Chương 9: Lần đầu tiên
Lamborghini đi ra ngoại thành, thuận lợi vòng ra đường quốc lộ, gió theo cửa sổ thổi tạt vào, đem hết thảy thứ trong đầu mang đi, cả người nhẹ nhõm tự tại.
Thẩm Thu Minh hưng phấn mà vươn ra ngoài cửa sổ, tóc bị thổi tới loạn thất bát tao, đường nhìn bị che khuất rồi, cậu đơn giản nhắm mắt lại, một đường cuồng hoan.
Thời Mặc nhìn cậu một cái “Cẩn thận cái đầu.”
Thẩm Thu Minh ngồi trở lại trong xe, biểu tình mang theo khıêυ khí©h “Tốc độ xe của Thời thiếu gia nhanh như thế, không biết xấu hổ còn nói tôi?”
“Bảo bối, cậu thật là hợp khẩu vị.”
“Nga?” Thẩm Thu Minh nở nụ cười ý vị bất minh, hai ngón tay bắt chước bước đi lướt qua tay lái thả người nhảy tới trên đùi Thời Mặc , nghỉ ngơi rồi một chút, lại vững vàng đi nhanh, hướng mục đích mà đi tới.
Thời Mặc mắt nhìn phía trước, chân lại khẽ tách ra , dung túng cho Thẩm Thu Minh làm càn.
Thẩm Thu Minh ôm lấy phân thân của Thời Mặc , lấy tay xoa nắn, một chút lại một chút, động tác rất nhẹ, rất có tài kí©h thí©ɧ tình thú của người khác “Thời thiếu gia à , là ở chỗ này sao?”
Thẩm Thu Minh cảm thấy vật gì đó trong tay biến lớn biến ngạnh, cậu cho rằng Thời Mặc sẽ lập tức đem xe ngừng lại bên đường, sau đó không quan tâm mà ấn hạ đầu cậu xuống, giật lại khóa kéo, đem cái thứ kia nhét vào miệng cậu.
Dù sao chuyện như thế cũng là điều mà nhị thế tổ không có tiết tháo này có thể sẽ làm được, nhưng Thời Mặc khiến Thẩm Thu Minh ngoài ý muốn rồi, anh vẫn chỉ nhìn đèn xanh đèn đỏ , nhéo nhéo cái tay đang trêu chọc mình của Thẩm Thu Minh, sau đó lại mở xe, thẳng đến tư gia của Thời Mặc
Xe đỗ ở trong gara, Thẩm Thu Minh đứng ở trên đất trồng, đợi Thời Mặc chống đỡ thứ đang trướng bồng mà khóa xe lại , sau đó bị Thời Mặc kéo cổ tay từ chỗ đỗ xe ngầm trực tiếp tiến nhập biệt thự, một đường leo lên lầu hai, lại bị hung hăng đẩy ngã lên trên giường.
Thẩm Thu Minh đỡ lấy thân thể ngồi xuống, chống lại đôi mắt thâm thúy sắp phun ra hỏa diễm du͙© vọиɠ của Thời Mặc, nghe tiếng hít thở gấp gáp trong phòng không tiếng người nói, Thẩm Thu Minh biết, nam nhân này muốn bạo phát.
Cậu cởϊ áσ khoác, nhớ tới lời Thời Mặc nói qua, đình chỉ hoạt động thoát đồ , sau đó ưỡn về phía sau, vươn một chân, ôm lấy Thời Mặc đứng ở bên giường, cọ rồi cọ, chào mời không tiếng động.
Thời Mặc ôm trụ cái chân không thành thật của Thẩm Thu Minh, kéo về phía trước, kéo quần, đem hai chân cậu đặt tại trước ngực Thẩm Thu Minh “Tự mình mình ôm chặt.” Sau đó vừa cởϊ qυầи áo, vừa từ trong tủ đầu giường lấy ra áo mưa vứt ở đầu giường ( aka BCS ).
