Chương 76
Bởi vì Adenis là người nổi tiếng tỏa sáng chói lọi, người đi bên đường nhìn thấy đều sẽ hành lễ với hắn, thế nên suốt dọc đường hai người liên tục duy trì quan hệ một người đi đằng trước một kẻ đi đằng sau vô cùng xa lạ, thẳng đến nơi ở của Adenis mới thôi.
Dù sao cũng chỉ là nơi ở tạm thời, thế nên toàn bộ gian phòng sạch sẽ đến không có hơi người, tràn ngập cái lạnh như băng của kim loại, tựa như muốn nói chủ nhân của gian phòng là một người máy vô tri vô giác, đặt mình vào trong trong đó cảm giác rất Alexander.
Đương nhiên, Tùy Viên không để ý, giờ này khắc này, ánh mắt của cậu đều tập trung hết vào đống mỹ thực ở trên bàn.
Nhìn Tùy Viên thèm nhỏ dãi mắt không thèm dời đi, khuôn mặt lãnh khốc của Adenis thoáng dịu xuống, hơi hơi mang theo ý cười trêu trọc: "Không cần tỏ ra tội nghiệp như vậy, ăn đi, anh biết thuốc dinh dưỡng rất tởm, thế nên những món này đều là anh cố ý chuẩn bị cho em."
Ngay sau khi Adenis mở miệng nói xong câu đầu tiên, Tùy Viên lập tức ngồi xuống một bên cạnh bàn, cầm lấy bát đũa.
Cậu chưa bao giờ phải nếm mấy món khó nuốt, nên biểu hiện lúc trước ở trong căn tin không chỉ là diễn xuất, hoàn toàn là phản ứng thực sự của cậu! Ngẫu nhiên ăn một lần thì thôi, nhưng mỗi ngày đều phải ăn, Tùy Viên cảm thấy vị giác của mình nhất định sẽ bị hỏng đó!
Tùy Viên biết, cậu đã bị Triệu Hi Hòa nuôi dưỡng chiều chuộng đến hư rồi, bất cứ lúc nào, Triệu Hi Hòa cũng luôn đem đồ tốt nhất cho cậu, không chấp nhận để cậu chịu nửa phần khổ sở — cho dù cậu cũng không cần.
Tâm tư tinh tế biểu hiện ở những điều rất nhỏ từ dung túng, sủng nịch, đến chăm sóc Tùy Viên, làm cho Tùy Viên quen thuộc với mình, không rời khỏi mình được, một khi rời đi thế nào cũng cảm thấy không thoải mái, không quen, vì thế cái không thoải mái cùng không quen này sẽ tràn ra thành tưởng niệm không thể ức chế được, thâm nhập xương tủy — Tùy Viên kiên trì nhiều năm như vậy vẫn bại ở trong tay hắn, coi như là tình hữu khả nguyên.
(về tình có thể tha thứ)
Triệu Hi Hòa mỉm cười nhìn Tùy Viên tiêu diệt hơn phân nửa đồ ăn, thẳng đến khi dạ dày không chứa nổi nữa mới ngã xuống trên ghế, tâm mãn nguyện híp mắt vỗ bụng, như một chú mèo con ăn uống no đủ sưởi nắng nghỉ ngơi dưới ánh mặt trời.
Nhẹ nhàng phất tay, chỉ huy người máy gia dụng dọn dẹp sạch sẽ bát đũa, Triệu Hi Hòa đến bên người Tùy Viên, cúi người ôm cậu lên, để xuống sofa mềm mại bên cạnh — không thể không nói, tố chất thân thể Alpha quả nhiên tương đối mạnh mẽ, Tùy Viên ở trong khuỷu tay của hắn như không có sức nặng nào.
Tùy Viên không giãy giụa, mặc cho Triệu Hi Hòa làm, sau đó yếu ớt lăn một vòng trên sofa, nhất thời cơn buồn ngủ đột kích.
Trong hai ngày này, bởi vì trong lòng có chuyện, tuy rằng ở bên ngoài không có khác thường, thế nhưng vào lúc đêm dài nhân tĩnh, Tùy Viên có tâm sự khó có thể ngủ yên đến bình minh.
