Triệu Dư Chân mơ một giấc mơ rất dài, trong giấc mơ của cô dường như là tất cả những chuyện cả đời nguyên chủ Tân Tiểu Chân đã trải qua.
Tân Tiểu Chân đau khổ không cam lòng phẫn nộ muốn trả thù, dường như cô ấy cũng có thể cảm nhận được tất cả. Triệu Dư Chân mồ hôi nhễ nhại tỉnh lại từ trong giấc mơ kinh hoàng đáng sợ này, cô cầm chiếc gương nghi ngờ nhìn lại bản thân. Trong nháy mắt, thậm chí cô còn không phân biệt được mình rốt cuộc là ai, nhìn chằm chằm khuôn mặt tinh xảo trong gương một lúc lâu hình như cô đã hiểu được ý nghĩa của giấc mơ này. Giấc mơ này nói cho cô biết, hiện tại cô đã trở thành Tân Tiểu Chân, không còn là đại tiểu thư Triệu gia - Triệu Dư Chân nữa.
Cô vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng, là đứa con gái duy nhất trong nhà, cha mẹ và anh trai đều rất yêu thương cưng chiều cô, cho nên cô chưa từng nghĩ tới bản chất con người có thể thối nát đến mức này.
Khi nguyên chủ còn rất nhỏ, ba cô ấy không biết vì lý do gì mà qua đời, người mẹ La Tú Liên đã gả cho bạn thân của ba cô ấy là Tăng Quốc Đống. Tăng Quốc Đống và ba của nguyên chủ cùng nhau dốc sức mở một nhà máy xi măng. Sau khi ông ấy mất, Tăng Quốc Đống có ý với vợ con của ông ấy, bắt đầu động tay động chân với La Tú Liên, La Tú Liên không đồng ý, Tăng Quốc Đống liền yêu cầu La Tú Liên báo đáp mình: "Người đàn ông của cô chết rồi, một mình cô nuôi con gái sẽ như thế nào? Nếu không có tôi, hai mẹ con đã lưu lạc ở đầu đường xó chợ rồi!”
Lúc này La Tú Liên phát hiện trong nhà một đồng tiền cũng không có, chồng bà và Tăng Quốc Đống cùng nhau mở nhà máy, lẽ ra phải kiếm được rất nhiều nhưng tiền cũng không cánh mà bay.
Lại thấy Tăng Quốc Đống thừa cơ bỏ đá xuống giếng, mọi thứ đã rõ ràng.
La Tú Liên còn đang túc trực bên linh cữu chồng, đã bị bắt ép theo Tăng Quốc Đống không lâu sau liền mang thai, sinh cho ông ta một đứa con trai, hai người kết hôn.
Khi đó Tăng Quốc Đống rất có tiền, chuyện thích làm nhất chính là để La Tú Liên quỳ trên mặt đất rửa chân cho mình, miệng nói Tân Tiểu Chân càng lớn càng xinh đẹp sau này lớn lên có thể làm con dâu cho ông ta. Chỉ là ngày vui ngắn chẳng tày gang ( điều tốt đẹp không tồn tại mãi ), rất nhanh nhà máy của ông ta xảy ra chuyện, chẳng được bao lâu thì phá sản.
Ông ta bắt đầu đánh mắng La Tú Liên, sau đó Tân Tiểu Chân bắt đầu ghi nhớ những chuyện này cãi nhau với ông ta, thậm chí còn đánh cả Tân Tiểu Chân. Nguyên chủ Tân Tiểu Chân muốn mang theo mẹ cùng nhau chạy trốn nhưng La Tú Liên không chịu, về sau khi sinh ra đứa thứ hai là một người câm điếc.
Tối hôm qua lúc tắm rửa, Triệu Dư Chân còn nhìn thấy trên thân thể mình có vết bầm tím, cho rằng đó là do phẫu thuật tạo thành, không nghĩ tới là dấu vết của việc bạo lực gia đình trong một thời gian dài.
Sau khi nằm mơ một giấc mơ như vậy, Tân Tiểu Chân càng ngày càng cảm thấy ghê tởm, đứng dưới vòi hoa sen cọ rửa cơ thể rất nhiều lần, khó trách ngày hôm qua khi cô nhìn thấy cha dượng của nguyên chủ lại tức giận như vậy. Đó là nỗi hận của nguyên chủ khi không thể chính tay gϊếŧ chết đối phương!
Tân Tiểu Chân cố gắng kìm nén sự ghê tởm nhưng vô ích. Cô mở máy tính có sẵn ở trong căn hộ lên, đầu tiên là dùng camera chụp lại toàn bộ vết bầm tím trên người mình. Tiếp theo, cô tìm kiếm tin tức về chiếc du thuyền của mình, muốn xem có tin tức mình gặp chuyện không may hay không nhưng tìm mãi cũng không thấy. Chuyện này cũng đã nằm trong dự liệu của cô, nếu như cô gặp chuyện không may trong nhà chắc chắn sẽ phong tỏa tin tức.
Triệu Dư Chân định đăng nhập vào tài khoản mạng xã hội của mình xem có thể liên lạc với anh trai hay không.