Chương 82: ABO

Chương 82

Trong lúc huấn luyện, Lâm Trạm khó có dịp thất thần, mỗi lần lại suy nghĩ về chuyện sau khi nhìn thấy thượng tướng Adenis nên có thái độ gì đây – phải tôn kính, nhưng cũng không nên quá xa cách.

Sau đó, khi thời điểm chân chính đã đến, khóe miệng Lâm Trạm không thể không co giật mà nghĩ, quả nhiên là mình đã suy nghĩ nhiều quá!

Cho dù khoảng cách cấp trên cấp dưới rất lớn khiến người ta khó mà thân cận được, thế nhưng ngài cũng không cần suốt cả buổi không thèm nhìn tôi một cái thế chứ! Tôi không phải người vô hình được không? ! Nếu như gọi tôi đến thì cũng liếc mắt nhìn tôi một cái chứ! Lâm Trạm và Tùy Viên đứng song song, lắng nghe Adenis giảng giải kế hoạch huấn luyện tiếp theo, quả thực sắp hoài nghi có phải mình thật sự không tồn tại hay không.

Khi Adenis giảng giải xong, phất tay thả hai người bắt đầu huấn luyện, Lâm Trạm phát hiện hóa ra bị ngó lơ chưa phải là thảm nhất.

Tuy rằng tính cách cậu ta ôn hòa, cũng tuyệt đối chịu không nổi ánh mắt chán ghét của đối phương như muốn nói "Ngươi là người thừa ở đây, thật đáng ghét" liên tục quét qua a! Nguyên nhân là vì cậu ta và Tùy Viên trong lúc huấn luyện phối hợp rất ăn ý, sau mỗi lần phối hợp thật tốt với nhau sẽ nhìn nhau cười.

Lâm Trạm cảm thấy, tóc của mình sắp bị ánh mắt oán niệm của Adenis nhìn chằm chằm mà dựng thẳng hết lên!

Đương nhiên, bị ánh mắt lăng trì khiến tinh thần tổn thương mới chỉ là ban đầu, sau khi kết thúc huấn luyện chiến đấu phối hợp chuyển sang huấn luyện 1vs1, bởi vì đã đồng ý huấn luyện vì thế bị Adenis chọn làm đối thủ tự mình dạy dỗ thế nên Lâm Trạm mới biết cái gì gọi là sống không bằng chết.

Một lần rồi lại một lần bị đối phương tàn nhẫn, không hề nương tay đánh bại, Lâm Trạm liên tục chịu đựng cảm giác tinh thần bị tổn thương mà đầu óc vô cùng đau xót, không ngừng cảm thụ cảm giác đứng trên bờ vực của cái chết.

Adenis sử dụng thiết bị huấn luyện người máy giả lập hiển nhiên so với thiết bị mà nhóm huấn luyện sinh trong trại huấn luyện sử dụng còn chân thật hơn, làm người ta nghĩ mình đang ở trong chiến trường thật vậy.

Cuồng phong mưa rào tập kích, hoàn cảnh hiu quạnh bi tráng nhuộm đẫm, làm cho Lâm Trạm rất nhanh dung nhập trong đó, thậm chí còn quên mất bản thân chỉ là đang huấn luyện. Người máy màu đen của quân địch như ma quỷ xâm nhập tiềm thức của cậu ta, vô luận giãy giụa phản kháng thế nào đều dễ dàng bị bóp chết, tuyệt vọng cực hạn làm cho Lâm Trạm sắp hỏng mất, thẳng đến khi tinh thần tới cực hạn mới rời khỏi, mồ hôi lạnh chạy đầm đìa, sắc mặt trắng bệch ngồi ở trong phòng huấn luyện, thật lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.

"... Cậu ta... Không sao chứ?" Bò ra khỏi phòng huấn luyện của mình, Tùy Viên lo lắng nhìn Lâm Trạm, không khỏi cảm thấy Adenis làm hơi quá.