Hiện giờ, chẳng biết tại sao, có Triệu Hi Hòa ở bên người, vạn phần rối rắm trong nháy mắt tiêu tán hoàn toàn không có, khiến Tùy Viên cảm giác hết sức an tâm.
Đương nhiên, tuy rằng buồn ngủ, thế nhưng Tùy Viên không có khả năng ngủ. Bởi vì 5237 ở bên cạnh nôn nóng thúc giục cậu suốt, hết tiếng nọ đến tiếng kia lọt vào tai, làm cho Tùy Viên đau đầu không thôi — đó cũng là vì Tùy Viên lúc trước không nói ra suy nghĩ của mình cho nó biết, bởi vì nó nhất định sẽ lải nhải làm phiền cậu, thuyết phục cậu thay đổi chủ ý!
Chẳng qua, từ hôm nay trở đi, 5237 ở nơi này sẽ lan man không ngừng.
Tùy Viên chớp mắt, xua tan cơn buồn ngủ trong đầu, đem ánh mắt chuyển hướng đến Adenis đang nhìn mình, tựa như thế nào cũng nhìn không đủ: "Ở thế giới này anh định làm như thế nào? Tôi đã nghiên cứu qua kịch bản, vẫn định giả chết à?"
Adenis sửng sốt, có chút phản ứng không kịp ý tứ của Tùy Viên, theo bản năng gật đầu: "Anh cũng định thế."
Tùy Viên hiểu rõ, nghiêng đầu nhìn kỹ Adenis: "Nghe nói thế giới này Alpha đối với hoocmon của Omega phù hợp không có khả năng chống cự, anh có thể không?"
Dần dần mới hiểu được ý của Tùy Viên, vui sướиɠ trong lòng Adenis cơ hồ biến thành khủng hoảng, khó có thể tin được thanh âm mình vừa nghe thấy, cơ hồ hoài nghi tất cả đều là ảo giác, là bản thân hoang tưởng — Tùy Viên đột nhiên chuyển biến khiến cho Adenis có loại dự cảm không hiểu được, lại không biết được phần dự cảm này là từ đâu mà đến.
Vì sao rõ ràng vài ngày trước còn cự tuyệt mình, hiện tại lại đột nhiên đáp ứng rồi? Chẳng lẽ là do anh hiểu lầm, hiểu lầm ý nghĩa giờ phút này Tùy Viên muốn biểu đạt? Adenis trong lòng sóng to gió lớn, mặt ngoài thần sắc lại không đổi: "Tuy rằng anh trước kia đều ở thế giới BG, chưa trải qua sắp xếp ở thế giới ABO bao giờ, thế nhưng anh rất tự tin với năng lực tự khống chế của mình, chỉ cần anh không muốn, không ai có thể bắt buộc anh — anh tuyệt đối sẽ không chạm vào bất cứ kẻ nào khác ngoài em."
"Được rồi, tôi mỏi mắt chờ xem." Tùy Viên nhún vai, xem nhẹ Adenis tiến lên một bước dùng ánh mắt chứng minh, đứng lên định tham quan nơi ở của Adenis một chút. "Cứ chờ anh chống được Omega dụ dỗ rồi hãy nói."
Ánh mắt Adenis tỏa sáng, cuối cùng không hoài nghi mình hiểu lầm ý tứ của Tùy Viên nữa. Niềm vui thật lớn hoàn toàn che lấp tiềm thức bất an của hắn, Adenis kiềm chế hưng phấn, đột nhiên nhìn thấy Tùy Viên vừa đứng lên đã lảo đảo, tựa như đυ.ng phải một thứ gì đó không thể nhìn thấy vậy.
"Làm sao vậy?" Adenis nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy Tùy Viên, xoa xoa bả vai bị đυ.ng phải.
Tùy Viên cười khổ một chút: "5237 tức giận."
Tùy Viên không nói dối, Adenis cũng không biết sự thật, chỉ nghĩ rằng 5237 tức giận chỉ là vì Tùy Viên đồng ý cùng hắn ở lại thế giới này, sắp sửa giải trừ quan hệ với nó.
