Hôm nay thật vinh hãnh có thể mời được danh nhân Trịnh tiên sinh của chúng ta vào tiết mục Thăm Hỏi, vừa rồi chúng ta đã trò chuyện rất nhiều về sự tâm đắc thành công trong sự nghiệp của ngài, tin rằng các độc giả xem đài đều học hỏi rất nhiều. Như vậy kế tiếp có thể hay không hỏi vấn đề hôn nhân, gần đây có nhiều người thảo luận về tin tức có người thứ ba trong cuộc hôn nhân của ngài.” Người chủ trì nói.
Duẫn Hạo đã sớm dự liệu sẽ bị hỏi phương diện này cho nên tuyệt không cảm thấy bất ngờ, mặt mang theo tươi cười trả lời: “Cuộc sống hôn nhân của ta phi thường hạnh phúc, ta cùng vợ vẫn yêu thương lẫn nhau. Về phần người thứ ba theo ngươi nói, ta nghĩ không đáng lo, nàng căn bản không thể chen vào giữa ta và bà xã của ta được, ta chỉ có thể nói nàng vì chút nông nổi thôi.”
Nếu Trịnh tổng không tránh kiêng kị vấn đề này, người chủ trì càng dũng cảm: “Theo truyền thông đưa tin, vị Toàn Tuệ Bân kia là mối tình đầu của ngài, là thật sao?”
“Đúng vậy.”
“Ngài đối với cô ấy không chút lưu luyến sao?”
“Nếu cô ấy không phải lấy phương thức này xuất hiện, có lẽ chúng ta còn có thể làm bằng hữu, bất quá hiện tại đã không chút lưu luyến.” Duẫn Hạo nói như thế.
“Trịnh tiên sinh ngài đem phu nhân của ngài bảo hộ thật tốt, cho nên khán giả đều thấy hứng thứ, ở trong mắt ngài, vợ ngài là người như thế nào?”
Nói đến bảo bối Tại Trung của mình, Duẫn Hạo trên mặt tự nhiên nổi lên nụ cười ôn nhu, ngay cả người chủ trì đều ngây ngẩn cả người: “Y xinh đẹp, đáng yêu, lương thiện, đơn thuần, bề ngoài nhìn qua thật nhu nhược, nội tâm lại kiên cường, đôi khi tính tình phi thường trẻ con.” Thật sự là hoàn toàn không chỉ là ý cười a.
“Ngài thật rất yêu thương vợ ngài a.” Người chủ trì ngồi đối diện nhìn Duẫn Hạo, qu3a thật không thể tin được nam nhân cường thế lãnh khốc lại có mặt nhu tình như vậy.
“Đúng vậy, ta rất thương y.” Duẫn Hạo kiên định trả lời.
“Vợ ngài được ngài thương như vậy, thật là hạnh phúc. Trịnh tổng ngài sắp làm ba ba rồi, lúc này trước hết chúc mừng ngài.”
“Cám ơn.”
“Hôm nay cùng ngài tán gẫu phi thường khoái trá, hy vọng lần sau còn có cơ hội cùng ngài tâm tình.”
Ngồi trên ghế sô pha, Tại Trung cầm lấy điều khiển tắt TV.
“Bà xã, sao lại không xem nữa?” Ôm bà xã đang xem TV, Duẫn Hạo nghi hoặc hỏi.
“Hừ, ai cho anh ở ttre6n TV không xấu hổ nói yêu thương gì đó?”
“Anh đây thật sự rất yêu em, nói thật lòng có gì không đúng?” Bà xã giận dỗ là đáng yêu nhất, thất muốn ba ba, Duẫn Hạo hành động, lập tức âu yếm.
Tại Trung vuốt be mặt Duẫn Hạo: “A nha, anh đứng đắn một chút không được sao?”
“Đối với bà xã mình cần gì đứng đắn a!”