Thẩm Thu Minh nghiêng đầu nhìn phân thân huyết mạch nộ trương của Thời Mặc , nuốt nuốt nước miếng, Thời Mặc lại mạnh mẽ đè thân thể xuống, cảm thụ được âm hành cứng thẳng đang rục rịch muốn nhập khẩu.
Nếu lúc trước còn một chút sợ hãi, tại một khắc đây toàn bộ không còn.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Thu Minh nhìn gần Thời Mặc , nam nhân này đã ba mươi tuổi, năm tháng không in lại dấu vết trên mặt anh , chỉ khiến khuôn mặt này lột xác trở nên càng thành thục hơn, càng thêm có vị đàn ông.
Thẩm Thu Minh thích khuôn mặt này, thích cơ ngực rắn chắc này, chỉ là da chạm da, Thẩm Thu Minh đã ngạnh rồi.
Thời Mặc nắm lấy phân thân Thẩm Thu Minh, bàn tay chuyển động vòng tròn vỗ về chơi đùa, cảm giác cùng chính cậu thủ *** hoàn toàn bất đồng, Thẩm Thu Minh thấp giọng thở dốc.
“Trước cho cậu sảng một chút, đêm nay chỉ có cậu chịu mà thôi.” Thời Mặc phun khí lên trên cổ Thẩm Thu Minh, lui về, môi ở trên gương mặt cọ cọ .
Thẩm Thu Minh ôm lấy cổ Thời Mặc, đi xuống vùng thắt lưng, cắn lấy bờ môi của anh , nói: “Thiếu thiếu gia còn có tinh lực sao ? A. . .”
“Đương nhiên.” Thời Mặc ý xấu mà gẩy nhẹ mã nhãn mẫn cảm của Thẩm Thu Minh, cắn ngược lại Thẩm Thu Minh “Tôi còn chưa kịp chạm Tưởng Hãn, cậu đã tới rồi.” ( Xin hãy hiểu mã nhãn là thứ … khụ trên phân thân đi )
“A! Thời thiếu gia lỗ vốn rồi sao ?”
“Không sao, cậu so với với hắn mỹ vị hơn.” Thời Mặc hàm trụ môi của Thẩm Thu Minh, đầu lưỡi vói vào ,đem tất cả lời nói dư thừa toàn bộ ăn tươi, loại thời gian này, chỉ có anh mới có thể cho Thẩm Thu Minh cảm thụ, cái khác muốn cũng đừng tưởng. Ở trên giường, anh là chúa tể cùng bá chủ.
Cường thế hung mãnh không để cho Thẩm Thu Minh có cơ hội thở dốc, nhạ đến Thẩm Thu Minh khó chịu, cường liệt phản kích, hảo hảo hôn môi biến thành hỗ cắn, thẳng đến Thẩm Thu Minh tại thủ kỹ của Thời Mặc mà cao trào bắn ra , mới kết thúc đợt hôn môi vừa rồi.
Áo T-shirt vướng bận tại lúc hôn môi đã bị Thời Mặc xé mở, Thẩm Thu Minh phát hiện Thời Mặc đang dùng dịch thể của cậu bôi trơn nhập khẩu, đáy lòng rất sợ, đợi đến khi Thời Mặc mang mũ, đặt thứ gì đó ở nơi nào đó , nội tâm Thẩm Thu Minh thậm chí có thể dùng e ngại để hình dung rồi.
Mà Thời Mặc cũng nhận thấy cậu muốn lùi bước, nâng mi nói: “Sao vậy? Sợ?”
dương v*t cố ý cọ cọ ở cửa động, Thời Mặc không hề có ý đỉnh vào, chỉ là đơn thuần dọa dọa Thẩm Thu Minh.
Thẩm Thu Minh quả thực co rụt lại, trên mặt đỏ ửng đều phai nhạt.
“Thật đúng là sợ?” Thời Mặc cọ qua cọ lại nhập khẩu, anh đang nhẫn nại, cảm thụ thực không tốt, nhưng Thẩm Thu Minh vẫn khẩn trương , mạnh mẽ tiến nhập rất có khả năng khiến cho cậu thụ thương.
