Các bạn follow truyện để nhận được thông báo khi có chương mới nha. Mong các bạn sẽ ủng hộ bộ mới của nhà nhoa.(づ ̄3 ̄)づ╭❤~_________________________________Chương 1
Giang Minh Y thích tên hàng xóm bên cạnh nhà cậu, người đàn ông ấy là quân nhân xuất ngũ. Làn da hơi sẫm màu nhưng lại rất to cao, giống như là một tay có thể nhấc bổng cậu lên.
Người đàn ông đó có nuôi một con chó lớn với màu lông sáng, nếu đứng thẳng lên thì có khi còn to hơn cả con người.
Mỗi khi Giang Minh Y thấy anh dắt chó để ra ngoài đi dạo là y hệt cậu sẽ bám theo, như vậy bọn họ mới có thể ở trong thang máy lâu một chút.
Trong không gian chật hẹp toàn là mùi hương của đàn ông, Giang Minh Y phải kẹp chặt hai chân của mình để cho nước da^ʍ từ hoa huyệt không chảy ra.
Đúng vậy, cậu không giống những người đàn ông khác, cậu có dươиɠ ѵậŧ của nam nhưng cũng có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nữ.
Mỗi lúc như vậy, con chó lớn ấy sẽ đi đến ngửi phần dưới của cậu qua lớp quần, người đàn ông sẽ nắm lấy sợi dây xích và quát: "Tiểu Hắc, đừng nghịch."
Nghe được giọng nói đầy thu hút và quyến rũ của anh, nước da^ʍ của Giang Minh Y chảy ra càng nhiều hơn, qυầи ɭóŧ của cậu trở nên ẩm ướt cũng vì thế.
Đến lầu một, Giang Minh Y nhìn anh đi xa, sau đó mới quay trở lại nhà của mình.
Sau đó lấy cây gậy massage trong phòng ngủ ra đặt phía trên hoa huyệt một chút, bật công tắc và tăng tần số rung liên tục.
"Ha ~ a Lương Việt ~ đâm em đi ưʍ...A...Muốn bắn..." Giang Minh Y say sưa rêи ɾỉ, hai mắt nhắm chặt tưởng tưởng ra cảnh tượng dươиɠ ѵậŧ của anh đâm vào trong cơ thể của cậu.
"Ưʍ...ha....Đâm em...ưm sướиɠ quá..." Cậu vừa nói đã đạt tới kɧoáı ©ảʍ, Giang Minh Y không còn chút sức lực ngã trên giường.
Gậy massage ở bên trong rung lên không ngừng, môi cậu nhếch nhẹ lên, hai mắt như mất hồn không có tiêu cự.
Bên trong âʍ đa͙σ vẫn co rút, môi bé của âʍ đa͙σ lộ ra những giọt nước, từ lỗ nhỏ chảy ra rơi xuống ga giường.
Hôm nay, Lương Việt gõ cửa nhà cậu, nói rằng anh sẽ ra ngoài vài ngày, nhờ Giang Minh Y trong thời gian này giúp anh cho chó ăn, và thỉnh thoảng thì dắt nó đi dạo.
Giang Minh Y không chút suy nghĩ mà ngay lập tức đồng ý, nhận chìa khoá từ tay đối phương.
Sau khi bọn họ rời đi, cậu không thể kiềm lòng để được mở cửa nhà Lương Việt, còn mang cái cây gậy message kia tới.
Ở trong nhà của người mình thích thủ da^ʍ, nghĩ thôi đã thấy kí©h thí©ɧ rồi.
Thấy cửa nhà bị mở ra, Tiểu Hắc ở bên trong sủa mấy tiếng nhưng khi thấy người tới là Giang Minh Y thì nó không sủa nữa mà chạy đến, mũi nó lại gần vị trí phía dưới của cậu.
Lần này không có Lương Việt ngăn cản nó lại, mũi của Tiểu Hắc hoàn toàn chạm vào hoa huyệt của cậu, mặc dù có một lớp vải ngăn cách nhưng Giang Minh Y vẫn cảm nhận được hơi nóng từ phía dưới truyền đến.
Cậu ngay lập tức lùi ra sau một bước, không vui nói với Tiểu Hắc: "Cút ra!"
Tiểu Hắc hơi nghiêng đầu, không chớp mắt nhìn hắn chằm chằm.
Giang Minh Y cảm thấy ánh mắt của con chó này có hơi đáng sợ nên đổ chút thức ăn của chó cho nó rồi chạy lên lầu ngay.
Cậu bước vào phòng ngủ của Lương Việt, nơi này trong tưởng tượng của cậu có hơi khác, nhà của Lương Việt vô cùng sạch sẽ.
Giang Minh Y đi vào trong rồi cởϊ qυầи áo ngay lập tức, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường của Lương Việt. Cậu vùi đầu vào gối, điên cuồng ngửi lấy mùi đàn ông, tưởng tượng anh đang ôm lấy bản thân.
"Lương Việt~" Cậu thì thầm trong miệng, hoa huyệt cũng bắt đầu chảy nước.
Thế là cậu ngồi xuống, kẹp cái chăn của Lương Việt dưới bắp đùi, dùng hết sức mà cọ xát với cơ thể.
Với làn da trắng như tuyết của mình cùng với màu xanh đậm của cái chăn, trông cậu vô cùng hấp dẫn.
Thế nhưng cảnh tượng tuyệt đẹp như vậy lại không có người thưởng thức.
Giang Minh Y cưỡi trên cái chăn cũng không quên rêи ɾỉ, "A...ưʍ...ha...Muốn anh...Thoải mái quá...ha."
Cậu không hề biết rằng cánh cửa bên ngoài đã được mở ra, Tiểu Hắc đi đến, nhìn cậu một lúc rồi mới nhảy lên giường, thè cái lưỡi ra liếʍ liếʍ cái mông của Giang Minh Y.