"Không sao, cậu ta là 'nhân vật chính' đó, nếu khinh địch như vậy đã bị gϊếŧ lâu rồi, tư cách tồn tại căn bản cũng không có." Adenis xoa xoa mái tóc của Tùy Viên, dịu dàng săn sóc lau đi mồ hôi nơi thái dương của cậu, lời nói ra khỏi miệng lại lạnh lẽo đến gần như tàn khốc.

"... Cũng đúng." Tùy Viên gật gật đầu, tuy nhiên vẫn không cảm thấy yên tâm, liền đẩy Adenis ra rồi đi đến bên Lâm Trạm, đỡ cậu ta đã xụi lơ đi ra. "Tôi dẫn cậu ta đi phòng phục hồi thân thể, lần đầu tiên huấn luyện đã cường độ cao như vậy, vạn nhất lưu lại tai họa ngầm liền nguy rồi."

"... Tùy em." Adenis có chút không cam không nguyện gật gật đầu, nhíu mày ngửi ngửi hương vị thật nhạt trong không khí. "Nhớ phải đóng chặt cửa đó, tinh thần lực hao tổn quá lớn, làm cho hoocmon bị rối loạn, cho dù có thuốc ức chế Omega, cũng khó mà áp chế hoocmon bùng phát."

Bước chân Tùy Viên khựng lại, quay đầu liếc Adenis một cái, phát hiện sắc mặt hắn không đỏ không nhạt, ánh mắt lãnh tĩnh lý trí, tựa như không bị ảnh hưởng chút nào, vì thế thoáng nhẹ nhàng thở ra.

— cho dù tin tưởng lực nhẫn nại của Adenis, Tùy Viên cũng không hy vọng nhìn hắn bởi vậy mà thất thố.

Tùy Viên đỡ Lâm Trạm biến mất sau cánh cửa, xác định đối phương không thấy mình, Adenis lúc này mới nhíu mày tựa vào trên vách tường, bình ổn bản thân bị mùi hoocmon ngọt ngào kí©h thí©ɧ mà hô hấp có chút dồn dập.

"Nếu như là ở kỳ động dục, cường độ hiện tại là kém bao nhiêu lần?" Adenis nhắm mắt lại, năng lực tự chủ mạnh mẽ cùng năng lực thích ứng khiến hắn nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường, rất nhanh chống cự lại hoocmon xâm nhập não bộ.

Đại khái là bản thân khối thân thể Adenis này đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc cách chống lại hoocmon Omega — tất cả các chiến sĩ đều sẽ làm như vậy, đảm bảo sẽ không bị quân địch bỏ bom hoocmon mà hỏng mất — hơn nữa bản thân Triệu Hi Hòa có lực ý chí rất mạnh mẽ, chịu đựng mùi hoocmon Omega ở cấp độ này đều chưa phải là chuyện quá mức khó khăn.

"Nếu ở kỳ động dục, ít nhất phải gấp 10 lần thế này." 0007 sử dụng thanh âm máy móc trả lời.

"Thật đúng là có chút phiền toái..." Adenis nhíu nhíu mày, nhưng cũng vẫn chưa lo lắng quá mức. Có kịch bản trong tay, hắn hoàn toàn có thể tránh tiếp xúc với Lâm Trạng ở kỳ động dục. Hơn nữa dù không cách nào tránh khỏi, ý chí của hắn cũng có thể để hắn đủ thời gian sử dụng vật phẩm đổi lấy để chống cự — ví dụ như dùng l*иg ngăn cách (*) để chặn lại mùi hoocmon trong không khí.

(*) đã được nhắc đến ở thế giới Tây huyễn

Nếu như sau khi giả chết thoát ly kịch bản cùng trí não giải trừ liên hệ, cũng đồng thời nghĩa là mình và Lâm Trạm không có cơ hội gặp nhau nữa. Trừ khi độ xứng đôi của hoocmon của Lâm cao tới 95%, Adenis có tự tin là Omega lúc động dục vẫn có thể duy trì bình tĩnh.

