Chương 2: Tin tức tố của cậu rất thơm

𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~

Không biết mệt mỏi, thập phần cơ khát.

Thẩm Dực mở ra cửa phòng đỡ Giang Vọng đến trên giường, thuận tiện làm người tốt làm tới cùng còn giúp hắn cởi ra áo trên.

Sau đó nhìn người đàn ông cơ bắp cân xứng, Thẩm Dực sửng sốt hai giây, thoạt nhìn Giang Vọng xác thật nghiêm khắc yêu cầu chính mình, làm quan chỉ huy còn không quên thường xuyên lập ra quy định huấn luyện chính mình, bằng không bảo trì không được tốt như thế này.

"Tôi đi lấy cho cậu ly nước uống.” Thẩm Dực đứng lên, "Cậu muốn uống cái gì, nước chanh hay vẫn là nước lọc?”

Giang Vọng thở phì phò, hắn vừa rồi liền cảm giác được thân thể chính mình không đúng, như là bị hạ xuân dược thập phần khát cầu thân thể cùng tin tức tố Omega.

Hắn ổn ổn tâm thần, “Nước chanh.”

Nhưng là trong cơ thể lại càng ngày càng xao động bất an, giống như là cảm giác người gần chết khát vọng uống nước!

Hơn nữa lúc này, Thẩm Dực còn ở trước mặt chính mình lảo đảo lắc lư, mỹ nhân cặp đùi thẳng tắp thon dài cùng mông cong quá mê người.

Từ trước đến nay, Thẩm Dực vẫn luôn là người hắn yêu thầm ở trong doanh trại quân đội, là toàn bộ thanh xuân cực nóng của hắn.

Bọn họ thậm chí vượt qua rất nhiều ban đêm không trong sáng tốt đẹp.

Xúc cảm như vậy, quá hoài niệm.

Mỹ nhân cứ như vậy dụ hoặc hắn, khom lưng ở tủ lạnh nhỏ tìm kiếm đồ uống, quần áo bị lôi kéo lộ ra phần eo trắng nõn mảnh khảnh, mông cong chống quần.

Giang Vọng cảm thấy lý trí chính mình lập tức tan vỡ, trong không khí phiêu tán tin tức tố như có như không, thân thể xao động muốn mỹ nhân an ủi.

Hắn trong lòng tự nhiên dâng lên một loại cảm giác bất an, hạ thể cũng theo đó trở nên kiên quyết.

Giang Vọng biết, nhất định là vừa dược tề lúc nãy đối với mình sản sinh ra tác dụng.

Hắn muốn đem Omega trước mắt này ôm vào trong ngực!

Muốn tin tức tố của cậu, muốn đánh dấu cậu!

Hắn cảm thấy chính mình điên rồi, thật vất vả tính toán đem đoạn cảm tình kia chôn giấu ở trong lòng, nhưng là sau khi thấy Thẩm Dực, tìиɧ ɖu͙© cùng du͙© vọиɠ chiếm hữu liền dốc toàn bộ lực lượng, căn bản khống chế không được!

Thẩm Dực còn chưa có nhận thấy được Giang Vọng có cái gì không đúng, cậu cầm ly pha lê đưa cho Giang Vọng, "Cậu uống nước đi, uống xong liền nghỉ ngơi đi, nếu là không thoải mái thì kêu bác sĩ hoặc là gọi điện thoại cho tôi đều được.”

Giang Vọng tiếp nhận nước từ tay cậu, thanh âm có chút gợi cảm khàn khàn: “Cảm ơn.”

Thẩm Dực cười, “Nghe nói các cậu mới vừa cùng đám người phản đồ không biết sống chết Liên Bang kia làm một trận, có thể là quá mệt mỏi, cậu nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi liền sẽ tốt thôi "

Cậu duỗi tay muốn vỗ vỗ bả vai Giang Vọng lấy làm an ủi, kết quả cổ tay lại bị Giang Vọng một phen bóp chặt, làm Thẩm Dực cả người không thể động đậy.

Thẩm Dực:!!

Hàng năm mũi đao liếʍ máu sinh hoạt làm Thẩm Dực ý thức được đại sự không ổn!

Nguy hiểm nháy mắt tràn ngập ở trong không khí, sau đó cậu theo bản năng co rụt lại tay, kết quả Giang Vọng lực lượng so trước kia còn muốn lớn, người đàn ông chính mình đắn đo giống như một con sơn dương đắn đo.

“Giang Vọng!” Thẩm Dực rống lên một tiếng tên của người đàn ông, "cậu đang làm cái gì!"

Giang Vọng nhìn Thẩm Dực, trong ánh mắt xuất hiện một loại bản năng Alpha khát cầu đối với Omega.

Hắn áp chế không được sự khát cầu đối với mỹ nhân.

Du͙© vọиɠ giống như cỏ dại vùng quê sinh trưởng tốt.

Tùy ý mà khỏe mạnh.

Đôi mắt đen nhánh xem kỹ Thẩm Dực, thanh âm trầm thấp lại ưu nhã, "Cổ tay cậu quá lạnh."

"Cậu buông tôi ra, phát điên cái gì!”

"Tin tức tố của cậu rất thơm.” Giang Vọng lại mỉm cười nói một câu.

Người đàn ông ngữ khí thay đổi.

Ánh mắt thay đổi.

Tin tức tố tràn ra tới.

“Giang Vọng cậu đừng ép tôi đối với cậu động thủ! Tin tức tố của tôi căn bản không khuếch tán ra tới, cậu đừng dùng một bộ dáng lưu manh như vậy nhìn tôi!” Thẩm Dực cau mày thập phần tức giận.