“Em chưa nói xong đâu, nói em cái gì tính tình phi thường trẻ con a? Ở trong mắt anh, em không phải thật ngây thơ?”
“Không phải là ngây thơ, là đáng yêu, bà xã của anh đáng yêu nhất.” Rốt cuộc chạm đến cái miệng nhỏ nhắn ngọt nngao2, Duẫn Hạo lại tiếp tục vùi đầu vào ót Tại Trung.
“Ư…” Thân thể mang thai thật mẫn cảm, “Duẫn, đừng như vậy.”
“Bà xã, có phải hay không rất muốn?” Duẫn Hạo tười cươi mang theo tia tà ác.
“Em…” Hảo thẹn thùng a!
“Ha ha, phục vụ bà xã là nghĩa vụ của ông xã nga.” Nói xong liền đem Tại Trung ôm lấy, thẳng đến giường lớn.
Quần áo hai người cởi ra nhanh bằng tốc độ ánh sáng, Duẫn Hạo ôn nhu vuốt ve cái bụng đã to của Tại Trung: “Bảo bối, sinh cho anh hai tiểu sinh mệnh, thật vất vả đi?”
Tại Trung lắc đầu.
“Bảo bối, đừng sợ, anh sẽ rất nhẹ nhàng.” Nhìn bụng Tại Trung càng ngày càng to ra, Duẫn Hạo đương nhiên thật cao hứng, đôi khi mang theo chua xót trong lòng, mỹ nhân trong ngực, chỉ có thể nhìn không thể ăn, thật sự là rất thống khổ, cho nên không thể nhịn được nữa thì không cần nhịn nữa.
Duẫn Hạo lập tức hôn Tại Trung, nụ hôn nồng nhiệt chưa từng ngừng lại, đôi môi nóng bỏng trằn trọc nghiên qua, theo cánh hôn từ môi hôm dọc ra khóe miệng, mỗi một tấc đều nhấm nháp tinh tế, Tại Trung nghĩ hé miệng để thở một chút, đầu lưỡi Duẫn Hạo đã giảo hoạt chạy trốn vào, khiêu khai hàn răng, một bên không kiêng nể gì đốt lửa khắp nơi, một bên khıêυ khí©h đầu lưỡi Tại Trung cùng mình dây dưa.
Tại Trung gắp gao ôm bả vai ông xã mình, cảm thụ được kí©ɧ ŧìиɧ từ lâu.
Tay Duẫn Hạo bắt đầu vuốt ve ngực trắng nõn người dưới thân, phần eo mềm mại, tay Duẫn Hạo một đường xuống phía dưới, xoa nắn không ngừng vòng mông tròn trĩnh: “Bảo bối, hảo co giãn nga!”
“Đừng nói a.” Tại Trung xấu hổ muốn dùng tay che mắt lại bị Duẫn Hạo bá đạo kéo ra.
Tay khác Duẫn Hạo cũng không nhàn rỗi, vuốt ve bên trong đùi non, sau đó dừng lại tại phân thân của Tại Trung, một tay bắt đầu nhẹ nhàng bộ lộng, tay kia vuốt ve quả anh đào, môi thì căn bên quả còn lại, cao thấp đều bị công kích, làm cho Tại Trung rêи ɾỉ thỉnh thoảng theo miệng đi ra: “Duẫn… A a… ư… thật thoải mái.”
Rốt cuộc Tại Trung hưởng thụ phóng thích trong bàn tay Duẫn Hạo.
Nhưng Duẫn Hạo vẫn chưa ngừng sự khıêυ khí©h, Duẫn Hạo thẳng thắt lưng, dùng sức vặn bung chân Tại Trung ra, hai mắt tràn ngập du͙© vọиɠ dừng lại trện tiểu huyệt hồng nhạt lộ ra ngoài. Tại Trung đã xấu hổ không chịu nổi, đơn giản không cho Duẫn Hạo xem.
