Trước khi vào chương này, xin nhắc lại vấn đề dùng đại từ ngôi thứ ba gọi các nhân vật
Tùy Viên – cậu => khi chủ ngữ là nhân vật sắm vai – y
Triệu Hi Hòa – anh => khi chủ ngữ là nhân vật sắm vai – hắn
Thụ chính trong TG – cậu ta
Công phụ trong TG – gã
Chương 75
"À này... nếu như tớ nhớ không lầm, tên cậu là Lâm Trạm, đúng không?"
Lâm Trạm đang định thử nghiệm nước dinh dưỡng có vị mới trong tủ kính làm cơm trưa đột nhiên sững sờ một chút, quay đầu nhìn về phía thanh âm phát ra, lập tức liền nhìn thấy một gương mặt tươi cười xán lạn.
Cũng không biết là nụ cười của đối phương thật dễ mến, hay là vì gương mặt mang nét phương Đông mang đến cảm giác quen thuộc, Lâm Trạm theo phản xạ nở ra nụ cười, mang theo chút chần chờ trả lời: "Đúng vậy, cậu là... Trịnh Du?"
"Không sai!" Tùy Viên cười, thực tự nhiên khoác lên bả vai Lâm Trạm, tự nhiên đến mức khiến cho ngay cả Lâm Trậm không thích tiếp xúc tứ chi với người lạ cũng hoàn toàn không có cảm giác khó chịu. "Nghe nói, cậu giống tớ, có huyết thống phương Đông? Chỗ nào vậy? Trung Quốc?"
"Có lẽ là Trung Quốc, tớ cũng không rõ lắm." Lâm Trạm áy náy lắc lắc đầu.
"Nghe tên đoán tự thôi mà, dù sao cũng chẳng phải chuyện gì lớn! Tớ chỉ là lấy cớ bắt chuyện mà thôi." Tùy Viên sang sảng khoát tay áo. "Nhìn cậu đã thấy thân thiết, về sau xin hãy chiếu cố nhiều hơn ha!"
"Cậu cũng vậy." Lâm Trạm gật đầu đáp lại, tùy tiện lấy một túi thuốc dinh dưỡng, sau đó lui sang một bên, nhìn Tùy Viên đang khe khẽ cắn môi, cau mày nhìn trong tủ kính, tựa hồ như sắp sửa làm ra một lựa chọn gian nan khi đứng giữa cửa sinh cửa tử vậy. Bề ngoài tuấn lãng lộ ra chút tùy hứng ngây thơ của trẻ con, thực khiến người ta khó mà nhịn được cười.
Lâm Trạm không biết, thực ra cậu vẫn luôn luôn cười, tâm tình trong sáng đến mức làm cho người ta không thể tin nổi.
Rối rắm trong một lát sau, Tùy Viên lúc này dưới sự thúc giục bất mãn của những người khác mới chần chờ ấn một cái nút, sau đó tỏ ra ghét bỏ cầm túi thuốc dinh dưỡng đi ra, hướng về phía Lâm Trạm: "Ngại quá, để cậu đợi lâu, tớ phát hiện dù là vị nào, tớ cũng không thèm ăn."
"Nhịn một chút là qua thôi." Lâm Trạm tâm tình tốt an ủi, cùng Tùy Viên đi về phía bàn ăn.
"Nghe huấn luyện viên nói ở trong căn tin của trại huấn luyện chỉ cung cấp thuốc dinh dưỡng, tớ cảm thấy cứ tiếp tục thế này sẽ chết mất đó!" Tùy Viên khoa trương oán giận, xé mở túi thuốc dinh dưỡng, cau mày hít một hơi, thấy chết không sờn một ngụm nuốt hết vào bụng.
Lâm Trạm nhìn bộ dáng của cậu, nhất thời cảm giác túi thuốc dinh dưỡng trong tay đột nhiên khó uống, không khỏi thở dài trong lòng.
