Chương 14

Trong video Vân Miên đang lặng lẽ quét nhà, lại mang rác quét được vứt đi, giữa chừng còn giúp Bách Lệ Sinh lau đồ đạc, cả quá trình cũng không nói thêm một lời thừa thãi nào cả, cũng không thể hiện bất kỳ sự thiếu kiên nhẫn nào.

[ Ai nói Vân Miên dựa đại bài không chạm đến đồ vật bẩn, mau ra đây gội đầu ngay.]

[ Mặc dù cảm thấy rất không thạo, nhưng người ta cũng đã nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi, bây giờ lan truyền tin đồn không cần chịu trách nhiệm nào sao? ]

[ Giả vờ trước mặt ống kính ai mà không biết? ]

[ Làm hay không làm thì đều bị hắc, vậy mi còn muốn xem người ta làm cái gì nữa, cút đi gõ bàn phím nhận tiền đi.]

[ Tôi có chút tò mò tại sao người như Vân Miên mà cũng có anti fan à? ]

[ Vợ tôi mấy ngày nay lên hot search, có một số người nhìn đến đỏ mắt, đây có nghĩa là cô ấy sắp nổi tiếng rồi.]

Đạo diễn Kim nhìn những bình luận này trên đạn mạc, nghĩ thầm: Sự thật có thể hơi khác so với những gì mọi người nghĩ đấy.

Thực ra anh ta đã nghe nói về lịch sử đen tối trước kia của Vân Miên, tư liệu hắc của người trong giới so với tư liệu hắc của anti thì cái của người trước chắc chắn đáng tin hơn so với những câu chuyện của anti.

Nhưng bạn đã thấy qua đại tiểu thư mười ngón tay không chạm nước, thanh nhã lại tự mình chạm tay nhặt từng cái rác bẩn chưa?

Ít nhất thì anh ta chưa từng thấy qua.

Trời đã tối, Vân Miên vứt rác xong đang chuẩn bị đi về thì chợt nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang từ xa đi tới.

Sao Lý Hâm lại đến đây?

Một lúc sau, một người chưa bao giờ chủ động đứng trước ống kính giờ đây lại đột nhiên quay người đứng chắn trước máy quay.

Anh quay phim:?

[ Vân Miên, cô không chỉ không muốn thương mại mà bây giờ đến mặt cũng không cho chúng tôi nhìn nữa sao? ]

[ Cô ấy dường như nhìn thấy ai đó.]

Lý Hâm không biết bây giờ đang phát sóng trực tiếp, cứ nghĩ đang ghi hình trước giống như hôm qua, cho nên trực tiếp đi tới: "Hôm qua bởi vì chị.."

Vân Miên đưa tay lên môi nhỏ giọng nói: "Bây giờ đang phát sóng trực tiếp."

Thanh âm Lý Hâm đột nhiên dừng lại, cậu ta không biết phải làm thế nào.

Cậu đi học về mới biết tổ tiết mục đã rời khỏi nhà, nghĩ đến những lời Vân Miên nói mấy hôm trước, cũng đại khái biết được nguyên nhân.

Cậu không nghĩ tới, cha mẹ mình không có cân nhắc đến chuyện này mà lại là một người lạ mặt lại suy nghĩ và ra tay thay cậu, cho nên cậu muốn đến xem ở đây có chuyện gì mình có thể giúp được không, thuận tiện cũng mang gà hầm mà ông bà đã làm bảo cậu mang đến.

Nhìn đến đồ trong tay cậu, Vân Miên hỏi: "Đây là cho bọn chị à?"

"Ông bà bảo em mang đến." Lý Hâm có chút khó xử, nhỏ giọng nói: "Còn chuyện ngày hôm qua, cảm ơn chị."

Nếu không phải Vân Miên nghe được chuyện này có lẽ sẽ cứ như vậy trôi qua, những người khác chỉ cho rằng đứa trẻ này náo loạn gây rắc rối.