“Thối lắm!” Thẩm Thu Minh trợn mắt tức giận mắng “Nhanh nhanh tiến vào, cọ cọ xát xát, không làm thì thôi !”
Lời này thành công chọc giận Thời Mặc , xem chừng là do chính anh lo nghĩ quá nhiều , Thời Mặc để Thẩm Thu Minh ôm chặt chân, nới lỏng một hồi, chưa cho Thẩm Thu Minh thời gian chuẩn bị, một người thẳng lưng, đem nơi thô nhất đẩy vào trong .
Thẩm Thu Minh hét to một tiếng, trong viền mắt doanh đầy thủy khí, thân thể có loại lỗi giác bị đao đâm xuyên qua.
Thật như bị chém xuyên một nhát, Thẩm Thu Minh nghĩ “Trong GV đều là gạt người, một chút cũng không sảng.”
Thời Mặc nghe ra manh mối “Cậu chưa làm qua?”
“Ai nói !” Thẩm Thu Minh khẽ cắn môi “Chỉ là , lần đầu tiên thôi.”
Cái trán Thời Mặc gân xanh dựng thẳng “Nếu như tôi biết đây là lần đầu tiên, chí ít sẽ giúp cậu bôi trơn nhiều hơn.”
Trong GV không có biểu diễn như thế, Thẩm Thu Minh không rảnh bận tâm cái khác , cậu nhẫn đau nhức , hỏi: “Hiện tại sao làm ?”
“Thả lỏng.” Thời Mặc nghẹn đầy du͙© vọиɠ, Thẩm Thu Minh đem thứ kia của ăn xoắn đau, khiến anh không dám hành động thiếu suy nghĩ, hơi giơ lên thân thể, đem hai chân Thẩm Thu Minh buông ra.
Thẩm Thu Minh nỗ lực nói cho chính mình thả lỏng, thả lỏng, tái thả lỏng, thế nhưng vừa nghĩ đến đau nhức vừa rồi, lại cứng ngắc lên. Mẹ nó, sao làʍ t̠ìиɦ cũng như sinh hài tử vậy chứ , còn phải thả lỏng.
Thời Mặc không có biện pháp, đυ.ng vào một người, trong ngực vui vẻ chính mình là người đầu tiên khai phá hậu môn Thẩm Thu Minh hậu môn, cũng vì tình cảnh hiện tại mà nhức đầu. Anh hôn môi Thẩm Thu Minh, liếʍ tai cậu, quện xoắn hầu kết của cậu, vỗ vỗ bắp đùi Thẩm Thu Minh để cậu thả lỏng cơ thể, lấy tay đánh thức phân thân đã nhuyễn xuống của Thẩm Thu Minh.
Dưới sự không ngừng nỗ lực, Thẩm Thu Minh cuối cùng thả lỏng rồi, cũng thích ứng gì đó trong cơ thể rồi, Thời Mặc nhớ tới nổi khổ vừa rồi của anh, bóp chặt thắt lưng Thẩm Thu Minh, gần như hung tàn mà trừu sáp.
Tình ái thô bạo, phát tiết hết tình tự sở hữu, thưởng thức thân thể mơn mởn.
Du͙© vọиɠ của Thời Mặc, Thẩm Thu Minh chống đỡ không được, tuy nói so với vừa nãy thì sảng hơn, nhưng vẫn cảm giác đau nhức như trước, cậu bắt đầu dùng chân đẩy ra Thời Mặc , nhưng kết quả lại bị Thời Mặc nắm chặt lấy, khoác ở trên vai từ bên cạnh chọc vào.
“Ân a ~” bất đồng tiếng kêu trước đó, trong thống khổ chất chứa ***, Thời Mặc phát hiện, Thẩm Thu Minh cũng phát hiện rồi, xem chừng tìm đúng nơi rồi. Thời Mặc tập trung hỏa lực, mãnh liệt tấn công điểm đó, Thẩm Thu Minh lần đầu cảm nhận tư vị cường liệt thâm nhập cốt tủy .
