Chương 17

Chân Hòa Lý hơi cau mày: "Nhưng Tổng giám đốc Vạn, hắc hồng Tiểu Cửu là hiểu lầm, lúc ấy cậu ấy cũng không có…”

Thấy Chân Hòa Lý nghiêm túc muốn giải thích thay Yến Cửu như vậy, Tổng giám đốc Vạn cảm thấy có hơi buồn cười, hắn nhấc tay ngắt lời đối phương: "Ôi trời đất ơi, ai quan tâm mấy cái đó chứ?"

Chân Hòa Lý biết dù mình có nói tiếp cũng không thể thuyết phục được đối phương, vì thế hắn ngậm miệng, cúi đầu không lên tiếng.

“Gần đây nhất Yến Cửu đang làm cái gì?”

“Phim đưa tới thì không nhận, thông cáo cũng không tiếp, cậu ta không thiếu tiền phải không?" Lúc Tổng giám đốc Vạn nói lời này, hắn nhìn về phía Chân Hòa Lý với ánh mắt thăm dò.

Chân Hòa Lý bình tĩnh trả lời: "Vẫn ổn chứ, cuộc sống bình thường của cậu ấy tương đối tiết kiệm, cho nên tiền kiếm được cũng đủ cho cậu ấy..."

“Cậu đừng tưởng rằng tôi không rõ lai lịch của Yến Cửu ra sao”. Tổng giám đốc Vạn hừ một tiếng cười nói: “Đối tượng ẩn hôn của cậu ấy là Tư Việt đúng không?”

Sắc mặt Chân Hòa Lý cứng đờ.

“Tổng giám đốc Vạn......”

Thấy Chân Hòa Lý lộ ra biểu tình bất an, Tổng giám đốc Vạn khoát tay, thành khẩn nói: "Ha, tôi cũng chỉ cần biết rõ ràng ở trong lòng là được rồi, gan tôi còn chưa lớn tới mức dám đi nói năng lung tung khắp nơi như vậy.

Chân Hòa Lý thở phào nhẹ nhõm.

Cũng không phải là hắn cảm thấy lo lắng cho Yến Cửu... Mà là nếu chuyện này lộ ra ngoài, hậu quả sẽ tương đối khó giải quyết.

Đương nhiên Tổng giám đốc Vạn không biết trong lòng Chân Hòa Lý đang suy nghĩ cái gì, hắn thẳng thắn khoe khoang nói: "Cậu xem, cho dù cậu có thay cậu ta gạt tôi, chẳng phải tôi vẫn sẽ biết đó sao?"

Sở dĩ hắn dám công khai nói ra như vậy là bởi vì Huy Đồ có quy định, nhân viên bình thường trước khi tiến vào văn phòng lãnh đạo đều phải đặt hết công cụ thông tin ở ngoài cửa, một là tránh quấy rầy trong quá trình thảo luận công tác, hai là để phòng ngừa nhân viên ghi âm.

"Chỉ là không nghĩ tới tiểu tử Yến Cửu này thật đúng là thâm tàng bất lộ nha. Lúc mới biết tin tôi cũng sợ ngây người......" Tổng giám đốc Vạn ý thức được chính mình nói có hơi nhiều, hắn châm một điếu thuốc rồi tựa lưng vào ghế ông chủ, lộ ra nụ cười châm chọc như thế đang ngồi chờ xem kịch vui: "Quả thực Phù Vân có bản lĩnh, nhưng nếu bọn họ thật sự làm ra chuyện động thổ trên đầu thái tuế này... Vậy kết cục cũng khó nói."

Chân Hòa Lý cúi đầu trong tâm trạng nặng nề.

Quả thật là như vậy. Lát nữa khi đến bệnh viện, chắc chắn hắn phải dặn dò Tiểu Cửu thật tốt, lúc quay phim ngàn vạn lần đừng rơi vào bẫy của bọn họ.

Cho dù sau đó Tư tiên sinh và Tổng giám đốc Yến chắc chắn sẽ truy cứu, nhưng hai chữ "truy cứu" này chung quy cũng là thành lập dựa trên việc Yến Cửu đã phải chịu thiệt thòi qua, vậy chẳng bằng tránh né trước một chút vẫn tốt hơn. Chân Hòa Lý nghĩ thầm.