[ Giọng nói này giống như giọng của một cậu nhóc, ngày hôm qua có chuyện gì xảy ra à? ]

[ Nói đến đây tôi cũng rất tò mò, các khách mời hôm qua mới đến, sao hôm nay lại dọn dẹp? Ngày hôm qua thì ở đâu? ]

Vân Miên cười nói: "Đừng khách sáo."

Cô hỏi: "Bây giờ đang phát sóng trực tiếp, bị lọt vào ống kính em có để bụng không?"

Đây là lần đầu tiên Lý Hâm được người ta hỏi ý kiến, nói không rõ được cảm nhận của mình.

Cậu có chút không biết làm thế nào, nhưng lắc đầu vô cùng kiên định, đưa cái nồi trong tay qua: "Em không vào nữa, cái này đưa cho mọi người ăn, hôm khác em đến."

Vân Miên nhận lấy: "Chị sẽ chuyển lời với mọi người, cảm ơn em, cũng thay mặt mọi người cảm ơn ông bà."

[ Hóa ra mục đích xoay người che ống kính cũng là quan tâm đến cảm nhận của người khác, người đẹp lại lương thiện dịu dàng, ai mà không thích chứ.]

[ Quá ư là cẩn thận, hơn nữa phản ứng cũng rất nhanh.]

[ Mặc dù là vậy, nhưng tôi vẫn có chút tò mò chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua.]

[ Khi chương trình phát sóng sẽ biết được thôi.]

[ Mọi người mau xem, có người đăng ảnh Vân Miên mắc bệnh ngôi sao ở phim trường trước kia lên kìa.]

Lúc này Đại Bảo bạn cùng lớp của Lý Hâm cũng đang xem trực tiếp, hôm qua cậu ta đã cảm thấy chị gái này rất quen, hôm nay nhìn thấy phát sóng trực tiếp liền bấm vào.

Không ngờ chị gái lại là người nổi tiếng! Cho nên Lý Hâm là đang ghi hình chương trình với người nổi tiếng sao?

Đại Bảo vội vàng gọi cho Lý Hâm: "Lý Tử, tớ đang xem live thấy cậu đấy, cậu đến đưa canh đúng không?"

Lúc này Lý Hâm đang trên đường về, cậu dừng lại: "Tớ xuất hiện trong đó à?"

Đại Bảo: "Không có, ống kính vừa chuyển thì chị gái cậu đã che lại rồi, nhưng hôm qua đã gặp chị ấy đi đón cậu, cũng nghe được giọng của cậu mà."

Trong lòng Lý Hâm khẽ động: "Ồ."

"Vậy hôm qua mọi người là đang ghi hình chương trình sao? Có phải tớ cũng xuất hiện trong ống kính?"

"Sẽ không."

"Tại sao?"

Lý Hâm nghĩ, nếu mấy cảnh đấy được phát sóng thì bọn họ sẽ không nhanh chóng quyết định chuyển sang chỗ mới như vậy.

Cậu chưa kịp trả lời, thì đã nghe thấy giọng gào của Đại Bảo: "Chết tiệt, hôm qua chị ấy bình dị gần gũi như vậy cũng là giả vờ à?"

Lý Hâm cau mày: "Cậu đang nói gì thế?"

Đại Bảo: "Cậu xem hot search đi, đều nói chị ấy mắc bệnh ngôi sao, còn có ảnh nữa."

Đối với những hỗn loạn này, Vân Miên không có biết.

Trong nhà thật ra đã dọn gần hết, bụng mọi người cũng đều đói rồi, thấy cô bưng một nồi canh gà hầm tới thì hai mắt đều xanh lên.

Đổng Thất Thất cũng không quan tâm đến ân oán gì nữa, nhìn chằm chằm vào nồi canh hỏi: "Canh gà ở đâu thế?"

"Chị không phải là đi vứt rác sao?" Trên mặt An Đinh hiện lên vẻ kinh ngạc, không biết là bội phục hay không thích, biểu cảm có vẻ rối rắm "tuy rằng mọi người đều đã đói nhưng chuyện nhặt đồ ở thùng rác thế này cũng không vui a."