Thế nên, tổng thể đến nói, tình huống vẫn còn rất khả quan.

–95%, ha ha, loại này quả nhiên chỉ có nhân vật chính CP (ko hỉu, ai giúp mị :(( ) nghìn năm có một mới gặp được, quả thực là hố chết người!

Lúc Adenis đang oán thầm 95% hố cha, Lâm Trạm được Tùy Viên đưa vào phòng phục hồi thân thể cũng nhanh chóng khôi phục.

Dù sao trong huấn luyện chỉ có tinh thần lực tiêu hao quá lớn, Lâm Trạm sau khi thanh tỉnh cũng rất nhanh khôi phục lãnh tĩnh.

"Cảm giác thế nào?" Tùy Viên cảm thấy Adenis bị hoocmon làm rối loạn chắc hẳn cần yên tĩnh một mình (Adenis: anh một chút cũng không cần! ), thế nên cũng không có đi ra ngay, mà lưu lại làm bạn với Lâm Trạm, "Còn chỗ nào không thoải mái không?"

"Tớ khỏe." Lâm Trạm mỉm cười, cảm khái sờ sờ phòng phục hồi thân thể dưới thân. "Không nghĩ tới tớ cũng có một ngày sử dụng nó, có phí của trời hay không? Chỉ là tinh thần lực hao tổn thôi mà..."

"Không sao đâu, Adenis có nhiều tiền lắm." Tùy Viên bĩu bĩu môi, cực kỳ oán niệm. "Về sau, cậu chắc là cũng giống tớ thôi, đều thành khách quen của nó — tuy rằng tính chất không giống nhau lắm."

"Nghĩa là sao?" Lâm Trạm nghi hoặc nghiêng đầu.

"Nghĩa là, Adenis huấn luyện thực nghiêm khắc, cậu phải chuẩn bị tinh thần bất cứ lúc nào cũng có thể bị thương." Tùy Viên vỗ vỗ phòng phục hồi, tán gẫu làm an ủi.

"... Lúc trước, thượng tướng Adenis cũng huấn luyện cậu thế này sao?" Vẻ mặt Lâm Trạm vặn vẹo trong chớp mắt, thật sự không biết đối với đợt huấn luyện vừa rồi có cảm giác thế nào.

"... Nói thật, hắn xuống tay với cậu nặng hơn so với tớ." Tùy Viên nhìn thẳng vào thực tế.

"Tớ cũng cảm thấy vậy." Lâm Trạm hiểu rõ gật gật đầu. "Nếu hắn cứ luôn luôn trong khi huấn luyện đối đãi với cậu như vậy, mà cậu còn sinh hảo cảm với hắn, tớ thấy cần đề nghị cậu đi khám bác sĩ tâm lý."

Tùy Viên: "... ... ..."

Suýt nữa bị ngộ nhận là M, Tùy Viên và Lâm Trạm cứ thế buôn dưa lê trong suốt quá trình chữa trị, khi Lâm Trạm ra khỏi phòng phục hồi, Tùy Viên lập tức phát hiện, Lâm Trạm hiện tại đã khác hoàn toàn so với lúc trước.

Bất quá mới chỉ là huấn luyện trên chiến trường giả lập một lần thôi, cả người Lâm Trạm đã như được chiến hỏa gột rửa vậy, cứng cỏi, thành thục lên, so với huấn luyện sinh ngây ngô, càng giống một chiến sĩ chân chính.

Quả thực thoát thai hoán cốt.

Đón lấy ánh mắt cảm khái tán thưởng của Tùy Viên, Lâm Trạm mỉm cười, không có ai so với chính cậu ta càng hiểu được bản thân có thu hoạch thế nào. Thế nên, vì giấc mơ của mình, cho dù phải đối mắt với ánh mắt ghét bỏ kẻ thứ ba của thượng tướng Adenis, cậu ta cũng nhất định sẽ tiếp tục kiên trì!