Tiếng rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, Thẩm Thu Minh không ngừng lắc đầu, tay dừng hết sức ôm chặt, cào lên lưng Thời Mặc , không lưu tình chút nào.
dương v*t dâng cao nương theo vận động phần eo của Thời Mặc , để ở dưới bụng anh co xát, cho đến khi bắn tinh, thân thể đột nhiên căng cứng, Thẩm Thu Minh rơi vào trên giường, từng ngụm từng ngụm thở dốc.
Thời Mặc còn chưa bắn đâu, vẫn ở tư thế mập hợp, đem Thẩm Thu Minh kéo qua, khiến cậu ghé vào trên giường, vỗ vỗ mông cậu, ý bảo nhếch lên.
Kiền ! Cái mông khiêu gợi của Thẩm Thu Minh đã được anh mơ ước từ lâu, đã sớm muốn dùng cái tư thế cơ thể này kiền cậu một hồi. ( Kiền là từ ngữ mờ ám , xin hãy cứ hiểu là cọ xát đi )
Thời Mặc phục hạ thân thể, ngực dán lên lưng Thẩm Thu Minh, vành tai và tóc mai chạm vào nhau “Bảo bối, cậu thật chặt.”
Hậu môn khó chịu lại nóng rát, Thời Mặc đại gia lại thích giày vò người ta , đẩy nhanh tốc độ hơn, Thẩm Thu Minh sắp điên rồi, xoay qua , trả thù mà kẹp chặt anh, buộc anh nhanh lên một chút “Chưa ăn cơm sao , không biết dùng sức thêm sao?”
Thời Mặc yêu chết Thẩm Thu Minh thẳng thắn rồi, nếu như nói trước đó anh còn có một tia nhẫn nại, sợ làm thương đối phương, hiện tại hoàn toàn tôn sùng du͙© vọиɠ, tùy ý chính mình liều mạng mà đong đưa khố bộ trừu sáp, đĩnh thẳng.
Thời Mặc nổi nóng rồi, lực đạo xuyên xỏ càng tăng lên, Thẩm Thu Minh ghé vào trên nệm mềm mại, có loại lỗi giác xuyên phá nệm, bị đâm tới tận đáy giường .
Thẩm Thu Minh a a kêu lên, càng đau càng sảng, Thời Mặc giữ chặt thắt lưng cậu, để mông cậu nâng càng cao.
Bụng áp sát mông, đó là bởi vì Thời Mặc chưa hoàn toàn đi vào, nâng lưng đẩy vào thân thể, phát sinh ra thanh âm ba ba, làʍ t̠ìиɦ ngoan đến mức như đang ở trong chiến tranh, Thẩm Thu Minh chung quy thừa nhận không nổi mà cầu xin tha thứ. Thời Mặc có thể so cùng với ngựa đực phát dục, một giây cũng không dừng lại.
Cổ họng ứ hơi nước, sắp bị Thẩm Thu Minh kêu khan rồi, tiếng cầu xin tha thứ càng ngày càng nhỏ, tiếng cầu xin tha thứ như đi ra từ khoang mũi cũng vẫn không chịu thua kém, không nhưng không khiến Thời Mặc buông tha cậu, tương phản, càng thêm kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ chinh phục của Thời Mặc, vừa nghĩ đến đem Thẩm Thu Minh đồng dạng là nam nhân đặt ở dưới thân thao đến khiến cậu cầu xin tha thứ, phân thân sẽ vẫn ngạnh, dù cho du͙© vọиɠ đến đỉnh phun ra , chẳng được bao lâu lại ngạnh như trước, thẳng đến khi đem người dưới thân chọc ngất, thẳng đến khi mình bắn ra không còn dư một giọt dịch thể nào.
Thời Mặc , vẫn là ác liệt như thế..