làm cho bật cười. Lâm lão hán đang không ngừng vò đầu. Một bộ dạng không biết tiểu mỹ nhân sao lại bày ra bộ dáng này, kỳ quái mỹ nhân sao lại đem bờ mông đối với mình, nhưng mà thịt rẽ giữa háng đã chống đỡ đến cực điểm, côn ŧᏂịŧ trướng đau nổi gân, nhìn hung ác di thường.

Lâm ngạn nhịn xấu hổ, nghĩ mình giờ đã là thê tử của gia gia, sao có thể không chiếu cố tốt gia gia. Liền chậm rãi chỉ đạo Lâm lão hán làm sao tiếng vào thân thể của mình, đến giúp đỡ hắn làm dịu đau đớn giữa háng.

“ Ngươi, ngươi đem vật giữa hai chân kia chen vào nha...”

Lâm lão hán nghe Lâm Ngạn, liền do dự đến sau lưng cậu, đến khi thịt rễ chạm vào miệng huyệt cậu lại chấn kinh vội vàng thụt lại, có ý nghic muốn chạy trốn.

“ Đừng, đừng đi nha!”

Lâm Ngạn thấy được ý đồ của gia gia, trong lòng không khỏi vừa thẹn vừa giận, vội vàng lên tiếng giữ lại.

“ Ngươi, ngươi đem côn ŧᏂịŧ, cắm vào trong này!”



Lâm Ngạn trong lòng nghĩ phải làm tốt cương vị thể tử của gia gia, đỏ mặt nắm hai mép thịt, quay đầu rưng rưng bảo gia gia tiến vào.

Từ lúc bị gia gia phá thân đến giờ, Lâm Ngạn chưa gặp tình hướng như thế này, giờ phút này cũng có chút mờ mịt luống cuống, dứt khoát dùng phương pháp đơn giane nhất để hướng dẫn gia gia tiếng vào thân thể mình.

“ Quá nhỏ, không đút vào được.”

Lâm lao hán như cũ do dự, khoa tay cùng lắc đầu. Lâm Ngạn nghe xong hận không thể đem gối ném vào đầu tên ngốc này, xấu hổ không tả được, chỉ mang theo nức nở nói như hét lên.

“ Chứa nổi! Ngươi chen vào, liền chống ra, âm a—“

Lâm Ngạn nói chưa dứt lời, một tiếng thở dốc tràn ra khoaas miệng. Nguyên lai là Lâm lão hán rốt cục nhào tới, hung ác như bình thường đâm sâu vào tiểu huyệt, nhanh chóng trừu sáp.

“ Ừm a,ô, ô a, quá nhanh! Chậm, chậm một chút...”



Lâm Ngạn lập tức bị thao đến không thể nói một lời hoàn chỉnh, lời nói ra đều hóa thành mảnh nhỏ rêи ɾỉ, toàn thân trên dưới bị thao đến thảo mái, đầu ngón chân co lại, thân thể căng thẳng thừa nhân công kích mãnh liệt phía sau.

Trong nhất thời, căn phòng tràn ngập tiếng nước cùng tiếng thở gấp không ngừng, diễm sắc vô biên.

“ Lừa đảo! Ngươi chỗ nào là mỹ nhân thanh thuần, chính là một thôn kỹ!”

Lâm lão hán không biết sao dột nhiên thay đổi, há mồm đều nói lời thô tục, dưới thân động tác càng thô bạo.

“ Ô, không, không đúng a, không phải thôn kỹ! Hôm nay, là hôn lễ a...”

Lâm Ngạn bị thao căn bản không có cách nòa suy nghĩ, toàn thân giống như mềm nhũn, mặc cho Lâm lão hán ôm vào ngực nhào nặn. Giờ phút này chỉ theo bản năng phản bác, ủy khuất muốn nói cho gia gia đột nhiên thô bạo là hôm nay cùng cậu động phòng.

“ Gạt người, ngươi không phải thôn kỹ, thì làm sao lại muốn ta làm cái mông, khẳng định là bên trong ngứa muốn bị thao! Ngươi không nghe lời ta liền kêu mọi người bên ngoài tiến vào!”

Lâm lão hán không tin, trong miệng tiếp tục nói ra lời thô lỗ, làm Lâm Ngạn nghe được vừa kinh vừa sợ. Sợ gia gia uống say thật sự kêu khách khứa gọi vào, chứng kiến tấm cảnh xuân sắc này, đêm động phòng sẽ biến thành một tró cười. Liền không dám phản bác nữa, biết mình khẳng định phải thuận theo tính gia gia, hảo hảo trấn an mới được. Thế là chỉ hung hăng thở dốc rêи ɾỉ, thuận theo nam nhân thao hoa huyệt.

Lâm Ngạn không nghĩ tới, lúc côn ŧᏂịŧ Lâm lão hán chen vào thì hắn đã sớm từ trạng thái say khướt tỉnh lại. Nhưng nhìn Lâm Ngạn một bộ dáng nhân thê thẹn thùng gợi lên hứng thú trêu chọc cậu, liền tiếp tục giả say, buộc Lâm Ngạn nói mấy lời da^ʍ bình thường cậu không bao giờ nói.

“ Lẳиɠ ɭơ, tao bức của ngươi vừa trơn vừa mềm, có phải ngươi mỗi ngày đều tiếp khách?”

“ Ô, ta lẳиɠ ɭơ, mỗi ngày đều tiếp khách a...”