"..."

Vân Miên có chút muốn cười, nhưng cũng gật đầu một cách trịnh trọng: "Đúng, chị đây nhặt được ở thùng rác đấy, cậu đừng ăn."

Canh gà rất thơm, vừa mở ra là thấy hành lá thái nhỏ trong canh.

An Đinh lập tức bò tới: "Em không quan tâm, đồ nhặt được em cũng không ghét."

Vân Miên giải thích: "Đây là canh gà ông bà Lý làm, bảo cháu trai của bọn họ mang đến."

Bách Lệ Sinh đi lấy bát đũa, nhìn vào ống kính nói: "Thật tốt, cảm ơn ông bà."

An Đinh nghi hoặc: "Nhưng không thấy cậu nhóc đó mà, sao cậu ta lại không vào đây?"

"Cậu ngốc à?" Đổng Thất Thất nói "Chúng ta sao lại chuyển tới đây, cậu quên rồi à."

Truyện được đăng duy nhất tại VNO, cấp reup dưới mọi hình thức. Na

"Ồ, đúng đúng đúng."

Lâm Côn liếc nhìn camera rồi hỏi: "Có quay cậu ấy không? Anh nhớ hai ngày này cậu bé có kỳ thi."

Nếu bị quay được thì cũng không tốt lắm.

Vân Miên lắc đầu: "Không có."

[ Mọi người đều rất ấm áp, quan tâm đến người khác.]

[ Nghe mọi người và Đổng Thất Thất nói thì bọn họ là chuyển đến chỗ này, cho nên tối qua thật sự có phát sinh chuyện gì đó.]

[ Không cần biết thế nào, tôi đều không tin những tin bôi đen kia với Vân Miên người mà tôi nhìn thấy là cùng một người.]

[ Chứng cứ vô cùng xác thực rồi, cô ta kiêu ngạo ra lệnh cho Đổng Thất Thất, là bởi vì một mình cô ta mà làm chậm trễ tiến độ cả đoàn phim, điều nực cười là cô ta còn không phải là diễn viên trong tổ phim đó.]

[ Vậy cô ta đến đó làm gì? ]

[ Mọi người không phát hiện ra nam chính bộ phim đó là Phong Minh à. Tôi nhớ là có người nói cô ta là một fan não tàn của Phong Minh.]

[ Rất nhiều hoạt động của Phong Minh đều có thể nhìn thấy bóng dáng của Vân Miên.]

[ Không hiểu lắm nhưng cảm giác có vẻ rất là lợi hại.]

[ Đừng nói linh tinh có được không? Phong Minh người ta cũng đã nói Vân Miên là ân nhân của mình rồi.]

Sau khi ăn tối xong, xét thấy mọi người đều mệt mỏi, đạo diễn Kim bảo mọi người chuẩn bị nghỉ ngơi.

Khi Vân Miên tắm xong, cô nhìn thấy Đổng Thất Thất đang cầm điện thoại ngồi trên giường nhìn chằm chằm mình, bởi vì để các nghệ sĩ không bị lỡ việc, buổi tối tổ tiết mục đều trả lại điện thoại cho mọi người.

Vân Miên đã quen với việc mỗi ngày thỉnh thoảng Đổng Thất Thất sẽ nhìn chằm chằm mình, cô ngồi xuống lau tóc, nhẹ nhàng nói: "Qua một chút nữa cô hãy đi tắm, nước bây giờ vẫn lạnh."

Đổng Thất Thất không trả lời mà lại nói: "Cô lại lên hot search rồi."

Lại?

Vân Miên nghĩ nghĩ, gần đây cô cũng không làm cái gì mà?

Lần trước là bởi vì Phong Minh, lần này tám chín phần cũng là vậy.

"Bởi vì Phong Minh?"

Đổng Thất Thất hừ nhẹ một tiếng: "Cũng bởi vì tôi."

"Không nghĩ đến chuyện cô làm trước kia sẽ bị chụp ảnh lại, bây giờ mọi người đều đang mắng cô đấy."