Sau khi Lâm Trạm cùng Tùy Viên rời đi phòng chữa trị, lần nữa đứng trước mặt Adenis, Lâm Trạm vui mừng phát hiện biểu hiện của mình chắc hẳn đã làm cho vị thượng tướng này vừa lòng, cuối cùng cho cậu ta một cái ánh mắt tạm chấp nhận được: "Cậu có thể về được rồi, ngày mai tiếp tục huấn luyện."

"Rõ, thượng tướng." Lâm Trạm lớn tiếng trả lời, rồi làm quân lễ.

Adenis gật gật đầu, ánh mắt chuyển hướng Tùy Viên biểu cảm trong nháy mắt từ bắc cực lạnh lẽo biến thành nhiệt đới nóng rực: "Bữa tối hôm nay muốn ăn gì?"

Tùy Viên không chút do dự báo thực đơn, còn khoái trá quay đầu hỏi han Lâm Trạm: "Thức ăn chỗ này không tồi đâu, cậu muốn ở lại cùng ăn không?"

Lâm Trạm chần chờ một lát, nói thật, có chút tâm động, nhưng vì tránh cho người có quyền lực gϊếŧ người trước mắt này về sau bớt gây khó dễ cho mình, Lâm Trạm vẫn dứt khoát tuyệt nhiên cự tuyệt: "Tớ không quấy rầy đâu, có chút mệt, tùy tiện ra căn tin ăn chút thuốc dinh dưỡng liền chuẩn bị nghỉ ngơi."

"Được rồi." Tùy Viên tự nhiên thấy ánh mắt uy hϊếp của Adenis đối với Lâm Trạm, không khỏi đặc biệt bất đắc dĩ.

Đối với Lâm Trạm, rõ ràng là cậu cần phải lo lắng Adenis sẽ bị hoocmon Omega quấy nhiễu chứ? Thế sao cậu lại luôn cảm thấy giống như Adenis đang lo lắng cậu sẽ trèo tường với Lâm Trạm vậy, canh phòng nghiêm ngặt tử thủ đến điên cuồng mất trí. Bất quá chỉ là cùng Lâm Trạm ngây người trong chốc lát thôi, tựa như cậu thay lòng đổi dạ vậy, quả thực không thể nhịn được!

Quả nhiên, sau khi đem Lâm Trạm tống xuất ra khỏi cửa, Tùy Viên quay người lại liền đập mặt lên một bức tường thịt, sau đó bị đối phương mạnh mẽ vây vào trong ngực.

"Em vừa rồi ở phòng chữa trị cùng Lâm Trạm làm cái gì đó? Sao không đi ra giúp anh." Adenis vùi đầu vào hõm cổ của Tùy Viên mà cọ cọ, ngữ khí rầu rĩ làm nũng.

— Tùy Viên đã đối với thói xấu này hoàn toàn coi như không thấy.

"Không phải anh ngửi được mùi hoocmon của Lâm Trạm sao? Tôi nghĩ cần cho anh một chút không gian." Tùy Viên vỗ vỗ sau lưng Adenis, ý bảo chính mình sắp bị kẹp chết rồi, cầu buông tha.

"Em không tin anh?" Adenis nhướn mày, vẻ mặt một bộ "Sao em lại cô phụ chân tình của anh" lên án. "Anh nói rồi, nếu đối tượng không phải là em, anh tuyệt đối sẽ không làm như vậy!"

"Tôi biết." Tùy Viên đặc biệt bình tĩnh. "Tôi lo lắng anh lại coi đây làm cái cớ, tha tôi đi nơi nào đó làm chuyện không hài hòa, Lâm Trạm còn ở nơi này, tôi không dậy nổi hứng thú."