— nhất cử nhất động của người bên cạnh này đều có sức cuốn hút, thật là đẹp trai quá cũng không phải là chuyện tốt.
"Rõ ràng xa nhà còn chưa đến một tuần, tớ đã bắt đầu nhớ món ăn Trung Quốc mẹ làm rồi, quả thực so với đống này phải kém hẳn một bầu trời!" Tùy Viên chậc lưỡi, đem gói thuốc dinh dưỡng vo viên lại vất qua một bên, nghiêng đầu nhìn Lâm Trạm. "Cậu không nhớ sao? Nhìn qua có vẻ cậu đã quen ăn những thứ này rồi."
"... Tớ chưa nếm qua món ăn Trung Quốc bao giờ, nói đúng hơn là lúc ăn còn quá nhỏ, đã không còn nhớ rõ." Lâm Trạm trầm tĩnh trả lời, trong đôi mắt đen láy mang lên ý cười nhợt nhạt "Tớ sáu tuổi đã ở cô nhi viện lớn lên, nơi đó cũng chỉ được uống thuốc dinh dưỡng."
Tùy Viên lập tức ý thức được mình nói sai rồi, lúng túng há há miệng: "Xin lỗi..."
"Không có gì phải xin lỗi cả." Lâm Trạm lắc lắc đầu, ngữ khí ôn hòa. "Tớ cảm thấy cuộc sống của tớ tốt lắm, đối với cha mẹ ruột cũng không có ấn tượng gì cả."
"... Cũng đúng ha! Cô nhi viện thuộc chính phủ quản lý, điều kiện cũng chỉ có thế." Tùy Viên cười gượng qua quít, lập tức chuyển đề tài." Mang dòng máu phương Đông, tại sao lại có thể chưa nếm qua đồ ăn Trung Quốc! Về sau để tớ làm cho cậu ăn, tuy rằng tay nghề so với ba tớ kém xa, thế nhưng so với thuốc dinh dưỡng tốt hơn nhiều lắm!"
(Cho xả một tí, là người phương Đông nhất định phải nếm đồ ăn TQ, WTF???, công nhận đồ ăn TQ ngon thật đấy, nhưng có cần thần thánh hóa đến mức thế không, bực mình vl)"Được, tớ rất chờ mong nha." Lâm Trạm cười gật gật đầu, hảo cảm trong lòng đối với người bạn mới này lại tăng thêm vài phần.
"Mình ngẫu nhiên làm đồ ăn cho đỡ thèm thì có thể, thế nhưng không thể mỗi ngày đều ăn a." Huấn luyện sinh ngồi bên cạnh Tùy Viên và Lâm Trạm đang giải quyết đồ ăn của mình, cũng chen vào tám nốt. "Chúng ta huấn luyện cường độ cao, chỉ có thuốc dinh dưỡng mới có thể cung cấp đầy đủ năng lượng và cân bằng dinh dưỡng, đồ ăn tự làm không đạt tiêu chuẩn đâu."
"Thường thức như vậy tớ đương nhiên biết!" Tùy Viên có chút ảo não nhìn đối phương, ngượng ngùng gật đầu."Thỉnh thoảng tớ mới làm thôi, huấn luyện kín lịch như vậy, làm nhiều tớ cũng không có thời gian — đến lúc đó mọi người nhớ cùng nhau đến ăn nha!"
"Được a!" Các huấn luyện sinh còn lại cười vang trả lời, mặc kệ Tùy Viên thực sự là thật tâm mời hay là chỉ thuận miệng nói, thì bầu không khí vẫn tốt lắm, nói chuyện càng hòa hợp, trợ giúp cho việc hòa nhập tập thể.
Trại huấn luyện không chỉ huấn luyện năng lực tác chiến cá nhân, mà càng chú trọng đến tác chiến tập thể hơn, mà một người có quan hệ tốt, chung sống hòa hợp với các đồng đội, đối với huấn luyện kế tiếp chỉ có ích mà không có hại. Ví dụ như dù nhóm Alpha rất kiêu ngạo, đều có khuynh hướng chung sống cùng Alpha, mà Beta cũng đoàn kết lẫn nhau, thế nhưng ở trong các đợt tập huấn, ranh giới giữa Alpha và Beta cũng không còn rõ nữa.