"Xin lỗi, ta phải cướp đi chủ nhân của ngươi." Tuy rằng không nhìn thấy 5237, thế nhưng Adenis lại xác định vị trí chính xác của nó, khoái trá mang theo chiến thắng ra trêu chọc nó.
"Ngươi... Ngươi..." 5237 run rẩy không ngừng, thất vọng thật lớn, phẫn nộ cùng kinh hoảng hoàn toàn tước đoạt năng lực nói chuyện của nó, nó quả thực không thể tin, Tùy Viên thế nhưng tính toán như vậy — đều do Triệu Hi Hòa! Đều là do cái tên khốn nạn này!
5237 quả thực sắp khóc đến mù cả mắt rồi!
"Xin lỗi." Hung tợn trừng mắt Adenis, cơ hồ nghĩ muốn dùng ánh mắt xắt hắn ra thành mảnh nhỏ rồi đưa cho 5237, Tùy Viên nhỏ nhẹ áy náy nói.
5237 quay đầu nhìn thoáng qua Tùy Viên, tình cảm vô cùng phức tạp trong lòng làm nó căn bản không biết biểu hiện thế nào, vì thế phản ứng ra như một chất vô cơ lạnh lẽo. 5237 tuyệt không có vì bị Tùy Viên vứt bỏ mà phẫn hận, thất vọng, nó chỉ là không thể chịu đựng được cứ trơ mắt như vậy nhìn Tùy Viên tự mình lựa chọn bị tiêu hủy.
Rõ ràng thời gian sống chung với Tùy Viên không ngắn nhưng cũng không tính là quá lâu, 5237 không biết đã phục vụ bao nhiêu sắm vai giả, đã trải qua bao nhiêu ly biệt, thế nhưng chẳng biết tại sao, Tùy Viên là người duy nhất nó không thể buông.
Có lẽ bởi vì lúc gặp mặt đối phương quá mức sạch sẽ, đơn thuần không biết gì cả như một đứa bé, mà 5237 phải ngậm đắng nuốt cay đóng vai bảo mẫu nuôi nấng đứa bé này, nâng đỡ, dạy dỗ Tùy Viên từng bước một thích ứng thế giới này, thích ứng thân phận và công việc của mình.
5237 có thể cảm giác tình cảm của Tùy Viên đối với nó là thật, không giống những sắm vai giả khác chỉ coi nó là công cụ có thể lợi dụng không hơn không kém, còn có kẻ thậm chí coi nó là vật cản tự do. Thế nên, vì đáp lại phần tình cảm không chút tạp chất này, nó cũng tận lực dùng tâm ý đồng dạng đi báo đáp cậu, vì thế, hiện giờ khi Tùy Viên lựa chọn như vậy, 5237 cũng đặc biệt không thể đón nhận.
Thế nhưng, giờ thì thế nào đây?
Ý chí của Tùy Viên rất kiên định , hẳn là trước khi cậu được sáng tạo ra, vì tránh để cậu lạc lối trong các thế giới muôn màu muôn vẻ mà cố ý thiết đặt như vậy. Chỉ là hiện giờ, ý chí kiên định lại thành trở ngại, một khi Tùy Viên xác định được tín niệm và mục tiêu của mình, như vậy sẽ không có ái có thể ngăn cản cậu.
Cú va chạm vừa nãy, đã là việc làm duy nhất mà 5237 có thể làm, bởi vì nó đã nhận được cảnh cáo xử phạt, báo cho nó không thể làm bất cứ hành động nào ảnh hưởng đến sắm vai giả, khiến sắm vai giả ở trước mặt người khác hành động thất thố.
5237 biết, hiện tại, nó trừ bỏ trơ mắt nhìn Tùy Viên bước lên đường chết ra, cái gì đều làm không được.
Tất cả, đều do Triệu Hi Hòa!
Nếu như không có hắn, Tùy Viên nhất định có thể thuận lợi hoàn thành tất cả nhiệm vụ, mà nó cũng sẽ luôn luôn cùng cậu cùng một chỗ, không có phiền não, không có sầu lo, vui vui vẻ vẻ!
