Andrea dựa theo lời Brando phái người đi đập phá địa bàn gã Lyle béo, vài ngày liền khiến Lyle không thể làm ăn được gì.
Nhưng Andrea cũng đồng thời tuyên bố không được gϊếŧ người.
Thế nhưng mấy sòng bạc nhỏ hơn của lão lại không có bất cứ động tĩnh gì.
Đây mới là việc không hề bình thường, nếu như bình thường, mấy sòng bạc nhỏ này không thể trụ được áp lực mà gia tộc Brando làm với bọn họ.
Trừ phi là nhóm có tổ chức mới có thể đạt tới ý kiến đồng nhất này, chống lại uy hϊếp của gia tộc Brando.
Andrea lập tức cảm thấy vấn đề thực chất là ở lão béo kia.
Nếu không mấy sòng bạc nhỏ đã khuất phục rồi, vấn đề cũng rất nhanh liền có thể giải quyết.
Vì thế Andrea dặn thủ hạ thu tay lại, trực tiếp dẫn người tới tìm Lyle.
Lyle béo bị Andrea chặn ở cửa, sau đó bị lôi vào trong phòng.
... ...
Giờ phút này, Andrea mặt mỉm cười đứng ở trước mặt gã, dưới cánh tay kẹp cặp công văn thường dùng.
Đầu Lyle béo bị thủ hạ của Andrea dùng súng chỉ vào, mồ hôi lạnh từng giọt từng giọt theo trán rơi xuống.
Andrea cũng không nhiều lời, trực tiếp mở cặp công văn, cầm hợp đồng ra, "Người thông minh, ông là muốn chết, hay là muốn tiền?"
Lyle béo thở hổn hển nhìn chằm chằm Andrea, cuối cùng đem lo lắng trong lòng nói ra:
"Andrea tiên sinh, ngài phải biết rằng tôi dù có năng lực hay thông minh hơn nữa cũng chỉ là thương nhân, không có ý tứ nhằm vào ngài Brando, gia tộc Brando rất cường đại, không phải nơi mà chúng tôi nhắm đến. Thứ tôi muốn chỉ có tiền và ích lợi lâu dài mà thôi.
Nhưng ngài Brando có thể suy nghĩ cho đám người làm công như chúng tôi không? Hay là thâu tóm chúng tôi xong liền đá bay? Để chúng tôi tự sinh tự diệt? Ngài phải biết rằng chúng tôi qua nhiều năm như vậy đều chỉ dựa vào đây để kiếm cơm ăn. Tôi còn có một nhà lớn bé phải nuôi."
Andrea nhéo cằm cười cười, bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó ý bảo thủ hạ hạ súng trên đầu Lyle xuống, vỗ vỗ bả vai gã nói:
"Thật ra mấy sòng bạc nhỏ quanh đây đều nằm trong tay ông đúng không?"
Lyle gật đầu, "Phải. Andrea, cậu quả nhiên là người thông minh."
Andrea nhướn mi, cười lôi kéo tay Lyle nói,
"Nếu tất cả mọi người đều là người thông minh, tôi đây liền trực tiếp nói cho ông biết đi. Lai lịch của ông chúng tôi rất rõ ràng —— tôi biết ông cuối năm trước tới khu này phụ trách một khối sòng bạc, hơn nữa còn rất có năng lực, trong giới hắc đạo rất khá, cho nên Brando tiên sinh xem trọng ông, mà ông vì tới khá là trễ, cho nên không quá hiểu biết thái độ làm người của tộc trưởng chúng tôi."
Andrea vỗ vỗ tay Lyle, sau đó quay về sau kêu một tiếng, "Gọi bọn họ tiến vào."
Tiếp theo, một vài người quản lí của gia tộc Brando đẩy cửa đi đến.
Trong đó một người đàn ông chủ yếu là phụ trách loại sản phẩm có cồn đi ra phía trước, chân thành nói với Lyle:
"Lyle tiên sinh, Alexander. Brando tiên sinh rất có lễ phép, hơn nữa nói lời giữ lời, cũng là người đàn ông tôi thấy ưu tú nhất.