Nhóm huấn luyện sau giờ cơm trưa nhanh chóng trở nên thân quen, sau thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, huấn luyện buổi chiều liền bắt đầu rồi.
So với buổi sáng chỉ đơn giản là tham quan trại huấn luyện, làm quen với người máy và học các lý thuyết cơ bản, buổi chiều cường độ huấn luyện rõ ràng tăng cao rất nhiều. Mà càng làm cho các huấn luyện sinh kinh ngạc chính là, trại huấn luyện thế nhưng có một vị khách không mời mà đến, quả thực làm một đống người rớt hết cả cằm.
Thừa dịp thời gian giải lao sau khi kết thúc huấn luyện thể lực, tin tức thượng tướng Adenis đến đây nhanh chóng lan truyền trong đám huấn luyện sinh, tất cả mọi người đối với cái tin này nửa tin nửa ngờ, lại hàm chứa chờ mong.
Mỗi một người có đam mê với người máy đều đã nghe qua danh tiếng của Adenis, mà ở trong đám huấn luyện sinh này, thượng tướng Adenis là thần tượng sùng kính của mỗi người, thậm chí có thể nói, bọn họ là nghe danh tự Adenis mà lớn lên .
Khi đám huấn luyện sinh này lúc sáu bảy tuổi vừa mới bị người máy hấp dẫn, thiên tài Adenis đã gần mười tám tuổi ở hai phương diện tinh thần, thể lực đều đạt cấp S trở thành ngôi sao tương lai mà mọi người đều biết. Sau đó trong một lần chiến dịch, ở lúc sĩ quan chỉ huy hy sinh thế trận rơi vào lâm nguy, hắn dẫn đầu một tiểu đội người máy xuất kỳ bất ý đánh lén bộ chỉ huy của quân địch, giành được thắng lợi mấu chốt, người người ngợi khen, được trao quân hàm trung úy, chính thức đáp lại chờ mong của mọi người.
Sau vài năm chiến tranh, truyền kỳ về Adenis càng tăng thêm. Năng lực chiến đấu mạnh mẽ, tài chỉ huy ưu tú cùng mị lực làm người ta không thể theo kịp biến hắn từ một gã trung úy nho nhỏ thăng chức như điên, hoàn toàn xứng đáng trở thành anh hùng trong lòng các thanh thiếu niên. Cho đến hiện tại, hắn chưa tròn ba mươi tuổi dĩ nhiên đã trở thành thượng tướng trẻ tuổi nhất, mà ba mươi tuổi, đối với một Alpha mà nói, thậm chí còn chưa đạt tới thời kỳ hoàng kim cường thịnh nhất.
Đồng thời, lũ trẻ con nghe chuyện của hắn mà lớn lên hiện giờ đã mười bảy mười tám tuổi, chính thức tiến vào trại huấn luyện người máy, một đường tâm tâm niệm niệm hy vọng có thể thấy thần tượng Adenis hào quang rực rỡ như trong lời đồn, sao có thể không hưng phấn, kích động cho được?
Bất quá, cho dù nội tâm phấn khích không thôi, nhóm huấn luyện sinh cũng không dám có bất cứ động tác nào, như cũ nghe theo lệnh của nhóm huấn luyện viên chỉ đạo mà từng bước tiến hành huấn luyện, phân tâm quan sát bốn phía một chút đều rất khó làm được.
"Cho dù thượng tướng Adenis thất sự là có đến, cũng sẽ tới văn phòng nhóm sĩ quan cấp cao, đối chúng ta không có nửa điểm quan hệ?" Lâm Trạm cùng Trịnh Du được phân cùng một tổ, mặt đối mặt tiến hành huấn luyện đấu vật, thừa dịp huấn luyện viên không chú ý, Lâm Trạm có chút tiếc nuối thấp giọng nói.