Vân Miên cười cười: "Thiên hạ không có bức tường nào là không lọt gió, tôi thực sự đã chuẩn bị sẵn sàng cho ngày này rồi."

Đổng Thất Thất thật lòng nghi hoặc: "Cô không để ý sao?"

Bình thường những nghệ sĩ gặp phải chuyện bản thân bị hắt bẩn này thì sớm đã vội vàng sắp xếp các mối quan hệ để minh oan, nhưng Vân Miên thì quá bình tĩnh.

Bình tĩnh giống như chuyện này không phải do cô làm vậy.

"Ít nhiều tôi cũng sẽ để ý." Vân Miên cầm lấy điện thoại của mình xem tin tức, trong lòng cũng đã tính xong kế hoạch "nhưng không sao."

Là bởi vì lúc trước Phong Minh quay phim bị ốm, lời nói của anh ta trong ngoài đều có ý ám chỉ với nguyên chủ mình không muốn quay tiếp nữa, nguyên chủ lo lắng đến phát bực đương nhiên sẽ nghe theo mọi sự sắp xếp của anh ta, thậm chí lúc đó Đổng Thất Thất đến thăm còn bị nói những lời cay nghiệt.

"Rốt cuộc thì cô thích cái tên Phong Minh đó ở điểm gì?" Đổng Thất Thất nhất thời nghĩ không ra, có chút chán ghét "loại người đó bên ngoài thì là một kiểu quay lưng lại biến thành người khác."

Vân Miên lắc đầu: "Tôi không thích."

Là nguyên chủ thích.

Đổng Thất Thất kinh ngạc: "Vậy sao cô còn vì anh ta.."

"Tài nguyên của cậu ta đều là tôi đưa cho." Vân Miên nhàn nhạt nói "Là bởi vì anh ta làm ra tiền."

"Vậy tại sao cô lại bảo tôi cách xa anh ta ra một chút.."

Vân Miên hơi nhướng mày: "Một là bởi vì anh ta bây giờ không có thực lực, chỉ có thể làm một lưu lượng, muốn kiếm ra tiền thì không thể để vướng scandal được."

"Hai là." Khóe miệng cô giật giật "đại khái giống như cô nói, con người anh ta không ra làm sao cả, cách xa anh ta là chuyện tốt."

Không biết vì sao, Đổng Thất Thất luôn cảm thấy lúc Vân Miên nói những lời này đều có một sức hút riêng, bỏ đi vẻ mặt dịu dàng thường ngày, lộ ra vẻ mặt sắc bén.

Sự sắc bén này khác hẳn so với người kiêu ngạo khiến người ta ghét bỏ trước đây, trái lại có một sức hút rất đặc biệt.

Vân Miên sau khi hiểu được toàn bộ câu chuyện thì cất điện thoại đi, đứng dậy.

Vân Miên cụp mắt, lúc này nhìn vừa uy nghiêm vừa tao nhã, giọng nói có chút lười biếc: "Muốn thực lực không thực lực, đưa tài nguyên cũng không lăng xê lên được, làm gì xứng với sự yêu thích của tôi?"

"Nhưng trước kia đúng là ngữ khí của tôi không tốt, là tôi không đúng." Vân Miên cong môi cười "Tôi xin lỗi cô lần nữa."

Cái khí thế này trực tiếp làm Đổng Thất Thất choáng váng.

Cô ở trong giới giải trí lâu như vậy nhưng nói thật vào lúc này cô chưa từng thấy ai chói mắt hơn Vân Miên.

"Cô.." Đổng Thất Thất nhìn sang chỗ khác, có chút áy náy "Tôi cũng không phải là người nhỏ mọn như vậy."

Nghĩ đến hành động ấu trĩ trước đó của mình, Vân Miên cũng không bình luận gì thêm, nói: "Tôi ra ngoài nghe điện thoại."

Đi đến cửa lại quay đầu lại: "Đúng rồi, nước chắc được rồi đó, chuyện hot search cảm ơn cô đã nói với tôi."