Trong một cái nháy mắt, 5237 đã tưởng tượng đến vẻ mặt Triệu Hi Hòa khi cho là mình đạt được ước nguyện, có thể cùng Tùy Viên song túc song phi sau, rồi đột nhiên phát hiện đối phương biến mất — đặc biệt khi hắn biết được đầu sỏ chủ mưu chính là hắn! Là hắn, dùng tình yêu cưỡng bức Tùy Viên phải chết, cứ việc hắn căn bản không biết chuyện lại diễn ra thành như vậy...
Mà Tùy Viên lựa chọn như vậy, đối với Triệu Hi Hòa đến cùng là yêu hay là hận đây?
Nếu như là hận, như vậy sao lại vì Triệu Hi Hòa mà buông tha tính mạng của mình? Nếu như là yêu, như vậy vì sao phải để hắn phải nhấm nháp nỗi thống khổ mất đi người mình yêu?
5237 đột nhiên không hiểu suy nghĩ của Tùy Viên — hoặc là nói, có lẽ đã từ rất lâu trước đó nó đã không thể hiểu thấu Tùy Viên.
Tùy Viên thích Triệu Hi Hòa, thế nên cuối cùng lựa chọn cùng hắn cùng một chỗ, cho mình một kết cục viên mãn, mà cậu lại bất mãn Triệu Hi Hòa áp đặt lên người mình, từng bước một bức bách cậu bước lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, cuối cùng khiến cậu phải bị tiêu hủy, thế nên, cũng muốn trả thù khiến hắn phải nhấm nháp cảm giác cùng đường một chút?
Như vậy còn nó thì sao? Cuối cùng chỉ được một câu "Xin lỗi ", sau đó liền xoá bỏ tất cả tình cảm cùng cố gắng sao?
(Nani??? Sao lại thành chuyện tình tay ba cẩu huyết vậy =)))5237 thực sự tức giận, còn có mê mang không rõ.
Như vậy, nếu đã không thể ngăn cản được, nhân đoạn thời gian này điều chỉnh lại bản thân. Từng bước thu hồi tình cảm giành cho Tùy Viên, như vậy, đợi đến khoảnh khắc mọi thứ phải kết thúc, sẽ không phải thống khổ quá mức nhỉ?
5237 hung hăng nhắm mắt lại, chặn lại ánh mắt Tùy Viên, xoay người dỗi.
— từ hôm nay trở đi, nó cự tuyệt nói chuyện cùng với Tùy Viên.
Tùy Viên cảm nhận 5237 đang đẩy mình ra nghìn dặm xa xôi, ánh mắt ảm đạm, nhưng cũng sớm có chuẩn bị.
Trong thế giới hỗn loạn này, người mà cậu phải xin lỗi duy nhất chính là 5237, nhưng không thể bồi thường cho nó.
5237 đối cậu rất tốt, nó không chịu nổi, thế nên, mới tỏ ra lạnh lùng như thế, chắn hẳn là kết quả tốt nhất đi?
Tùy Viên dời ánh mắt, nhìn về phía Adenis bên cạnh vẫn chẳng hay biết cả, một lòng một dạ nghe hắn nói ra sắp xếp sau này của mình.
"... Anh nói, về sau tôi cứ ở nơi này? Như vậy có thể chứ?" Tùy Viên hơi hơi nhíu mày.
"Em là trợ lý của anh, ở trong ký túc xá không tiện." Adenis không sao cả nhún vai. "Hơn nữa, anh là giai cấp đặc quyền, không lợi dụng đặc quyền chút, còn có ý nghĩa gì nữa? Quan trọng là em, em bằng lòng không?"
"Tôi thì không vấn đề gì." Tùy Viên thoải mái nói. "Điều kiện nơi này tốt hơn rất nhiều so với ký túc, càng không cần phải nói là đồ ăn, quả thực phải cách nhau cả một bầu trời! Tôi mà từ chối mới là lạ?"
"Thế nhưng..." Adenis giương giương miệng, cuối cùng vẫn là đem bốn chứ "Kịch bản sắp xếp" nuốt trở vào.