"Nhất định là như vậy." Cho dù Tùy Viên trăm phần trăm xác định đối phương là tới tìm cậu, thế nhưng không có gì cản trở cậu lộ ra vẻ mặt so với Lâm Trạm còn thất vọng hơn.
"Bất quá, chỉ cần chúng ta thông qua xét duyệt, thực sự trở thành chiến sĩ người máy rồi, khẳng định có cơ hội nhìn thấy thượng tướng." Nhìn Tùy Viên như vậy, Lâm Trạm ngược lại an ủi cậu. "Giấc mơ của tớ là có thể trở thành sĩ quan trực thuộc dưới quyền thượng tướng Adenis, còn cậu?"
"Tớ?" Tùy Viên cười hì hì chớp chớp mắt. "Mục tiêu của tớ là giống như anh ta, trở thành một chiến sĩ ưu tú xuất sắc!"
"Cậu còn dã tâm hơn so với tớ." Lâm Trạm hí hửng nhất thời làm hỏng hình tượng, phá lên cười, nhất thời hấp dẫn chú ý của sĩ quan huấn luyện.
Lâm Trạm và Trịnh Du đồng bệnh tương liên nhìn nhau một cái, không thể không cùng nhau ủ rũ tiếp nhận hình phạt, lúc các huấn luyện sinh nghỉ ngơi tiếp tục tự mình tập luyện.
Thể lực của Lâm Trạm so với Beta bình thường còn yếu hớn, sau khi hình phạt kết thúc gương mặt trở nên tái nhợt toàn bộ. Tùy Viên lo lắng vươn tay đỡ cậu ta dậy, hỏi xem cậu ta còn tiếp tục huấn luyện được nữa không, mà Lâm Trạm xin lỗi nhìn cậu một cái, gật đầu tỏ ý mình có thể.
"Xin lỗi, liên lụy cậu chịu phạt cùng tớ." Lâm Trạm ngữ khí ảo não, cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình.
"Tớ cũng không phải không có lỗi, một cây làm chẳng nên non mà!" Tùy Viên nhún vai, chẳng hề để ý trả lời.
Ngay tại lúc hai người thấp giọng nói chuyện, trong đám huấn luyện sinh đột nhiên vang lên một trận xôn xao, một tiếng "Adenis" là nghe rõ nhất.
Lâm Trạm và Tùy Viên lập tức ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy sĩ quan huấn luyện đang vội vàng đi về phía một người đàn ông tóc vàng, sau khi đứng lại cung kính hành lễ.
Người đàn ông có dáng người cao lớn đặc hữu của Alpha, mái tóc màu vàng như mặt trời chói ọi, con người màu xanh giống như bị đóng băng, sắc sảo, lạnh lùng. Hắn vẫn chưa mặc quân phục, chỉ là quần áo giản dị thường ngày, nhưng cũng hoàn toàn không thể lau sạch khí thế toát ra từ trong xương cốt — đó là loại khí chất chỉ có ở trong khói súng và chiến hỏa mới có thể tôi luyện ra.
Adenis có chút tương tự với Hermes ở thế giới nhân ngư lúc trước, thế nhưng so với người sau càng làm người ta không dám nhìn thẳng. Cũng không biết nếu sau này mình bị điều động đến dưới quyền nhân vật như vậy, liệu có thể rèn ra khí thế khϊếp người như vậy không... Tùy Viên mặt ngoài lộ ra kinh hoàng, sùng bái không khác gì nhóm huấn luyện sinh xung quanh, trong đầu lại có chút thất thần.
— bất quá, hiện tại không nên nghĩ quá nhiều xem anh ta rốt cuộc có chiếm được nhân vật lần này hay không
.Adenis cùng các sĩ quan huấn luyện thấp giọng nói chuyện vài câu, sau đó tùy ý đứng yên một chỗ, mà các sĩ quan huấn luyện quay về đội ngũ huấn luyện sinh, trên gương mặt cũng khó che dấu kích động và khẩn trương.
