Chương 67

Theo kế hoạch, cậu sẽ phải nói-chuyện-riêng với cô học sinh cá biệt Mỹ Hoa một cách bí mật sau giờ học.Sân thượng của trường là nơi lý tưởng nhất cho cuộc gặp gỡ không chính thức này.

- Thầy có chuyện gì muốn nói với tôi nào?

Cậu cố gắng làm cho mình nghiêm túc hơn một chút bằng cách nhìn thẳng vào mắt Mỹ Hoa, lại thêm một thói quen nũa được hình thành, thói quen sẵn sàng chiến đấu tự bảo vệ mình lúc cần thiết.

- Câu trả lời cho phần đánh đố hôm nọ. Bên phải là cánh cửa dẫn tới Thiên Đường, bên trái là cánh cửa dẫn tới Địa Ngục, vậy chính giữa chỉ có thể là cánh cửa dẫn tới nơi ở của Rồng thôi, tôi nói đúng không thưa Hắc Long tiểu thơ?

Nằm ngoài dự định của cậu, Mỹ Hoa tỏ ra ngây thơ:

- Thầy nói gì cơ? Em không hiểu, cái gì là nơi ở của Rồng?

Cậu khẽ nhíu mày, cô nhóc này coi ra ngang bướng hơn cậu nghĩ.

- Nơi ở của Rồng thì em không biết, nhưng mơi ở của Bạch Long ương thì em có biết đó.

Mỉm cười, như vậy là có ý gì?

- Không vui gì hết....người ta tính chơi thêm một chút, vậy mà....

- Như vậy nên đủ rồi chứ, Bạch Long tiểu thơ.

Một giọng khác xen vào, Anh và Quất Chi đã ở sau lưng cậu tự lúc nào không biết. Mỹ Hoa nghiêng đầu bày tỏ sự ngạc nhiên:

- Lại thêm hai kẻ phản đồ, tàn dư cùa Thanh Long Đảng. Tôi cứ nghĩ hai nguời chết luôn trong đống đổ nát rồi chứ.

- Nói vậy cô chính là người đặt bom trụ sở Thanh Long Đảng? - Anh bắt đầu mất bình tỉnh.

- Không...tôi cũng muốn làm như vậy lắm chứ, nhưng chỉ tiếc là chậm tay, lại đ63 nó ra tay trước.

Nhắc đến "nó", tự nhiên Mỹ Hoa thay đổi thái độ, giống như là rất căm hận.

- Tuy nhiên, lần này tôi sẽ là người chiến thắng, bởi vì tôi sẽ giêt cả 3 người trước nó.

Ngay sau câu nói này, anh, cậu và Quất Chi đã nằm trong vòng vây của hơn 20 sát thủ đang ngắm súng về phía họ.

- Những ai muốn chống lại tôi đều phải chết. Thật là ngốc nghếch, mấy người thật sự không biết mình đang là mục tiêu truy sát của cả 5 đảng sao?

Cậu và anh không hẹn cùng nhìn Quốc Chi, vì trước nay, phần tin tức đều do Quốc Chi đảm trách. Quốc Chi thở dài:

- Cứ phải nói ra mới được à? Ah....xin lỗi...chỉ là...Ơ...tôi không muốn làm mọi người thêm căng thẳng sau vụ của...Hey...sao lại nhìn tôi bằng ánh mắt ấy?

Anh cầm chặt tay cậu:

- Xin lỗi...tôi lại liên lụy đến cậu nữa rồi.

Cậu đáp lại anh bằng một cái siết tay thật chặt, cậu muốn cho anh biết rằng cậu tình nguyện gánh chịu tất cả, cậu làm chuyện này vì anh. Cậu cũng yêu anh.

- Có thể cho chúng tôi biết một chuyện trước lúc chúng tôi chết không?

Mỹ Hoa nhún vai:

- Okie....coi như phần thưởng dành cho thầy đã giải đáp đúng câu hỏi.

Cậu ném chiếc chuông về phía Mỹ Hoa, cô nhóc cũng kịp bắt lấy.

- Giải mã dòng chữ màu Trắng trên ấy dùm tôi.