Adenis ho nhẹ một tiếng, tựa hồ tiểu tâm tư bị vạch trần mà có chút lúng túng, thế nhưng rất nhanh, kỹ năng mặt dày không ai bằng của hắn liền phát động : "Nếu hiện tại cậu ta đã đi rồi, chúng ta có thể làm rồi chứ?"

"... Cút." Tùy Viên quả thực không biết nên bày ra biểu cảm gì đây. "Cơm chiều đâu?"

"Cơm sau cũng được mà?" Adenis bám riết không tha, truy đuổi tới cùng.

Tùy Viên: "... ... ..."

5237: "... Vào những lúc thế này, ngươi chỉ cần cười là có thể 【 nến sáp 】 "

0007: "... Ta thật sự không muốn thừa nhận ta quen biết hắn... May mắn lập tức liền có thể thoát khỏi tên này, hảo mất mặt."

Giấy không gói được lửa, huống chi vô luận là Adenis hay là Tùy Viên, Lâm Trạm đều không tính toán giấu giếm chuyện này. Vì thế chạng vạng cùng ngày, chúng huấn luyện sinh liền biết được Lâm Trạm dĩ nhiên bắt đầu cùng Tùy Viên được thượng tướng Adenis huấn luyện này làm cho người ta phải ao ước.

Lần nữa bị một gã "Beta" đoạt cơ hội, mọi người tự nhiên là tương đối không thoải mái, rất nhanh cũng giống như Tùy Viên lúc trước có đủ mọi lời đồn "Đi cửa sau ", "A dua nịnh nọt" , chẳng qua, cũng giống như Tùy Viên, Lâm Trạm cũng lấy thực lực của mình mà dẹp bỏ những tin đồn thất thiệt này.

Được Adenis "Đặc biệt chiếu cố" cùng Tùy Viên âm thầm thoái nhượng, Lâm Trạm dần dần bộc lộ ra giống như Tùy Viên, thậm chí thiên phú còn xuất sắc hơn, ở giai đoạn khảo hạch tiếp theo đạt được thứ hạng thứ nhất.

Đầu tiên là Tùy Viên, sau là Lâm Trạm, ánh mắt nhìn người chuẩn xác và năng lực bồi dưỡng nhân tài của Adenis là không thể nghi ngờ, thậm chí nhóm huấn luyện viên còn tận dụng thời gian rảnh để bồi dưỡng nhóm huấn luyện sinh, mong rằng tạo ra một tài năng như Tùy Viên — chẳng qua tuy rằng chúng huấn luyện sinh đều có tiến bộ cùng lĩnh ngộ, lại vẫn không người sánh được với Lâm Trạm và Tùy Viên.

Tình trạng hai gã huấn luyện sinh Beta áp đảo các vị Alpha, cứ liên tục duy trì tới khi tốt nghiệp, chính thức trở thành chiến sĩ người máy mới thôi.

"Cảm giác... Có chút không thật a..." Lâm Trạm vuốt ve quân trang trên người mình, nghiêng đầu nhìn về phía bạn tốt bên người liên tục ngáp dài, tinh thần không hề phấn chấn chút nào, chế nhạo đυ.ng đυ.ng bả vai cậu. "Thế nào, tối qua thượng tướng Adenis lại gây sức ép với cậu? Cả đêm không ngủ sao?"

Trải qua một đoạn thời gian chung sống, Lâm Trạm đã hoàn toàn không lo lắng tình cảm giữa Tùy Viên và Adenis xảy ra vấn đề. Dù sao, Adenis thậm chí có thể mỗi khi huấn luyện cậu ta vô ý đột nhiên bạo phát động dục, lý trí hoàn toàn biến mất mà đi lên cầu hoan, còn có thể lãnh tĩnh thay cậu ta đánh tam châm ức chế tề, nhưng không có chủ động chạm cậu ta một đầu ngón tay, giống như cậu ta không phải là là một Omega dễ thương khả ái, mà là một thứ độc dược làm cho người ta tránh còn sợ không kịp vậy.

