- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Mỹ Nhân Ấm Áp
- Chương 12
Mỹ Nhân Ấm Áp
Chương 12
Nửa đêm hôm đó sân hoa đào có quỷ đến phá trở thành chuyện được lan truyền khắp vương phủ, bọn hạ nhân kể lại sinh động như thật.
Hạ nhân A: "Nghe nói, con quỷ kia, là diễm quỷ, chỉ cần cùng với nó hoan hảo một đêm, liền sẽ hút hết dương khí của ngươi!"
Hạ nhân B: "Nghe nói, đêm hôm đó, cây hoa đào sống dậy, hoa đào yêu tới lấy mạng!"
Hạ nhân C: "Nghe nói, đêm hôm đó, có người nghe thấy vô số tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai......"
Ngụy Vô Ngải: "Vương gia! Cái viện này của các ngươi có quỷ đến phá! Nửa đêm ta nghe được có người khóc thút thít!"
Vương gia:......
Vương gia mặt vô biểu tình ghé lên đống công văn, dùng con mắt như gà chọi nhìn chúng, Ngụy Vô Ngải thê lương mà bị đuổi tới góc một bàn, giữa hai người là bình phong thêu hoa văn chim cùng hoa, bao phủ một tầng sa thật dày.
Mỹ nhân nói, đây là đề phòng một vài chuyện có thể xảy ra.
Hắn phẩy phẩy cái quạt mềm, bên trên là lông cáo tuyết ngàn năm, còn có một sọt lớn quả nho. Lâu lâu canh thời gian ở bên cạnh giám thị Vương gia cùng Ngụy Vô Ngải đại nhân xử lý chính sự một chút, mỹ danh này của y chính là cầm quạt phẩy cho Vương gia hóng mát.
"Ngụy đại nhân." Mỹ nhân mặt không đổi sắc, lười biếng mà nằm ở trên giường nói mấy cái vô nghĩa: "Vương gia trong phủ vẫn chưa có người chịu oan hay sai án, cũng không có người nửa đêm khóc thút thít, càng không có quỷ quái mà ngài vừa nói. Ngụy đại nhân nếu là không thể tiếp thu chuyện mèo nhỏ động dục, chỉ sợ vương phủ không thể cấp cho Ngụy đại nhân một chỗ an thân."
"-- mèo?"
"Đúng vậy. Vương gia quý phủ có nuôi một con mèo, là do sứ giả Ba Tư tiến cống cho thánh thượng năm đó, liền ban thưởng cho Vương gia một con mèo ngoại quốc chínhnlà nó, hiện vì được nô gia yêu thương, mấy ngày gần đây vừa đến ban đêm liền kêu xuân, nô gia tin Phật, Vương gia lại nhân thiện, thật sự không đành lòng thi hành lễ thiến, chỉ đành quấy nhiễu Ngụy đại nhân thanh tu."
Mặt Vương gia biến thành màu gan heo, mặt vô biểu tình cầm lấy cán bút viết viết chữ, trên bàn là một mảng vết bẩn mực nước lớn.
"Nghe nói con mèo đó thân phận tôn quý, không giống mèo thường, ngày thường luôn tỏ vẻ ngạo mạn không ai bì nổi, kỳ thật a, nô gia cảm thấy hắn thực sự dính người, chênh lệch như vậy, thật sự là đáng yêu."
Mỹ nhân lột vỏ một quả nho tím no đủ, đưa đến bên môi Vương gia, Vương gia cắn răng không chịu há mồm, mỹ nhân liền duỗi tay vào sau cổ Vương gia vuốt lông, cào cho Vương gia thoải mái đến nheo mắt lại, quên mất phải biệt nữu mà phản kháng diss ( chỗ này tác giả để là diss thật, nên mị giữ nguyên:3) y, há mồm ngậm vào, mỹ nhân ngón tay cũng không rút ra, đùa bỡn đầu lưỡi nhỏ cùng nước bọt của Vương gia, đến khi nước nho theo khóe môi dính lại, mới cười cười rút ngón tay ra, xoa xoa vào vạt áo Vương gia.
"Hôm nay tới ngày rồi, mèo nhỏ liền dễ dàng động dục, nhiễu người thanh mộng. Chính là nô gia thân phận thấp kém, thân mình cũng hạ tiện, chỉ có con mèo nhỏ này không chê nô gia, ngày ngày chui vào trong ngực nô gia làm nũng. Ngụy đại nhân nói xem, nô gia sao có thể bỏ mặc vật nhỏ đáng yêu này bị -- thiến -- đâu?"
Hắn thẳng tắp nhìn chằm chằm Vương gia, cười tủm tỉm mà kêu lớn cái động từ đó, Vương gia chỉ cảm thấy hạ thể chợt lạnh, hung hăng trừng y.
Ngụy đại nhân nói: "Là, là nguyên do này."
"Ngụy đại nhân cũng đồng ý đúng không? Cho nên a, liền để con mèo nhỏ này hàng đêm động dục, quấy nhiễu giấc ngủ của người khác, nô gia cũng nguyện ý chiếu cố nó, khiến cho "hắn" kêu xuân vài tiếng, cũng chưa chắc không thể a."
Ngụy đại nhân thưa dạ: "Đúng, đúng.Là mỹ nhân có lòng tốt." [ cảm ơn thím hoanghoang419 đã nhắc nhở ạ ]
Vương gia không nhịn được, lỗ tai đỏ cả lên, hét lớn một tiếng: "Trong lúc xử lý công vụ chớ đàm luận những thứ không liên quan! "
Ngụy đại nhân ngốc nghếch, chỉ cảm thấy Vương gia vì nước vì dân mà tâm tư bức thiết thực sự làm người khâm phục, liền không hề để ý sự kiện quỷ nháo kia nữa, lại cảm thấy sẽ tổn hại sinh linh sủng vật nhỏ bé, nên cũng ấp úng không nói.
Chỉ để lại Vương gia đỏ tai cúi đầu nghiêm túc viết chữ, người nọ lại cứ dựa ở trên giường ăn nho, còn phát ra tiếng nước tấm tắc, làm người ta liên tưởng đến hình ảnh hương diễm nào đó. Hạ quyết tâm, về sau nhất định, ngàn vạn lần, tuyệt đối! Không mang theo cái người họa thủy này tới xem mình xử lý chính sự!
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Mỹ Nhân Ấm Áp
- Chương 12