Vài sĩ quan huấn luyện không dám đàm luận bất cứ đề tài nào về Adenis, chỉ sắp xếp nhóm huấn luyện sinh tiến hành đợt huấn luyện tiếp theo, mà nhóm huấn luyện sinh cũng lập tức khởi động tinh thần lên mười hai vạn phần – thần tượng từ nhỏ đến lớn của bọn họ ở ngay bên cạnh nhìn, vô luận là ai đều không muốn mất mặt, để tránh trong lòng thần tượng lưu lại ấn tượng không tốt.
Sau khi huấn luyện thể lực kết thúc, tiếp theo là huấn luyện độ linh hoạt và tinh thần lực, dưới áp lực thần tượng đang quan sát, nhóm huấn luyện sinh hoàn toàn không thể giữ được bình tĩnh, tinh thần tập trung hơn hẳn bình thường, mà cũng có kẻ không chống đỡ nổi áp lực, sai lầm liên tục. Các sĩ quan huấn luyện yên lặng ghi nhớ lại các học sinh phạm sai lầm, tính toán tăng cường huấn luyện chống chịu áp lực với bọn họ — thân là chiến sĩ lại không chống đỡ nổi áp lực, đây quả thực là tối kỵ trong chiến trường!
Lâm Trạm thuộc về bộ phận phát huy siêu trình độ, vốn là vì cậu ta yếu về thể lực nên càng chú trọng đến tinh thần lực và độ linh hoạt, cứ như thế mà biểu hiện hết ra, thậm chí vượt qua vài tên Alpha, khiến sĩ quan huấn luyện liên tục ghé mắt, mà Tùy Viên lại thật bất hạnh, trở thành thành viên trong sổ đen của sĩ quan huấn luyện.
Đương nhiên, Tùy Viên tuyệt không bởi vì có Adenis ở đây mà khẩn trương, cậu chỉ là... vẫn chưa nắm bắt hết toàn bộ hình thức huấn luyện. Cứ cho là tiếp nhận thân thể đã có kỹ năng, thế nhưng, không có nghĩa là sẽ thuần thục, Tùy Viên dưới sự chỉ đạo của 5237 luống cuống tay chân ứng phó huấn luyện xong, chỉ đạt được điểm C, khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn, trên mặt tự nhiên lộ ra vẻ mặt hối hận cùng uể oải.
Sau khi kết thúc huấn luyện, sĩ quan đối mỗi người làm tổng kết tình huống, trọng điểm cường điệu Tùy Viên nên gia tăng loại hình huấn luyện này. Lâm Trạm vỗ vỗ bả vai Tùy Viên lúng túng đầy mặt, uyển chuyển bày tỏ sau này mình có thể hướng dẫn cậu tập luyện, lập tức giành được ánh mắt cảm kích của Tùy Viên.
Tổng kết xong, sĩ quan huấn luyện đem ánh mắt dò hỏi gửi về phía Adenis, thấy hắn bước tới thì lập tức tự giác thối lui sang một bên, giao vị trí đi ra.
Thấy Adenis tiếp cận, nhóm huấn luyện sinh vốn đang yên tĩnh nhất thời xôn xao lên, cố gắng áp chế khẩn trương cùng kích động, chờ đợi cái nhìn của đối phương — chỉ cần có thể nghe được đối phương nói một câu, vậy cũng tốt rồi.
(Sao giống đại hội tuyển phi vậy trời =)))))))))))))))Adenis dừng lại trước mặt đám huấn luyện sinh, ánh mắt sắc bén đảo qua các gương mặt trẻ tuổi đang khẩn trương, bởi vì hưng phấn mà tựa như đang tỏa ra hào quang thanh xuân lấp lánh, vẻ mặt vốn lạnh ngắt thoáng nhu hòa một chút, chậm rãi mở miệng: "Đoạn thời gian này, tôi sẽ đảm nhiệm chức vụ tổng giáo quan
(chắc kiểu như trưởng bộ môn ấy)."
