Chương 8
Trải qua chờ đợi vô cùng lo lắng, rốt cục truyền đến tin tức tốt lành.
Hạng mục được thông qua!
Tất cả mọi người giống như tâm trạng chấn động nhảy nhót không ngừng, cao hứng thiếu chút té xỉu.
Theo thường lệ hạng mục sau khi thông qua, tan việc mọi người muốn cùng đi ăn mừng. Cả buổi chiều tất cả mọi người rất kích động, vừa chờ tiệc buổi tối vừa ôn lại các chi tiết nhỏ của hạng mục.
“Cậu biết không” có một đồng nghiệp đối với một đồng nghiệp khác nước bọt tung tóe miêu tả, “Vạn Tổng được gọi là hoàn hảo trong một nghìn hoàn hảo! Tất cả vấn đề, bất kể khó khăn lắc léo, hoàn toàn không làm khó được Vạn tổng của chúng ta, đều bị anh khí thế của anh giải quyết hết!”
Hứa huyễn không nhịn được ở một bên lắc đầu. Người này hiển nhiên quá hưng phấn, ngay cả thơ ca cũng dùng lung tung. Vốn là chính cô cũng đang hưng phấn, không chỉ có bởi vì hạng mục thông qua, mà bởi vì. . . . . .
Nghĩ đi nghĩ lại, mặt của cô không khỏi đỏ lên.
Đang âm thầm ngượng ngùng, chợt nghe một mảnh xôn xao. Cô ngẩng đầu lên, thấy Tiểu Dư bộ dạng giống như đầu xe lửa xông tới.
“Huyễn Huyễn, Huyễn Huyễn, không xong! Mới vừa ta nghe thông báo nói Vạn Tổng muốn từ chức! Nói là đơn từ chức đã sớm nộp lên, chỉ chờ hạng mục làm xong là đi ngay!”
Bút trong tay Hứa Huyễn không do dự rớt xuống đất.
Tất cả mọi người vây tới, hỏi cô: “Hứa huyễn cô một chút cũng không biết sao? Buổi chiều cô bị Vạn Tổng đơn độc gọi đi lâu như vậy, anh ta cái gì cũng không nói cho cô biết sao?”
Hứa huyễn kinh ngạc lắc đầu.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
“Vạn Tổng tại sao phải đi? Vừa tới không lâu, lại làm việc tốt, hạng mục cũng thông qua rồi, tại sao phải đi? Khó gặp được một vị lãnh đạo vừa ý như vậy, mặc dù thẳng thắn phê bình chúng ta, nhưng đó cũng là vì chúng ta phạm lỗi, anh ấy tổng thể chỉ vì muốn tốt cho chúng ta! Thật không hi vọng anh ấy đi!”
Hứa huyễn trong lòng rối loạn, cái gì cũng nghe cũng không lọt.
Một lát sau mọi người đều đến xem Vạn Tùng Đào ôm thùng giấy từ trong phòng làm việc ra ngoài, tất cả đều cứng người không biết nói gì.
Ngược lại là Vạn Tùng Đào mở miệng trước: “Thế nào cũng không cần lo lắng? Không phải là cùng nhau ăn cơm sao! Cùng đi đi! Bui vẻ lên chút, coi như tiệc chia tay cũng được!”
Mọi người lúc này mới chậm rãi đi xuống lầu dưới.
Trong thang máy, Hứa Huyễn đứng bên cạnh Vạn Tùng Đào. Cô rất muốn hỏi anh tại sao từ chức, nhưng là tất cả mọi người đang ở đây, cô cũng không dám mở miệng.
Đợi đến ăn uống được một lúc, không khí mới coi là khá hơn một chút. Mọi người luân phiên mời rượu Vạn Tùng Đào. Thừa dịp mời rượu hỏi anh vì sao từ chức, anh chẳng qua là cười cười, không nói gì, uống xong rượu lại làm như vô ý nhìn Hứa Huyễn một chút.
Đến phiên Hứa huyễn cùng Tiểu Dư mời rượu. Về sau uống xong, Tiểu Dư về chỗ ngồi, Hứa huyễn lại không đi. Cô lấy hết dũng khí, hỏi vạn Tùng Đào vì sao từ chức.
Mọi người cho là Vạn Tùng Đào cũng sẽ cười cười không nói gì. Kết quả bọn họ đều nghĩ sai.
Vạn Tùng Đào đặt ly rượu lên bàn, xoay người nhìn Hứa huyễn, một phen ôm cô vào trong ngực, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói một câu.
Hứa huyễn lập tức bật khóc .
Một bên các đồng nghiệp không nghĩ tới sẽ là cục diện như vậy, trong lúc nhất thời tất cả đều thất thần, ước chừng vài giây sau mới hiểu được nên ồn ào hẳn lên.
Vạn Tùng Đào buông Hứa Huyễn ra, hướng về phía mọi người ôm quyền xin khoan dung, mọi người ép anh tới cùng hỏi mới vừa rồi cùng Hứa Huyễn nói cái gì, có phải hay không ba chữ ‘’Anh yêu em’’.
Vạn Tùng Đào hướng Hứa Huyễn khêu mi, “Mọi người hỏi cô ấy chẳng phải sẽ biết sao!”
Mọi người liền không hẹn mà nhìn Hứa Huyễn.
Hứa Huyễn trên mắt hiện tại còn đọng nước mắt, trên mặt lại vô cùng rực rỡ cười cười, lắc đầu một cái nói: “Anh ấy sẽ không nói những lời như vậy!”
Sau bất kể dù mọi người chốc rượu ép hỏi thế nào, ai cũng không thể hỏi ruốt cuộc Vạn Tùng Đào đã thì thầm với Hứa Huyễn cái gì.
Cho đến thật lâu về sau, Tiểu Dư uy hϊếp Hứa Huyễn nói: “Em nếu không đem chuyện cũ nói cho thật rõ ràng, chị ngày mai sẽ cự tuyệt không làm phụ dâu!” Hứa huyễn mới bất đắc dĩ nói cho cô biết, ngày đó vạn Tùng Đào rốt cuộc nói với cô cái gì.
—— anh nói: anh từ chức, chính là muốn giống như bây giờ, không cần quan tâm đến quy định của công ty, muốn ôm em, liền quang minh chính đại ôm em!
Tiểu Dư cảm thấy, lúc Hứa Huyễn nói những lời này, trên mặt đơn giản là hạnh phúc ào ra thiếu chút dìm chết người.
HẾT