[Nếu sớm biết người đầu tiên xuất hiện trước ống kính là Yến Cửu thì tôi đã ngủ thêm một giấc rồi, không nhìn không nhìn xui xẻo]
Tuy rằng nói như vậy nhưng nhân số trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn chưa hề giảm bớt, ngược lại bởi vì số lượng bình luận bạo tăng mà đề cao nhiệt độ, dẫn tới càng nhiều người tiến vào phòng phát sóng trực tiếp.
[Dù sao khách quý cũng không nhìn thấy màn đạn, thầy quay phim mau thừa dịp Yến Cửu mở cửa xông vào nhanh đi!]
【 Đúng đúng đúng, nói không chừng có thể làm cho hắn xấu mặt đây, ví dụ như đầy đất là đồ vật hỗn độn, hoặc đầy đất là lông gà các loại ha ha ha 】
Hôm nay Tần Thụ đột nhiên tập kích nhà Yến Cửu, vốn dĩ chính là không có lòng hảo tâm rồi.
Lúc này nhìn thấy người xem trên màn đạn đều đang chờ mong thấy cảnh tượng Yến Cửu xấu mặt, trong lòng hắn không khỏi hơi ngo ngoe rục rịch.
Nếu có thể quay được cảnh tượng đáng xấu hổ của Yến Cửu, đoạn nội dung này chắc chắn sẽ bị ghi hình lại, phát đi phát lại nhiều lần trên các nền tảng xã hội lớn. Đến lúc đó tổng giám chế chắc chắn sẽ khen không dứt miệng về cách làm của hắn.
Trong lúc nói chuyện, mọi người đi theo Yến Cửu ra khỏi thang máy.
Yến Cửu đã đặt tay lên ổ khóa vân tay, chuẩn bị mở cửa.
Tần Thụ nhân cơ hội này nháy mắt với người quay phim, ra hiệu cho hắn đi theo sát Yến Cửu, cho dù có bị ép chen chúc cũng phải chen được vào trong phòng, chụp được hình ảnh đầu tiên.
Người quay phim và Tần Thụ là quan hệ hợp tác nhiều năm, thời gian dài như vậy đã sớm hình thành được sự ăn ý vạn phần.
Kỳ thật cho dù đạo diễn không nói, hắn cũng đang có ý đồ này.
Lúc ký hợp đồng mỗi một vị khách mời đều đã chấp nhận phương pháp quay phát sóng trực tiếp cuộc sống này, cho nên dù một lát nữa Yến Cửu cảm thấy không hài lòng với hành vi này của bọn họ thì ván cũng đã đóng thuyền từ lâu, người xem nên nhìn thấy cái gì đều đã thấy được, mà mục đích bọn họ muốn có nhiệt độ cũng đã đạt được.
"Cửa đã mở…"
Một âm thanh điện tử máy móc vang lên, Yến Cửu kéo cửa ra, nhưng không đợi cậu mở miệng nói chuyện thì người quay phim phía sau đã bưng máy quay cồng kềnh vọt vào trong phòng --
Yến Cửu bị chen đến suýt nữa ngã sấp xuống, khó khăn lắm mới có thể vịn lấy góc tủ giày đứng thẳng người lên, còn không quên nhắc nhở người quay phim đừng xông vào trong phòng.
...... Chó!
Năm, năm con chó cỡ lớn với cái miệng há hốc như vực sâu!
Nhưng đã quá muộn rồi.
Người quay phim cầm ống kính quay loạn một hồi, trong lòng đang mơ thấy mộng đẹp được thăng chức tăng lương. Đột nhiên hắn ta nghe được một trận tiếng gầm gừ trầm thấp, tương tự như tiếng động vật, hơn nữa... hình như không phải là một con.
Bởi vì vừa nãy phải khiêng máy móc chen chúc với Yến Cửu dẫn đến chính mình cũng lảo đảo hai cái, lúc này từ trong ống kính nhìn thấy rõ ràng sinh vật cách đó không xa đang vung bốn móng về phía mình, hơn nữa còn điên cuồng chạy như điên về phía này, sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên trắng bệch.