Tuy rằng đoạn ký ức kia khiến Lâm Trạm đặc biệt lúng túng cùng uể oải, thế nhưng cậu ta lại không chút giữ lại mà đem tất cả đều nói cho Tùy Viên lúc ấy cũng không có mặt, thật tình chúc mừng cậu có được toàn bộ tình cảm của một Alpha ưu tú nhất.

Lâm Trạm nhớ rõ, ngay lúc đó Tùy Viên cười đến cực kỳ chói mắt, quả thực làm cậu dời đi không được tầm mắt, trái tim kinh hoàng, giống như rơi vào bể tình.

— nhất là cho tới bây giờ, cậu ta cũng có chút tim đập nhanh khi tình cảm đột nhiên bộc phát, thậm chí ảo tưởng nếu như không có Adenis, liệu cậu ta và bạn thân mình liệu có thể đến với nhau.

Bất quá, rất nhanh, lý trí Lâm Trạm đã đem phần tình cảm không nên tồn tại này đè nén tới tận đáy lòng, cho đến giờ cậu ta đối với Tùy Viên, vẻn vẹn là tình bạn.

Nghe được Lâm Trạm trêu chọc, Tùy Viên u oán liếc mắt nhìn cậu ta: "Tớ lại bị hắn lừa, hắn nói muốn chúc mừng..."

"Ha ha! Đích thật là một phương thức chúc mừng đặc biệt, phi thường thích hợp với cậu và thượng tướng." Lâm Trạm bật cười lớn.

Tuy rằng luôn bị Adenis gây sức ép đến mức tàn tật, thế nhưng tính cách Lâm Trạm rõ ràng sáng sủa lên nhiều, thậm chí trong vô thức, Tùy Viên dần dần sắm vai càng giống Trịnh Du trong nguyên tác, ngay thẳng và có sức cuốn hút mạnh mẽ.

Đối với lời nói của Lâm Trạm, Tùy Viên khó chịu tỏ ra trầm mặc.

"Tiếp theo, cậu có định báo danh chỗ quân đội đồn trú trực thuộc thượng tướng không?" Nhìn thấu bất mãn Tùy Viên, Lâm Trạm thức thời chuyển đề tài.

"Đúng vậy." Tùy Viên gật gật đầu, có chút bất đắc dĩ, "Chúng ta không nghĩ sẽ tách nhau ra, hy vọng có thể ở cùng một đội ngũ sóng vai chiến đấu, cho dù hy sinh, cũng có thể cùng một chỗ."

"Đừng nói điềm xấu như vậy, các ngươi nhất định sẽ tốt thôi, chúng ta sẽ ra tiền tuyến thành lập cả đống công trạng, sau đó tìm một nơi an nhàn bình thản dưỡng lão." Lâm Trạm giơ tay lên xoa xoa đầu Tùy Viên, ngữ khí hòa hoãn.

"Ân." Tùy Viên híp mắt nở nụ cười, sắc đen trong đôi mắt tựa như đựng đầy tinh quang — đó là khát khao đối với tương lai — tuy rằng bản thân của cậu căn bản không có cái gọi là tương lai, "Còn cậu thì sao? Tớ nhớ lúc gặp mặt, cậu nói với tớ giấc mơ của cậu là trở thành sĩ quan trực thuộc Adenis?"

"Hiện tại không được rồi! Thế nên giấc mơ đó để lại cho cậu đó, để cậu thay tớ hoàn thành." Lâm Trạm nhún vai. "Ai cũng biết trứng và gà đều không thể đặt cùng một rổ, chỉ một bộ phận rất nhỏ được điều động đến đội ngũ trực thuộc thượng tướng Adenis, tớ cũng bị phái đi đến quân bộ của một vị thượng tướng khác. Văn bản chỉ rõ hai nhánh quân đóng quân ở hai địa điểm cách xa nhau rất xa, phỏng chừng về sau muốn gặp mặt lần nữa rất khó khăn ."