Cô và Vân Miên trước đây căn bản chưa từng ở chung qua, trước đó chỉ có ăn miếng trả miếng, nhưng sau hai ngày ở chung này, cô cũng hiểu, nếu không phải là thật lòng thì không ai có thể nhân lúc không có máy quay có thể thực sự diễn đến trình độ này.

Với lại khí chất của một người là điều không thể che giấu.

Sau khi suy nghĩ một lúc, cô lấy điện thoại ra.

Mà Vân Miên vừa đi ra việc đầu tiên là nhận điện thoại của Hứa Ngọc.

Hứa Ngọc an ủi nói: "Đều là chuyện nhìn tranh kể chuyện thôi, em đừng để ý, những chuyện này không cần quan tâm người khác cũng sẽ dừng lại thôi."

Vân Miên cười nói: "Em chỉ lo lắng mọi người để ý."

Hứa Ngọc: "Lo lắng thì đúng là có, nhưng em và Đổng Thất Thất bây giờ đều đang ghi hình, thực ra nếu em bảo cô ấy đăng cái gì đó thì có thể sẽ tốt hơn một chút."

"Chuyện này e rằng có chút khó." Vân Miên nói "Không sao, nếu sự việc tiếp tục phát triển, chị có thể đánh tiếng với bên Phong Minh, anh ta biết vì sao tiến độ quay phim khi đó bị chậm, nếu như anh ta không giải thích em sẽ tự mình giải thích, nếu như vậy sự việc sẽ nghiêm trọng hơn so với anh ta tưởng tượng rất nhiều."

Đây không phải là uy hϊếp sao? Nhưng Hứa Ngọc lại cảm thấy rất sảng khoái.

Phong Minh cầm nhiều tài nguyên như vậy, nhưng vẫn không làm được việc gì nên làm.

Biết trong lòng Vân Miên đã có tính toán, Hứa Ngọc cũng yên tâm: "Chị biết, em xem xem hot search này có cần chị loại bỏ không?"

Nếu chỉ là Vân Miên trước kia có lẽ sẽ không có quá nhiều sóng gió, nhưng bây giờ Vân Miên đã lên hot search mấy ngày rồi, lại thêm nhiệt độ của Phong Minh và Đổng Thất Thất, cho nên lần bôi đen này truyền đi có chút rộng.

"Không cần, loại đi chính là cố gắng che đậy."

"Được.." Hứa Ngọc vừa thở phào một hơi thì lại đột nhiên nói: "Đợt chút, Đổng Thất Thất đăng weibo rồi."

Vân Miên sửng sốt một lúc, trong lòng nghĩ với tính cách của Đổng Thất Thất thì không phải là người vào lúc này sẽ đạp thêm cho người khác một đạp.

Hứa Ngọc kinh ngạc: "Cô ấy nói giúp em, hai người trước đó đã bàn bạc rồi sao?"

"Không có."

Vân Miên vào weibo của Đổng Thất Thất.

Đổng Thất Thất: "Tin sai sự thật mọi người đừng suy diễn nhiều. Tôi và em gái xinh đẹp bây giờ vẫn còn ở chung một phòng đấy, mọi người đây là đang cố gây bất hòa giữa người đẹp chúng tôi à?"

Sau khi xem xong, Vân Miên cười lên một tiếng.

Cô thoát ra khỏi weibo của Đổng Thất Thất, chia sẻ bài này lên weibo: @ Đổng Thất Thất, cảm ơn chị gái xinh đẹp.

[ Em gái xinh đẹp, chị gái mỹ nhân, tôi làm được rồi.]

[ Anti ơi đừng nhảy ra nữa được không? Mấy người còn hiểu chuyện hơn cả đương sự sao? ]

[ Đều đẹp, đều đẹp! Hai vợ có thể đăng ảnh chụp chung lên được không.]

Vào thời điểm này, một bài đăng của một tài khoản nhỏ được tổ tiết mục 'Tốc độ cuộc sống' chia sẻ cũng lên hot search.

XX thắp đèn: [Weibo này được đăng sau khi đã nói chuyện với tổ sản xuất chương trình.]

