Do bị Tư Việt hạn chế cho nên Mạt Mạt không được phép xem điện thoại di động và máy tính bảng hay các loại thiết bị điện tử, hơn nữa ngay cả số lần xem tivi cũng bị khống chế trong vòng ba lần một tuần, mỗi lần không được vượt quá hai giờ đồng hồ.
Hôm nay là ngày Mạt Mạt được xem tivi cho nên Yến Cửu không muốn quấy rầy thời gian quý báu của nó.
Không nghĩ tới Mạt Mạt khi nghe xong lại trực tiếp bò từ trên thảm dậy nắm chặt lấy góc áo Yến Cửu, như sợ cậu chạy mất vội vã nói: "Mạt Mạt và Cửu Cửu ở cùng nhau..."
Đương nhiên Yến Cửu nhìn ra được Mạt Mạt có bao nhiêu không nỡ bỏ qua chương trình trên tivi, vì vậy cậu đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của đứa nhỏ nhà mình, cười nói: "Ba ba sẽ lên nhanh thôi, Mạt Mạt ở nhà xem tivi có được không?"
Cậu liếc nhìn đồng hồ trên tường và chỉ vào vị trí số 3: "Chờ khi chiếc kim dài của đồng hồ chỉ đến đây, ba ba sẽ quay lại."
Nhìn qua có vẻ như là rất nhanh.
Mạt Mạt rối rắm mím môi.
Lựa chọn giữa chương trình truyền hình vô cùng hấp dẫn và cùng ba ba xuống lầu, thật sự là rất khó nha!
“Mạt Mạt?" Yến Cửu thử kéo góc áo của mình.
Mạt Mạt vẫn không lên tiếng, còn đang bận đấu tranh trong lòng.
Nhân cơ hội này, Yến Cửu làm ra dáng vẻ kinh ngạc nhìn màn hình tivi: "Trời ạ, quảng cáo kết thúc rồi, siêu nhân vũ trụ lập tức sẽ xuất hiện!"
Vừa dứt lời, Mạt Mạt lập tức khẩn trương không thôi quay đầu lại.
Cái gì? Siêu nhân vũ trụ sẽ đến sớm như vậy sao?
Lần này Mạt Mạt không còn lý do từ chối nữa, không tự chủ được đã bị chương trình truyền hình hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.
“Được rồi, mau đi xem đi, ôi, bảo Blueberry tránh xa màn hình tivi một chút, mắt chó có cần nữa không.”
Yến Cửu kéo áo khoác lên, khom lưng xách rác ra cửa.
“Đinh.”
Cửa thang máy chậm rãi mở ra, Yến Cửu nhấc chân bước vào.
Trong nháy mắt khi cánh cửa vừa khép lại, di động trong túi áo rung lên.
Yến Cửu móc ra nhìn, thấy là Chân Hòa Lý thì thuận tay nhận máy: "Hòa Lý, có chuyện gì vậy?”
“Này Tiểu Cửu, hiện tại cậu có ở nhà không, bọn họ vậy mà lại ¥%&%¥@#..."
Tín hiệu bị cửa thang máy đóng chặt cắt đứt, Yến Cửu xê dịch về phía cửa: "... Tôi ở trong thang máy, tín hiệu không tốt lắm.”
.
Chân Hòa Lý cũng là đột nhiên mới biết được tiến độ của tổ tiết mục《Bảo bối xuất phát》.
Đã nói là chín giờ mới bắt đầu, nhưng hiện tại mới có hơn tám giờ thế mà bọn họ đã gϊếŧ tới tận cửa tiểu khu nhà Yến Cửu.
Nếu không phải bạn bè làm việc ở đài truyền hình Phù Vân gọi điện thoại tới nhắc nhở hắn thì hiện tại hắn và Yến Cửu còn chẳng hay biết một cái gì cả!
Bên ngoài đều biết Yến Cửu bị hắc hồng quấn thân, cho nên tổ tiết mục cần lưu lượng kia chỉ cần không ngốc thì chắc chắn sẽ biết lấy Yến Cửu ra viết lảm nhảm thu hút lượt quan tâm.