"Nhưng chẳng phải có điện thoại sao." Tùy Viên cho Lâm Trạm một cái ôm thật chặt. "Giữ liên lạc nhé."

"Ừ, giữ liên lạc." Lâm Trạm mỉm cười vuốt ve cái ót của Tùy Viên, cảm nhận được có một ánh mắt đang đâm mạnh mẽ vào người mình, không khỏi rời tầm mắt hướng đối phương khẽ nhướn mày, thế nhưng có pha vài phần khıêυ khí©h — bị đối phương gây sức ép, đề phòng kẻ cướp lâu như vậy, cho dù là cậu cũng sẽ tức giận được không?

Nhìn thấy vợ mình trèo tường Adenis: "... ... ..."

"Đúng rồi, nhớ rõ thay tớ hướng thượng tướng Adenis nói lời cảm tạ, cảm tạ hắn cho tới nay huấn luyện tớ nghiêm khắc — tuy rằng luôn là sống không bằng chết, còn thay tớ che giấu thân phận Omega trong các đợt kiểm tra sức khoẻ, cùng với đống thuốc ức chế Omega." Lâm Trạm nới Tùy Viên ra, cười nói.

"Sao không trực tiếp mà nói với hắn?" Tùy Viên nhíu nhíu mày. "Không phải hắn cũng ở trong này sao?"

"Tớ nghĩ, thượng tướng hẳn là một chút cũng không muốn nhìn đến tớ, tớ vẫn là không nên đi làm hắn chướng mắt mới tốt." Lâm Trạm bật cười.

Tùy Viên lặng lẽ quay đầu nhìn thoáng qua Adenis quanh thân tràn ngập khí đen — còn có bên cạnh hắn một đám sĩ quan trực thuộc bởi vì áp suất thấp toát ra từ thủ lĩnh mà nhu thuận giống như chim cút.

"Tốt lắm, đội ngũ phải tập hợp rồi, có thời gian liên lạc sau." Lâm Trạm cuối cùng vỗ vỗ bả vai Tùy Viên, hướng về nhóm huấn luyện sinh giống mình được điều động đến cùng một chi bộ, mà Tùy Viên cũng xoay người, đi đến trước mặt Adenis đã sớm mỏi mắt chờ mong, sau đó thần sắc thoáng dịu đi khi cậu tiến trong ngực hắn.

Dù sao cùng mỗi chỗ Adenis cũng đã lâu rồi, mà Adenis cũng không có hướng cậu giấu giếm bất cứ chuyện gì, thế nên Tùy Viên cũng quen thuộc với nhóm sĩ quan trực thuộc của hắn.

Không để ý đến Adenis cả ngày ăn giấm, Tùy Viên quen thuộc mỉm cười chào hỏi nhóm sĩ quan, được bọn họ ha ha đáp lại, trong ánh mắt để lộ ra tin tức như thế này: tiểu tổ tông à cầu ngài về sau nghìn vạn lần nhớ bảo trì khoảng cách an toàn với tất cả đồng tính cùng dị tính đó nha, bằng không ngài tìm chết sẽ không chết, mà chết là chúng ta a QAQ

Tùy Viên: "... ... ..."

Nhóm huấn luyện sinh tốt nghiệp khỏi trại huấn luyện, đều tự cáo biệt bạn tốt, lao tới chiến trường thuộc về mình.

Đối tương lai tràn đầy khát khao Lâm Trạm không biết, đây là lần gặp mặt cuối cùng của cậu ta với người bạn thân duy nhất trong đời này, kế tiếp đợi bọn họ, chỉ là chiến trường tàn khốc, cùng chân trời ngăn cách vô tận.