Tôi là một người bình thường mang canh đến trong buổi phát sóng trực tiếp hôm nay, ban đầu tổ chương trình ký hợp đồng với bố mẹ tôi ghi hình tại nhà tôi, các hoạt động tiếp theo cũng cần tôi và ông bà phố hợp.

Nhưng những chuyện này bố mẹ không có hỏi qua tôi và ông bà nội, cũng chưa nhận được sự đồng ý của chúng tôi, ông bà nội tôi thì dễ nói chuyện cũng rất hợp tác, nhưng tôi thì không như vậy, tôi cho rằng bọn họ sẽ gây ra ảnh hưởng và xáo trộn cuộc sống bình thường của gia đình chúng tôi.

Vì vậy, ngày hôm qua khi tổ sản xuất chương trình đến tôi đã có thái độ không tốt với chị Vân Miên, và cũng rất không hợp tác.

Nhưng chị Vân Miên lúc đến trường đón tôi cũng không biết chuyện này, trước khi gặp tôi còn chuẩn bị cả nước nóng và khăn quàng, ô.

Chị ấy đến trường cũng không công khai là đang ghi hình chương trình, mà nói rằng là chị gái đến trường đón em trai của mình, việc quay phim chỉ là ghi lại những khoảnh khắc trong cuộc sống của mình, vì vậy nó không có bất kỳ ảnh hưởng nào đến cuộc sống riêng tư của tôi.

Đến khi biết ý kiến của chúng tôi và cha mẹ là bất đồng, cũng là chị ấy trấn an tôi, sau đó chủ động liên hệ với tổ sản xuất, xem xét đến chuyện sắp tới tôi có kỳ thi cũng như các vấn đề riêng tư và an toàn của gia đình chúng tôi trong tương lai. Những chuyện này đều không được máy quay quay lại, chỉ có lúc đó tôi nói với chị ấy.

Chỉ có chị ấy không cảm thấy tôi chỉ là một đứa trẻ con, biết suy nghĩ đến cảm xúc của tôi, cho nên hôm nay mọi người mới chuyển đi, lúc phát trực tiếp cũng che ống kính máy quay giúp tôi.

Tôi chưa bao giờ gặp một người dịu dàng và xinh đẹp như vậy, tôi tin vào những gì tôi tận mắt nhìn thấy và trải qua, hy vọng mọi người cũng tích chút khẩu đức @ 'Tốc độ cuộc sống'.

Cảm ơn chị @ Vân Miên.

Vân Miên thấy được tin weibo này thì ngơ ra, cô không ngờ Lý Hâm sẽ tự mình đứng ra lên tiếng, khi cô đi xuống lầy tìm tổ tiết mục thì vừa hay gặp được Lý Hâm đi ra từ chỗ đạo diễn Kim.

Vân Miên: "Em.."

Lý Hâm thấy Vân Miên thì đỏ mặt, cúi đầu thì thầm: "Em chỉ nói sự thật."

Nhìn dáng vẻ của cậu Vân Miên có chút cảm động, cô đi đến: "Cảm ơn."

"Nhưng làm như vậy em có ảnh hưởng gì không?"

"Không." Lý Hâm lắc đầu "Sau khi đăng weibo xong em gỡ app rồi, những người trên mạng cũng không biết em là ai."

Vân Miên thở phào nhẹ nhõm.

Lý Hâm nhìn cô: "Chị cũng thật kỳ quái, làm sao lại có nhiều người anti chị đến vậy?"

"..."

"Chị vẫn nên nhanh chóng nổi tiếng để vả mặt bọn họ đi, điều kiện của chị thế này.. vẫn được." Dừng lại một chút, cậu lại nói "Ít nhất còn đẹp hơn những ngôi sao em thấy qua."

Vân Miên cười ha hả, cởi khăn quàng cổ ra quấn lên cổ cậu: "Không phải vẫn còn bài kiểm tra cuối kỳ sao? Đã ôn tập xong chưa?"

".. Em đi đây."