Chương 1-2: Tiến vào kì động dục

𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~

Tay phải khởi động, tiếng đánh thanh thúy truyền vào lỗ tai Thẩm Dực. Cậu nhìn Giang Vọng giá trụ một tên côn đồ làm lá chắn thịt, cùng nhóm tên côn đồ gần người tiến hành cách đấu.

Vẫn là giống như người đàn ông lỗ mãng!

Thẩm Dực thân thể quay cuồng, lấy ra dung môi cậu đã giấu trong chính giữa quán bar. Ấn xuống cái nút, nháy mắt màu lam cùng thuốc thử trong suốt bắt đầu dung hợp, phòng trong tản mát một cổ hương vị nhàn nhạt.

Đây là dược tề APT45 do bộ khoa học mới nghiên cứu chế tạo ra, thông qua kỳ mẫn cảm đối với gien Alpha quấy nhiễu, đối với Alpha thần kinh vận động cùng tư duy thần kinh sẽ sinh ra tính trở ngại tạm thời, do đó vì lợi ích con người nhanh chóng hạ thấp sức chiến đấu của Alpha.

Bất quá Thẩm Dực mang dược tề đến quân đội cũng không sợ cái này, bọn họ đã tiêm vào kháng thể cường đại tới chống đỡ.

Sương khói tràn ngập, cơ hồ là khoảnh khắc trong nháy mắt, tên côn đồ cảm giác toàn thân vô lực, đối với khát vọng Omega đột nhiên làm cho tư duy bọn họ hỗn loạn.

Quân đội nháy mắt chế phục đám tên côn đồ kia.

Thẩm Dực từ chính giữa nơi che kín súng máy dơ loạn đứng lên, cậu bình tĩnh vỗ vỗ bụi trên quần áo, hơi hơi vuốt lên đầu tóc tẩm một chút mồ hôi.

“Các cậu đem người mang về cho tôi, nhìn xem lần này đến tột cùng là ai dám tới nơi này giương oai làm càn, cho rằng chúng ta biến mất hai năm liền không tìm đến nữa sao? Thật là một đầu đồ con lợn.” Thẩm Dực thu thập quần áo chính mình, ánh mắt xinh đẹp lộ ra thần sắc khinh thường, “Thật là phế vật. Cùng đội trưởng các cậu nói, thẩm vấn như thế nào tôi cũng không quan tâm, hắn nếu là muốn đem cho khoa học phá án, vậy làm đi. Làm ơn đem tất cả tình báo từ trong miệng người này đào ra.”

“Thẩm trưởng quan ra tay quả nhiên là sấm rền gió cuốn, không đến mười ngày vụ án này liền giải quyết, thật là đại ân nhân giúp chúng ta a ha ha.” Trong đám người đi ra một đội trưởng nhỏ, thiệt tình thực lòng khen nịnh hót.

Thẩm Dực cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Mau trở về đi thôi, chờ sau khi dược hết tác dụng, chịu thiệt chỉ có các cậu.”

"Đại ân này trưởng quan giúp chúng tôi, ngày sau nhất định phải mời ngài uống rượu!”

“Một lời đã định, nói với đội trưởng các cậu! Tên kia chính là anh em tốt của tôi.” Thẩm Dực nói.

Ánh mắt người nọ vẫn luôn dừng lại ở trên người Thẩm Dực, thẳng đến khi đội viên khác kêu cậu đi rồi, hắn mới lưu luyến quay đầu lại.

Người đàn ông này, thật là đẹp

Đôi mắt màu xanh xám như là một con rắn độc xinh đẹp chiếm cứ vách đá trên sườn núi.

Giang Vọng vẫn luôn không lên tiếng mà đứng ở trong một góc nhìn hết thảy, cuối cùng ánh mắt chăm chú nhìn ở trên người Thẩm Dực.

Mỹ nhân vẫn là trước sau như một, như là mang lên một cây hoa hồng, cười rộ lên giống kẹo, khi động thủ lại không lưu tình chút nào.

Thân hình mạnh mẽ, động tác dứt khoát gọn gàng, tựa hồ so với thời điểm hai người năm đó biết nhau càng mạnh hơn.

Thẩm Dực nhìn Giang Vọng, khóe môi treo lên vẻ tươi cười, đôi mắt cậu nheo lại, giống một con tiểu hồ ly, đã không còn không kiên nhẫn như vừa rồi: “Xảy ra chuyện gì? Xem choáng váng? Giang hạm trưởng, cậu đây chính là quấy rầy tôi bố trí an bài, vạn nhất xảy ra chút sai lầm thì sẽ không tốt rồi. Vừa rồi là thái độ của tôi không tốt, bất quá cậu cũng biết, bố trí tinh vi lúc sau trà trộn vào tới người một nhà hoàn toàn không biết cái tình huống gì, còn rất khó giải quyết. May mắn không ai bị thương, ít nhiều nhờ dược tề của tôi.”

Giang Vọng chau mày, chỉ cảm thấy thân thể có chút nóng, tựa hồ là dược tề vừa rồi đối với hắn cũng nổi lên tác dụng, nhưng là nghĩ đến ngày thường quân đội sẽ đưa tới các loại dược tề chế được dược tố, hắn liền an tâm xuống.

"Toàn bộ nghiên cứu khoa học của các cậu toàn nghiên cứu cái gì ba lần dược, quả thật là quá lạm dụng dược." Giang Vọng đi qua gần, “Còn có Thẩm trưởng quan vẫn là cùng năm đó giống nhau thích phá hư phong cảnh tốt đẹp, bờ biển này thật đẹp, một hai phải để máu bay tứ tung.”