Chương 10: Quá khứ - cố gắng luyện tập

Một nhóm nhạc không phải tự nhiên mà nổi tiếng, họ đã trải qua biết bao nhiêu thử thách, biết bao nhiêu là buổi tập luyện khắc nghiệt. Bạn có đếm được bao nhiêu giọt nước mắt đã rơi trên má họ, biết bao lần họ muốn từ bỏ nhưng không họ không làm vậy vì nếu làm vậy thì ông trời sẽ không ban cho họ cơ hội lần hai để thực hiện ước mơ mà cả đời họ ấp ủ. Lucky Star cũng nhờ đó mà hình thành nên............. Một năm trước........

Trong phòng tập nhảy của công ty Star Idol, có ba cô gái trẻ đang tập luyện rất hăng say. Những giọt mồ hôi lăn trên má họ, rồi làm ướt đẫm cả lưng. Có lẽ cái cảm giác mệt mỏi đối với ba cô gái này như đã chai lì không thể ảnh hưởng đến buổi tập.

- Thôi Đủ rồi- một chị gái xinh đẹp bước vào. Chị này có lẽ hơn ba cô nành kia một vài tuổi, khuôn mặt thanh tú nhưng thoáng vẻ hơi giận dữ và quyết đoán

* Vẫn tập* ba cô gái vẫn say mê luyến tập không quan tâm đến những gì đang xảy ra trong phòng

- Chị nói các em dừng lại nghe chưa- chị Băng tức giận nói

* Vẫn tập bình thường *

Chỉ bước lại máy phát nhạc, nhấn nút tắt cái rụp, ba con người đang tập hăng say bỗng dưng dừng lại ánh nhìn của họ liên đổ dồn về cái con người vừa mới tắt nhạc đó

/// Bịch/// Minh Anh ngồi sụp xuống nền nhà,.khuôn mặt không còn sự đáng yêu và hồn nhiên hằng ngày nữa thay vào đó là sự mệt mỏi đến cực độ. Như và nó thì mỗi đứa một góc, nó nhắm mắt lại nghĩ vu vơ, còn Như thì nhìn vào một khoảng không nào đó, ánh mắt như ánh lên sự mệt mỏi đến tận cùng

- Nhìn xem, ba đứa các em như vậy là sao hả? Nếu chị không vào kêu ba đứa thì không biết mấy đứa thành ra thế nào nữa - chị giận dữ quát. Tụi nó chỉ biết ngồi nghe mắng chứ không cãi vì chúng nó biết với chị tụ nó như em ruột, chị lo cho tụi nó rất nhiều, khi thấy tụi nó như vậy thì đối với một người làm chị làm sao nỡ để em mình như vậy được chứ ( Bi: thật là cảm động a * chấm nước mắt *)

- Em xin lỗi, em biết chị lo cho tụi em nhưng nếu không cố gắng hết sức thì cơ hội để trở thành một idol thực thụ sẽ biến mất- dù mắt nhắm nhưng miệng nó vẫn nói lên cái suy nghĩ đã khiến ba đứa tụi nó tập luyện ngày đêm, quên ăn quên uống

- Trời! Thảo à. Tụi em cố gắng như vậy không ai không nhìn thấy nhưng mấy em cũng phải suy nghĩ đến bản thân một chút chứ - chị Băng đã bình tĩnh hơn, dịu dàng nói

- Thôi được rồi, tập gì thì tập nhưng vẫn phải ăn uống đầy đủ chứ. Đứng dậy đi ăn với chị nào - chị nói tiếp, sau đó còn đá Minh Anh mấy cái làm nhỏ tỉnh

- Hả gì tập tiếp à * mặt ngu*- Minh anh tỉnh ngủ đứng dậy hỏi Như. Nhìn khuôn mặt ngu ngu của Minh Anh nó không tài nào nhịn nỗi cười

- Ừ tập, chúng ta sẽ tập cho chị Băng xem trong quán ăn BBQ - Như ráng nhịn cười trả lời Minh Anh

- Ai yoo chị Băng sao mà ác thế, còn luyê tập trong quán BBQ sao. Thật là muốn gϊếŧ người mà - nhỏ giận dỗi nhìn chị Băng

- Thì chị mời mấy đứa ăn mà có ai chịu đi đâu - chị Băng giả vờ quay sang nơi khác nhún vai nói

- Như Thảo sao hai người không đi - Minh Anh giận dữ nhìn hai người, ánh mắt thật muốn gϊếŧ chết hai con người đang nhìn kia

- Quể tớ nói không đi hùi nào - Như làm mặt ngây thơ, bước tới chỗ Minh Anh nói

- Còn cậu dám không đi à - Minh anh giơ nấm đấm nhìn nó.làm nó lạnh toát, mồ hôi chảy tuôn như suối

- Dạ hông dám - nói rồi nó cũng ngồi dậy tay với lấy địên thoại rồi chạy ra ngoài

- Hihi mình đi thôi chị Băng. - đến chị còn nhức đầu khi lôi hai con cứng đầu kia ra khỏi phòng tập Vậy mà Minh Anh chỉ với một câu nói thôi đã....... Thật đáng sợ a

Đén một nhà hàng BBQ nhỏ không quá sang trọng nhưng làm cho khách hàng ở đây cảm thấy vô cùng thoải mái và ấm cúng. Cách bày trí thật tinh tế, kết hợp với cây xanh phong phú tạo cảm giác thoải mái trong lành.

- Chị ơi em đói lắm rồi- Minh Anh xoa xoa bụng nói

- Ai kiu em cả tuần nhịn ăn, lao đầu vào tập luyện rồi còn chạy show khắp nơi - chị cốc đầu Minh Anh dù đau nhưng cô vẫn cười

Gọi món xong, chị và L.S đang ngồi bấm địên thoại thì

- Ê kia có phải là L.S không? - một anh chàng hỏi cô nàng đi bên cạnh

- Hình như vậy. Qua xem thử đi- cô gái đó nói

- Xin chào em là Quỳnh Như của nhóm L.S đúng không ( sở dĩ fan không nhận ra vì lúc này Như đeo kính mát giả cận)

- À đúng rồi - Như gật đầu nói

- A em hâm mộ nhóm chị lắm. Luôn cố gắng nỗ lực không ngừng để hoàn thiện hơn, thật xứng đáng để bọn em ngưỡng mộ - cô bé nói kèm theo ánh mắt long lanh lấp lánh

- Hì cảm ơn em

- Ba chị cho tụi em xin chữ ký nha

- Được thôi - Minh anh cười đáp

Cuối cùng thì nỗ lực không ngừng của tụi nó cũng đã được.mọi người công nhận, số lượng fan cũng tăng dần theo năm tháng cứ thế mà tụi nó liên tục nhận được các giải thưởng lớn. Vì vậy nmọi người hãy noi theo L.S có cố gắng mới có thành công