Giang Lạc Dao, đích nữ của Giang gia, được cưng chiều từ nhỏ. Một ngày nọ có một đại sư đã nói rằng nàng mang mệnh tai ương, chỉ có thể hóa giải bằng cách tìm một người tràn đầy lệ khí ở gần mới có thể hóa nguy thành an.
Phụ thân của Giang Lạc Dao lo lắng, vò đầu bứt tóc— ngay trong ngày liền vội vàng tìm đến phủ Nhϊếp Chính Vương.
Nhϊếp Chính Vương xưa nay có tính tình hung bạo, cả người đầy lệ khí lại thiếu Giang gia một ân tình.
Ai mà có thể nghĩ đến.
Giang gia lại có thể tự nhiên mang nữ nhi bảo bối đến nhờ hắn cưu mang một thời gian.
Nhϊếp Chính Vương cũng không thèm ngẩng đầu, đề bút hồi âm— Bổn vương không cần nữ nhi của ngươi.
Lúc hắn đặt bút chuẩn bị viết, một cô nương xinh đẹp mặc áo khoác bạch ngân bước vào, nhỏ giọng nói lạnh.
Sắc mặt Nhϊếp Chính Vương cũng đen thui: “Lạnh? Ngươi lạnh thì đừng có mà chạy loạn.”
Một thời gian sau, Hầu gia vui mừng đến đón nữ nhi bảo bối của mình về phủ. Không ngờ đến cả bước chân vào vương phủ còn chưa được chứ nói gì nhìn thấy mặt nữ nhi mà đón về.
Hầu gia: "?"
Nhϊếp Chính Vương: "Nữ nhi của ngươi, bổn vương sẽ giữ nàng lại."
Hầu gia: "!!!"
Cùng lúc đó, trong phủ Nhϊếp Chính Vương, vị Vương gia nào đó đang không ngừng cố gắng: “Bên ngoài thời tiết vẫn còn lạnh lắm, nàng hãy cứ ở lại trong phủ, từ từ rồi hẳn gặp phụ thân của nàng. Được không?”
... Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Giang Lạc Dao, Thịnh Quyết ┃Vai phụ: Những người khác.
Một câu tóm tắt: Nhϊếp Chính Vương đấu trí cùng nhạc phụ.
Lập ý: Tình yêu có thể vượt qua muôn ngàn khó khăn.
Đây là câu chuyện về một vị Nhϊếp Chính Vương - ông thần bổ não, chúa tể suy diễn, ông tổ overthinking và hành trình tự vả mặt hằng ngày của hắn.