Hắn đối xử với thủ hạ cũng chính là công nhân và người nhà công nhân chúng tôi rất tốt, con tôi không có tiền học đại học, được Alexander giúp đỡ, thanh danh cùng phẩm chất của hắn luôn luôn là tốt nhất, bất kể là ở khu bếp âm phủ hay là trong giới hắc đạo Newyork đều là hạng nhất nhì, ông phải tin tưởng tộc trưởng, hắn sẽ không để cho ông thất vọng!"
"Đúng vậy, đúng vậy!"
"Chỉ cần đi theo tộc trưởng, ông sẽ không phải lo lắng tiền hay cuộc sống sinh hoạt, sẽ có một số tiền mặt lớn đưa đến tận túi áo ông, vợ con ông cũng sẽ trải qua những ngày tốt đẹp nhất!"
"..."
Thấy biểu tình nghiêm túc trên mặt mọi người, cùng với bộ dạng thành kính khi nhắc tới Brando, Lyle rốt cục gật đầu nói, "Tôi muốn gặp mặt ngài Brando."
Andrea khoái trá gật đầu, "Không thành vấn đề, chuyện này tôi sẽ sắp xếp. Tôi sẽ khiến ông hài lòng."
Một tuần sau, Brando đặc biệt dành thời gian, còn vô cùng lễ phép chu đáo tiếp đãi người đàn ông gần như nắm trong tay toàn bộ sòng bạc lớn của gia tộc Petrosino này—— Lyle.
Mà bản thân Lyle cũng bị phong độ và phẩm chất của Brando thuyết phục, cũng quyết định đến cậy nhờ gia tộc Brando, trở thành một phần trong gia tộc.
Quả nhiên, không quá nửa tháng, toàn bộ sòng bạc của gia tộc Petrosino ở Newyork ào ào tỏ ý muốn làm việc với Brando, trở thành một phần trong gia tộc hắn.
Tháng 6 năm 1925, gia tộc Brando chính thức thâu tóm sự nghiệp đánh bạc khổng lồ của gia tộc Petrosino, hơn nữa còn trở trở thành nguồn kinh tế trụ cột của gia tộc Brando.
Trận đấu này chỉ chết một vài người ( cha con Petrosino và mấy tên bảo tiêu ) hoạt động thâu tóm gia tộc hắc đạo nhất thời trở thành thần thoại trong giới hắc đạo, đồng thời cũng là dấu hiệu gia tộc cho thấy Brando chính thức đứng vững gót chân trong giới hắc đạo Newyork.
...
"Brando tiên sinh, toàn bộ sắp xếp phân bố sòng bạc ngầm đều ở đây, còn lớn hơn so với chúng ta tưởng tượng, Lyle là người đàn ông rất có năng lực."
Andrea cầm tài liệu đưa tới.
Brando nhận lấy tài liệu tỉ mỉ nhìn một chút, sau đó tán thưởng gật đầu nói, "Quả nhiên là người quản lí rất có thực lực, may mắn lúc ấy không gϊếŧ hắn."
Lyle đích xác rất có năng lực, mấy sòng bạc này được bố trí khá tốt.
Nhưng hiện tại thì những tập đoàn này thậm chí còn xây dựng phường đánh bạc và nơi cá độ đua ngựa ở mấy bến cảng đông đúc công nhân cùng mấy thị trấn nhỏ ở nông thôn, hơn nữa kinh doanh cũng rất tốt, đem bồi dưỡng ra một đoàn ma bạc chính cống.
Mấy vấn đề này là do Andrea tự mình phái người đi thị sát, dưới sự quản lý của Lyle thì phương diện thu nhập vô cùng ổn định, còn có xu hướng tăng lên. Mà hết thảy chỉ dùng khoảng thời gian nửa năm để thực hiện, đây là rất hiếm thấy.
"Vậy để hắn phụ trách sòng bạc của chúng ta?" Andrea hỏi.
Brando liếc mắt nhìn Andrea một cái, biểu cảm nghiêm túc, "Cậu cứ nói đi?"
Andrea cười hắc hắc, phất tay nói,
"Tôi đùa thôi, tôi sẽ phái mấy người quản lí tốt đến khu Brooklyn giúp Lyle, cũng giám sát hắn luôn. Dù sao cũng là người mới, hơn nữa là công việc quan trọng như vậy. Sinh ý trụ cột của gia tộc vẫn là nên để người nhà trông coi."