Duẫn Hạo bắt đầu đưa tay thâm nhập, thói cùng cùng Duẫn Hạo hoan ái, thân thể cũng không cảm thấy thống khổ, ngược lạo người không chiếm được thỏa mãn còn bất mãn vặn vẹo phần eo. Duẫn Hạo rút ngón tay ra, Tại Trung đột nhiên cảm thấy mặt sau trống rỗng, thấy Duẫn Hạo chậm chạp không làm động tác tiếp theo, Tại Trung sốt ruột: “Duẫn… em… em…” Thật sự nói ra không được.
“Bảo bối, em cái gì?” Duẫn Hạo biết rõ còn cố hỏi.
“Ô ô, em không biết.” Hạ thân hư không, không thể được thỏa mãn, Tại Trung nức nở.
“Bà xã, ông xã em bình thường rất đẹp trai, hay là bây giờ đẹp trai bản lĩnh hơn?” Duẫn Hạo đùa ác.
“Ông xã em bất cứ lúc nào cũng đẹp trai mà!”
“Ngoan, bà xã là muốn ngón tay hay là muốn anh?”
“Em muốn anh.”
Chiếm được câu trả lời vừa lòng, Duẫn Hạo đem du͙© vọиɠ một dài thẳng tắp đi vào, Tại Trung không cảm thấy đau đớn ngược lại Duẫn Hạo quy luật trừu sáp hạ thân mang lại kɧoáı ©ảʍ từng trận. “Duẫn… a a a…… ư ân……”
Nghe thấy tiếng rêи ɾỉ tuyệt vời, Duẫn Hạo động tác nhanh hơn: “Bảo bối, em quá tuyệt vời.”
“Duẫn, Duẫn… không được… Duẫn… chậm một chút, đừng nhanh như vậy.”
Duẫn Hạo lần lượt va chạm vào thân thể Tại Trung, thân thể hai người một chỗ phù hợp đến hoàn mỹ.
“Bảo bối, cố một chút, chút xíu nữa thôi.”
Theo tiếng kêu của Duẫn Hạo, tinh hoa đẩy mạnh lấp đầy bên trong người dưới thân, thân thể Tại Trung mềm nhũn, ngồi phịch trên giường.
Hoan ái qua đi, hai người thỏa mãn ôm nhau: “Duẫn, hai cục cưng không sao chứ?”
“Yên tâm đi, không sao đâu mà.” Duẫn Hạo để Tại Trung nằm tựa trên ngựa mình, như vậy sẽ thoải mái.
“Duẫn, anh thích bé trai hay bé gái?” Tay Tại Trung đặt trên ngực Duẫn Hạo vẽ vẽ.
“Bảo bối, còn chưa uy no cho em sao? Còn muốn nữa?”
“A nha, người ta cùng anh nói chuyện đứng đắn.” Tại Trung ngẩng đầu, dùng mắt to nhìn chằm chằm Duẫn Hạo.
“Chỉ cần Tại Trung sinh cho anh, con trai con gái anh đều thích.” Yêu thường sờ mái tóc Tại Trung.
“Em hy vọng là một bé trai và một bé gái, nhất gái nhất nam sẽ thành một chữ ‘hảo’.”
“Ha ha, tốt, sinh bé gái đáng yêu xinh đẹp như Tại Trung vậy, sinh bé trai đẹp trai như anh.”
“Không biết xấu hổ, đâu có ai luôn khen mình đẹp trai đâu?” Tại Trung một cú đánh trước ngực Duẫn Hạo.
“Bảo bối, có phải hay không anh không đủ cố gắng a, em sao vẫn còn tinh lực tràn trề thế?” Duẫn Hạo cố ý chọc Tại Trung.
“A! Không có, em mệt mỏi quá nga, em muốn ngủ, ngủ ngon.”
Duẫn Hạo hôn khắp khuôn mặt Tại Trung một chút, cũng tắt đèn rồi ngủ.