Lâm Ngạn đỏ mặt xấu hổ nghênh hợp gia gia say nói lời dâʍ đãиɠ này, giả bộ là gái làng chơi đang phục vụ khách nhân tối nay của mình. Miệng thảo luận mấy lời thô tục, thân thể cũng càng mẫn cảm, toàn thân bị nhiễm lên sắc thái tìиɧ ɖu͙©.

“ Ngươi đã lớn bụng như thế này rồi, mà sao còn để bị thao tao bức? Có phải do bên tron ngứa , phát tao muốn được thao huyệt ?”

Lâm Ngạn xấu hổ nên không đpá lời, chỉ là cam chịu thở dốc. Lại bị Lâm lão hán đoán được tâm tư. Hắn đem bụng Lâm Ngạn đỡ lấy, hung hăng va chạm miệng tử ©υиɠ mẫn cảm , lập tức liền đem tiểu tôn tử thao đến hét lên.

“ A! Không muốn, ta nói... Lẳиɠ ɭơ, lẳиɠ ɭơ mang thai, trong tao huyệt vừa ngứa vừa đau, liền muốn tìm kê ba hung hăng cắm vào giải ngứa, chủ động tìm khách nhân thao a!”

“ Vậy ngươi đúng là một kỹ nữ thấp hèn, đã mang thai còn da^ʍ như thế, không sợ bị thao cho sảy thai? Chỉ muốn thoải mái bản thân, ngay cả hài tử cũng không cần?”



Lâm lão hán không nghĩ Lâm Ngạn lại phối hợp như vậy, nhất thời bị bộ dáng tao lãng cảu cháu trai chọc cho kê ba lại lớn thêm một vòng, đối với tao huyệt lại hung hăng đánh tới.

“ Nói a, không nói liền đem ngươi thao đến rớt hài tử ra”

“ Ô... Không, cầu ngươi, cầu ngươi đừng thao rơi hài tử a! Đây là, đây là con của ngươi a...”

Lâm Ngạn sợ hãi lập tức run rẩy, sợ Lâm lão hán uống say không quan tâm trực tiếp thao vào tử ©υиɠ, mặc dù sau khi mang thai ít làm nên không dễ sinh non, nhưng không phải không có việc ngoài ý muốn. Bởi vậy chỉ có thể mở miệng hô cầu tha thứ, khẩn cầu gia gia buông tha bảo bảo trong bụng.

“ Nói hươu, nói vượn! Ta lúc nào đem bụng ngươi thao lớn!”

Lâm lão hán mắt thấy bắt được điểm mấu chốt của Lâm Ngạn, liền giả bộ giận dữ, không nhanh không chậm buộc Lâm Ngạn nhớ làm thế nào bị mình làm cho mang thai.

“ Không muốn bị thao đến bên trong, cầu ngươi...Ta nói! Ô, ta, ta lúc ấy bị gia gia gỡ chân, đem thịt rễ đỉnh vào tao bức, bị tiến vào tử ©υиɠ. Ô... Sau đó, sai đó gia gia liền bắn vào một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙... đi bệnh viện kiểm tra thì biết ta mang thai a...”

Lâm Ngạn nói xong liền triều thổi, một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ từ bên trong chảy ra, làm ướt cả một mảnh giường, ủy khuất mềm mại nằm dưới thân gia gia rưng rưng.

“ Tiểu tao hóa, làm sao lại dễ khóc như vậy.”

Lâm lão hán đột nhiên mềm giọng, nhìn Lâm Ngạn đang nằm lỳ trên giường không ngừng nức nở nẹ giọng hỏi, ngữ khí tràn đầy thương tiếc cùng cưng chiều. Bèn cúi đầu nâng người Lâm Ngạn ôm vào ngực, hai tay trượt đến hai vυ" , an ủi nhẹ nhẹ bóp cùng nhào nặn.

“ Ô, đừng... Chán ghét gia gia,ô... Người, tỉnh lúc nào nha...”



Lâm Ngạn giờ phút này mới biết mình bị gạt, nhưng mà trước ngực bị hai tay gia gia nắn bóp nhào nặn tê dại hết toàn thân, ngữ khí hung ác lại nghe như nũng nịu.

“ Gia gia đã sớm tỉnh, bị ngươi tên tiểu yêu tinh này dụ dỗ đến khống chế không nổi mình, ngươi nói có phải nên phạt hay không!”

Lâm lão hán ngược lại trách cứ Lâm Ngạn, làm cậu nghe được tức đến dỏ mặt, quay đầu trừng gia gia một cái. Lập tức lực đạo nhào nặn trước ngực tăng lên kí©h thí©ɧ mềm nhũn thân thể.

“ Buông ra, không cho sờ soạng... Ô, không cho phép người sờ soạng!”

Lâm Ngạn hờn dỗi giằng co, muốn thoát khỏi vuốt ve của Lâm lão hán. Không ngờ Lâm lão hán trực tiếp nâng người cậu lên đặt nằm ngửa trên giường, hai người tư thế đảo ngược, Lâm Ngạn giờ phút này cưỡi lên bụng gia gia.

“ Ngươi đêm nay đã là tiểu nương tử của lão hán ta, ngươi không cho ta sờ thì cho ai sờ? Hả?”

“ Ô, người chỉ biết khi dễ ta...”

Lâm Ngạn ai oán một tiếng, lập tức đầu hàng, giống như triệt để giao bản thân cho Lâm lão hán, Lâm lão hán vừa cười vừa bắt đầu một vòng cày cấy mới.