Brando gật đầu, "Gọi Swiss con lớn của Orwell qua, nó năm nay 12 tuổi phải không? Nên vào trong gia tộc làm chút chuyện."
Andrea mím môi nhìn về phía Brando, "Hiện tại có quá nhỏ hay không... ? Mới 12 tuổi."
Brando lạnh lùng nhìn Andrea,
"12 tuổi đã là đàn ông rồi, tên nhóc đó cả ngày đi ra ngoài vất vưởng với đám đàn bà thì còn nhỏ sao? Lúc Taylor bằng tuổi nó đã bắt đầu chiếu cố cuộc sống của tôi."
Nghe được Brando nhắc đến tên "Taylor", trong lòng Andrea hốt hoảng, nhìn khuôn mặt Brando không chút biểu tình, hỏi dò "Tộc trưởng, Taylor cậu ấy... ?"
"Đã tìm được, chuyện Taylor cậu không cần phải xen vào, ngày mai gọi Orwell và Swiss đến, tôi có lời muốn nói trực tiếp với Swiss."
Andrea đứng dậy cúi đầu, "Tôi đã biết." Sau đó lui xuống.
Vừa ra khỏi cửa, Andrea bắt gặp người nữ phó ăn mặc hở hang Natasha kia.
Natasha trên tay bưng chén đĩa cười duyên với Andrea, Andrea mặt không chút thay đổi gật đầu tỏ vẻ chào hỏi, sau đó đi lướt qua người cô nàng.
Giờ phút này, trong đầu Andrea toàn bộ đều là sau khi Taylor bị Brando tìm được sẽ như thế nào...
Thở dài một hơi, Andrea âm thầm cầu nguyện Taylor lần này may mắn.
...
"Alexander tiên sinh, tôi làm một ít salad, ngài có muốn ăn không?" Natasha đứng ở cạnh cửa, trên tay bưng đĩa.
Brando cúi đầu đọc sách không ngẩng đầu, "Để xuống đi."
"Vâng."
Natasha cười đi vào, mỗi bước đến gần đều làm cô say, Brando thật sự là một người đàn ông gợi cảm nhất thế giới.
Chỉ là ngửi được hương vị của người đàn ông này cũng làm cho cô hoa mắt say mê, thân thể run rẩy!
Trên người Natasha mang theo mùi nước hoa nhàn nhạt, đây là lúc cô tắm rửa ở nhà đặc biệt xức lên;
Nghe nói loại nước hoa này sẽ làm cho đàn ông sinh ra tìиɧ ɖu͙© khó kiềm chế, em gái cô từng thử rồi, nghe nói rất hữu hiệu.
Natasha chậm rì rì lấy tư thế khêu gợi đi đến trước mặt Brando sau đó đem salad đặt bên cạnh hắn.
Brando đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Natasha.
Natasha kích động nhìn Brando, cô ít khi dám nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp khiến người khác điên cuồng như vậy.
Cô muốn người đàn ông này!
"Felande và Anka ngủ chưa?" Brando mặt không chút thay đổi hỏi.
Trong lòng Natasha cảm thấy mất mát nhưng vẫn cười gật đầu, "Đã ngủ."
Brando lại cúi đầu, trên tay cầm một chiếc bút máy màu đen viết gì đó.
Natasha do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn là đi ra ngoài.
Rất nhanh đã đến chín giờ rưỡi tối.
Natasha đẩy cửa thư phòng, Brando ở nhà chưa từng nổi giận —— ít nhất là Natasha cho tới bây giờ chưa từng thấy hắn nổi giận cho nên cô ta càng không kiêng dè.
Bởi vì cô cảm thấy Brando là một người đàn ông tính tình rất tốt, dường như còn đang bao dung mình —— có vài người thích vô duyên tự kỉ kiểu vậy.
"Alexander tiên sinh, nước đã chuẩn bị xong, ngài có muốn tắm không?"
Natasha cố gắng làm giọng mình nghe thật dịu dàng.
Giống như giờ phút này cô chính là vợ Brando, nữ chủ nhân gia tộc Brando vậy.