Tùy Viên không chấp nhất với kịch bản nữa một chuyện tốt, tuy rằng không biết thay đổi như vậy là do chuyện gì tạo thành, bất quá Adenis tuyệt đối không ngu đến mức chính miệng hắn nhắc nhở chuyện này.
Thấy Adenis xem nhẹ vấn đề này, Tùy Viên cũng nhẹ nhàng thở ra. Cậu vốn không giỏi nói dối, nên thật không biết làm thế nào để loại bỏ nghi hoặc của đối phương, nếu Adenis đã không nói ra, như vậy cậu coi như không có phát hiện.
Tùy Viên hưng trí bừng bừng tham quan căn phòng lạnh băng này một phen, cùng với trang thiết bị đầy đủ ở đây, phát hiện nơi này cũng có nguyên một bộ thiết bị huấn luyện.
"Em có thể ở trong này tiến hành huấn luyện, anh cũng có thể chỉ đạo cho em." Nhìn Tùy Viên quan sát thiết bị huấn luyện, Adenis tùy ý nói. "Dù sao, nhìn biểu hiện hôm nay của em, còn chưa quen huấn luyện, đúng không?"
"Tôi không thuần thục, còn anh thì sao?" Tùy Viên nghi hoặc nghiêng đầu. "Không phải anh cũng vừa tới sao? Có thể chỉ dạy cho tôi?"
"Tuy rằng thế giới này anh cũng vừa tới, thế nhưng trước đó anh đã trải qua nhiều thế giới tương tự như vậy rồi." Adenis vỗ vỗ Tùy Viên đầu, không dấu vết tự mình khoe khoang. "Mấy thế giới đó đều là đại đồng tiểu dị(*), trình độ huấn luyện kiểu này đối với anh mà nói căn bản không chút khó khăn."
(*) đại đồng tiểu dị: giống thì nhiều mà khác thì ítTùy Viên bĩu bĩu môi, xem như chấp nhận lí do thoái thác của Adenis: "Lại nói tiếp, trước khi anh thành sắm vai giả là người thế nào? Lúc mới trở thành sắm vai giả, có thuận lợi không?"
"Thế nào? Em cuối cùng cũng hứng thú với quá khứ trước đây của anh?" Adenis gợi lên khóe miệng, vẻ mặt nhảy nhót giờ phút này hoàn toàn không phù hợp với dung mạo và khí chất lạnh băng của hắn, nhưng lại đặc biệt hấp dẫn người khác.
"... Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi, không muốn nói cũng không sao cả." Tùy Viên liếc mắt, tuyệt đối không thừa nhận cậu thật sự tò mò.
"Vì sao không muốn nói chứ? Em có thể chủ động hỏi anh, anh cao hứng còn không kịp!" Adenis cười nói, không thừa dịp trêu chọc nữa, để tránh Tùy Viên tạc mao trở mặt, lập tức đem tất cả nói hết ra. "Trước khi trở thành sắm vai giả, anh cũng chỉ là một người bình thường, đại khái chắc cũng giống mấy nam chính nhà giàu đẹp trai tiền đồ sáng lạn, quản lý một công ty, gia thế trong sạch, không có chút đen tối nào, chuyện tình cảm sạch sẽ, vị hôn..."
"... Là thân cận trước đó giới thiệu chứ gì?" Tùy Viên yên lặng nhìn Adenis một cái, ngắt lời nói, lấy hành động thực tế biểu hiện bản thân không có chút hứng thứ nào đối với mấy chuyện này.
"Được rồi được rồi, kế tiếp mới là trọng điểm." Adenis bất đắc dĩ thở dài, ngữ khí đặc biệt vô tội đáng thương. "Anh chết bởi vì tai nạn giao thông, khi đó mới bước vào tuổi ba mươi là thời kỳ hoàng kim của một người đàn ông. Thương nghiệp cạnh tranh là chuyện cực kỳ bình thường, cho dù công ty phá sản, cũng không thể thuê sát thủ gϊếŧ người a? Anh đường đường là một công dân tốt luôn tuân thủ pháp luật, hoàn toàn không ngờ đối thủ cạnh tranh là một kẻ điên cuồng mất trí, vì nhất thời sơ suất nên hối hận cả đời."
