Chương 52: Đi lên

Nghiêm Hân Nhiễm mới đem cửa phòng tắm đóng lại, liền dựa lưng vào cửa phòng tắm, hơi ngẩng mặt lên, hít một hơi thật sâu.

Xem ra cảm thấy có thể cùng thật sự xảy ra, chênh lệch vẫn có chút lớn……

Nghiêm Hân Nhiễm tắm có chút lâu, lâu đến mức Tưởng Kính Phong hoài nghi cô tính toán giả vờ ngất xỉu ở trong phòng tắm không đi ra, cuối cùng cửa phòng tắm cũng mở.

Nghe được động tĩnh, anh vô thức nhìn về phía phòng tắm, nhìn thấy Nghiêm Hân Nhiễm đi ra, ngọn tóc có chút ướt, trên người bọc một chiếc khăn tắm màu trắng.

Nghiêm Hân Nhiễm bị anh nhìn như vậy, bước chân theo bản năng dừng lại, ngay sau đó vội vàng cúi đầu.

Bởi vì cái cách anh dựa vào đầu giường tách ra hai chân, làm chỗ dưới bụng căng phồng càng dễ thấy được……

Có lẽ là ở trong phòng tắm ngốc lâu, khuôn mặt nhỏ của cô bị hơi nước làm cho ửng hồng, làn da lộ ra bên ngoài khăn tắm cũng hồng nhẹ, hơi cúi đầu, bộ dáng thoạt nhìn rất yêu kiều.

Không chỉ có cảm giác nữ tinh, hơn nữa nhìn có vẻ ngon miệng, ăn vào hẳn cũng không tệ lắm……

Ánh mắt Tưởng Kính Phong tối sầm lại, “Đứng ở đó làm gì?”

Nghiêm Hân Nhiễm cuộn chặt cổ họng khô khốc, cô chậm rãi đi đến trước mép giường xoay người ngồi xuống, mái tóc dài đến ngang ngực, che đi bờ vai trần trụi, hai chân kẹp chặt đến gắt gao.

Bởi vì cô cái gì cũng không mặc, bao gồm qυầи ɭóŧ……

Ánh mắt Tưởng Kính Phong mang theo ngọn lửa theo sợi tóc không che được cánh tay, đáp xuống đôi chân cô đang kẹp chặt, hai chân trắng nõn nà nhưng vẫn hơi run rẩy.

Da thịt non nớt, hơi thở bất an, đôi chân thon dài, chỉ cần dùng chút sức có thể kéo ra, anh nhìn liền nhịn không được muốn dùng lực bóp chặt hung hăng kéo ra…..

Rượu lộc nhung vẫn luôn ẩn ẩn xao động, nháy mắt sôi trào, leo lên một trận căng phồng, dươиɠ ѵậŧ nửa tỉnh nhanh chóng trở nên thô cứng đứng thẳng.

Ánh mắt Tưởng Kính Phong càng tối sầm, giọng nói trầm thấp phun ra ba chữ, “Đi lên ngủ.”

Đầu ngón tay Nghiêm Hân Nhiễm hơi nắm chặt, cô đứng lên, quỳ một gối lên giường.

Bởi vì chỉ quấn một chiếc khăn tắm, cô cũng không dám cử động quá lớn, chống hai tay lên mặt giường, sau đi đưa chân còn lại lên, rồi mới bò gần về phía Tưởng Kính Phong.

Mái tóc dài rũ ở trước ngực, theo động tác của cô khẽ đung đưa từ bên này sang bên kia, hai luồng trước ngực, khe hở không tính rõ ràng như ẩn như hiện, ở trong mắt Tưởng Kính Phong, lại có một ít gợi cảm.

Anh hơi nheo mắt, thời điểm cô đến gần, anh duỗi cánh tay ra ôm lấy eo cô.

Nghiêm Hân Nhiễm không kịp phòng bị, khẽ mở mắt, trực tiếp rơi vào bộ ngực trần trụi của anh.

Da anh rất nóng, cơ ngực cũng cứng, hơn nữa chân trái như có thứ gì chọc vào, rất không thoải mái.

Cô nhíu mày, theo bản năng muốn dịch lên, thì một tay khác của Tưởng Kính Phong đã dán lên giữa hai chân cô, thuận thế theo thịt mềm non nớt hướng lên trên, bao bọc lấy toàn bộ tiểu huyệt.

Bàn tay nóng bỏng tỏa ra hơi nóng khiến tiểu huyệt co rúm lại, trái tim Nghiêm Hân Nhiễm lập tức nhảy lên cổ họng.

“Chờ, chờ chút……” Cô theo bản năng muốn túm chặt cổ tay của anh, ngẩng đầu lên nhìn anh, lại thấy ánh mắt anh trầm xuống, lông mày nhíu lại.

Nghiêm Hân Nhiễm cho rằng có phải cô khiến anh tức giận hay không, cô vừa định mở miệng, Tưởng Kính Phong bỗng nhiên xoay người một cái, đè lên người cô.

Nghiêm Hân Nhiễm chỉ kịp thở nhẹ một tiếng, Tưởng Kính Phong đã ngồi quỳ lên, một phen kéo khăn tắm trên người cô xuống, giữa chặt đầu gối cô, dùng sức đem hai chân mở ra.

Người đàn ông ngồi quỳ giữa hai chân cô, mà hai chân cô mở rộng, nơi tư mật cứ như vậy bị người đàn ông nhìn……