Brando nhìn đồng hồ gật đầu, sau đó đặt cây bút trong tay xuống, đứng dậy đi đến phòng tắm.
Brando đứng trong phòng tắm cởϊ qυầи áo.
Trước kia lúc Taylor vẫn ở đây đều là cậu thay hắn cởϊ qυầи áo, sau đó bọn họ còn có thể làm một vài chuyện khác.
Brando nhìn thẳng khuôn mặt của mình trong gương, sau đó lập tức đi vào trong bồn tắm thật to.
Đột nhiên, Natasha đẩy cửa ra, đi đến.
Không mặc gì hết.
Brando giống như không phát hiện Natasha, tiếp tục hắt nước lên người.
Natasha vốn là muốn câu dẫn Brando, nhưng ngay lập tức sững sờ.
Brando tắm rửa trong bồn thật sự là rất đẹp, Lisa dời con ngươi —— tóc dài màu đỏ ướt sũng rủ trên vai, thân thể thon dài to lớn, còn có làn da trắng nõn, hai mắt sâu thẳm.
Ngọn đèn sáng ngời trong phòng tắm hiển lộ toàn bộ cảnh đẹp trước mặt Natasha.
Natasha khó mà tin được Lucy sẽ buông tha một người đàn ông đẹp như thế này để bỏ trốn cùng một tên vớ vẩn nào đó ở quán bar!
Thật sự là đồ đần mắt mù!
"Chuyện gì?" Brando lạnh lùng hỏi.
Natasha đột nhiên sửng sốt, sau đó cười gạt tóc của mình lộ ra thân thể mềm mại khiến đàn ông điên đảo, "Alexander tiên sinh, một mình ngài không tịch mịch sao?"
Brando lạnh lùng liếc một cái.
Natasha không biết Brando ghét nhất chính là quan hệ nam nữ không có nguyên tắc đưa tới cửa này.
Phương diện này, Brando đúng là rất cổ hủ —— phải biết rằng qua nhiều năm như vậy hắn chỉ có quan hệ với một mình Taylor. Cục thịt trắng đưa tới trước mắt này khiến hắn ghét vô cùng.
"Natasha tiểu thư, "
Brando thản nhiên nói, "Bởi vì cô là người viện trưởng Hall đưa tới nên tôi lưu cho cô một mạng. Là phụ nữ, tôi hi vọng nếu cô ở đây, trong phạm vi gia tộc Brando thì phải tự trọng, muốn tìm đàn ông bên ngoài còn nhiều, rất nhiều. Còn có, chuyện đêm nay tôi sẽ coi như chưa từng xảy ra, cô trở về đi."
Nói xong, Brando vươn tay cầm áo tắm khoác lên người, từ trong bồn tắm đứng lên, đi lướt qua Natasha trở về phòng ngủ của mình.
Natasha bụm mặt khóc.
Cô chưa từng mất mặt thế này.
Natasha không cam lòng quay đầu lớn tiếng nói "Em thích anh! Em có gì không tốt? !"
Brando hừ lạnh một tiếng, không quay đầu lại nói "Thích tôi? Hừ, cô không đủ tư cách."
Nói xong, Brando đẩy cửa vào phòng ngủ.
Mà quả nhiên Brando cũng coi như chuyện hôm qua chưa từng phát sinh.
———————————————————————————————————————————
Taylor: Coi như hết, Tiểu Phương, Brando cuồng công việc này làm sao có thể bỏ thời gian đi tán gái?
Tiểu Phương: Vậy không tốt sao? Hắn cũng chỉ nghĩ tới một mình cậu? Đàn ông tốt đó...
Taylor: Hu hu hu, cho nên mỗi tối hắn đều phát tiết trên người tôi! ! !
Tiểu Bạch: Cho nên em bỏ nhà? Stuart. Taylor, tôi muốn được bồi thường toàn bộ.
Taylor: cứu mạng! ( khóc )
Tiểu Phương: Chẹp, Taylor bảo bối, tôi cũng không có cách nào cứu được cậu đâu, cậu vẫn là nên ngoan ngoãn nằm trên giường chờ lão công nhà cậu đi... . . . ╭(′▽")╯