Tùy Viên cho Adenis một cái ánh mắt cảm thông — quả nhiên, vô luận là ai đều có lúc khờ dại đơn thuần, bị người tính kế ức hϊếp, liền ngay cả Triệu Hi Hòa cũng không ngoại lệ.
"Lúc vừa mới thành sắm vai giả, anh cũng gây náo loạn không ít chuyện cười, may mắn người hướng dẫn là 0007, kinh nghiệm phong phú, tính cách cũng hợp với anh, lại may mắn được phân công đóng vai nam chính, rồi cứ tiếp tục kiên trì, cuối cùng tổng cộng đã trải qua rất nhiều thế giới ..." Adenis không chút nào chột dạ tiếp nhận Tùy Viên cảm thông, cảm khái tiếp tục nói, không lo lắng chút nào tự bộc bạch lịch sử đen tối. "Kịch bản, tuy rằng có chút phiền phức, nhưng không phải không thể ứng phó, làm đau đầu nhất chính là vấn đề tình cảm, anh thật sự không để ý cái gọi là cảm thụ của nhân vật nữ, bởi vậy thất bại nhiều lần, cuối cùng dần dần bắt được yếu điểm, miễn cưỡng có thể lừa dối qua cửa, 0007 cũng sẽ chú ý giúp anh nhận được nhân vật không phải diễn tình cảm quá nhiều."
"Anh thế nhưng chỉ phải đối phó qua loa với nữ chính sao?" Tùy Viên kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, ở trong mắt của cậu, kỹ năng yêu đương của Triệu Hi Hòa chính là cần câu cơm, này không, ngay cả cậu ban đầu cũng bị thằng cha này lừa gạt không phải sao?
"0007 nói, chắc là vì từ trước tới nay anh đều xuôi gió xuôi nước, thế nên mới coi bản thân là trung tâm, không thèm đi hiểu người khác, vì người khác mà suy nghĩ." Adenis ăn ngay nói thật, "Bởi vì chưa từng đem mấy nữ nhân do kịch bản sắp xếp bên cạnh anh để vào mắt, thế nên căn bản lười đi đoán suy nghĩ và cảm thụ của đối phương. Nhất thời một lát đối phương còn có thể nhẫn, thế nhưng lại nhẫn không được cả đời, hơn nữa, mấy cô gái kia đều có hào quang của nhân vật chính, cho dù bề ngoài có nhu nhược đến đâu, cũng rất có cá tính, căn bản không có chuyện ủy khúc cầu toàn(*)." Dừng một chút, Adenis có chút bất đắc dĩ, "Kỳ thật, từ khi ở thế giới hiện thực, anh đã rất rõ tích cách này của anh. Anh luôn luôn chuyên chú công việc, mà xem nhẹ người khác và mọi chuyện xung quanh, tuy rằng đã kết giao vài bạn gái, lại đều bởi vì một lòng công tác, đối phương không thể chịu đựng được bị xem nhẹ mà chia tay — anh luôn luôn bị nguyền rủa là phải sống cùng với công việc cả đời đó."
(*) ủy khúc cầu toàn: tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cụcThấy Tùy Viên nghe cực kì chuyên chú, Adenis nhẹ nhàng nở nụ cười, kéo cậu vào lòng: "Kỳ thật, anh một chút cũng không cảm thấy như vậy có gì không đúng. Trước đây, anh chỉ tập trung vào công việc, không hiểu mấy thứ tình cảm gọi là yêu gọi là thích gì đó, mà hiện giờ, thứ anh tập trung vào chỉ còn là em, trừ em ra, anh sẽ không để ý bất cứ thứ nào khác."
Tùy Viên: "... ... ..."
Lúc chỉ tập trung vào công việc, chỉ là một tên ngu ngốc có chỉ số EQ thấp, lúc tập trung vào người yêu, lại thành một đại thần kỹ năng yêu đương siêu hạng – bất bình thường như vậy thật sự không có vấn đề sao?!