Nhóm huấn luyện sinh vốn đang nín thở ngưng thần nhất thời nghẹn họng trân trối mở to hai mắt nhìn, tuy rằng bọn họ không rõ vì sao thân là thượng tướng, Adenis lại đến trại huấn luyện đảm nhiệm chức vụ tổng giáo quan, cũng có chút lo lắng hắn có phải là bị những người khác xa lánh mà phải đến tận đây hay không, nhưng vẫn không thể che lấp kinh hỉ khi bản thân nghe được tin tức này.
Adenis hơi hơi tạm dừng một chút, đợi nhóm huấn luyện sinh tiêu hóa tin tức này xong mới tiếp tục nói: "Thế nên, tôi cần một huấn luyện sinh làm trợ lý, thay tôi xử lý một ít chuyện vụn vặt. Phần việc này cũng không tốn thời gian, mà để trả công, nếu như trong lúc huấn luyện có vấn đề gì, tôi có thể giành thời gian chỉ điểm một hai."
Nếu như tin tức thứ nhất còn có thể đơn thuần coi là kinh hỉ, thì tin tức thứ hai cơ hồ có thể coi là kinh hách. Đầu óc nhóm huấn luyện sinh bị chấn động như say xe, lại theo bản năng nghển cổ nhìn về phía Adenis, cố gắng trưng bày gương mặt đẹp nhất của mình ra cho đối phương nhìn, giành được ưu ái của đối phương.
(Càng lúc càng giống đại hội tuyển phi =.=)Người trong lúc huấn luyện vừa nãy biểu hiện ưu tú càng thêm tự tin, mà người thất thường lại thầm hận chính mình không tranh đấu, ánh mắt Adenis xẹt qua từng gương mặt tràn ngập chờ mong, cuối cùng dừng lại đối diện Tùy Viên.
Tùy Viên không dám làm động tác dư thừa gì cả, chỉ cố gắng đem gương mặt của mình nghẹn đỏ vài phần – cậu chỉ biết đối phương là vì cậu mà đến. Bởi vì trong kịch bản vốn chẳng có tình tiết này, mà Adenis gặp Lâm Trạm là lúc cậu ta đã tốt nghiệp, bởi biểu hiện xuất sắc mới được các sĩ quan huấn luyện đề cử, mới cùng cậu ta gặp mặt.
Nhìn thấy Tùy Viên khẩn trương chờ mong, tiểu bộ dáng hy vọng được "lâm hạnh", chưa bao giờ được đối phương nhìn chăm chú như thế trong ánh mắt Adenis xẹt qua một tia ý cười nhợt nhạt, giả vờ giả vịt liếc qua thẻ tên trên ngực Tùy Viên, trầm ngâm mở miệng: "Trịnh Du... ? Cậu nguyện ý làm trợ lý của tôi không?"
(Em có đồng ý làm vợ anh không =))))Nhất thời, ánh mắt bốn phương tám hướng hoặc là hâm mộ hoặc là đố kỵ hoặc là săm xoi hoặc là bắt bẻ bao vậy lấy Tùy Viên. Sớm có chuẩn bị bộ dáng thụ sủng nhược kinh, khó có thể tin, sau khi Lâm Trạm dùng khuỷu tay huých nhẹ một cái, cậu mới giả vờ đột nhiên phản ứng, sau đó liền bước nhanh ra khỏi hàng, lớn tiếng trả lời: "Rõ, tôi bằng lòng, thưa trưởng quan!"
"Tốt lắm." Adenis vừa lòng gật đầu, đem ánh mắt chuyển về phía các sĩ quan cũng đang không thể tin nổi. "Như vậy, tôi mang đứa bé này đi trước."
"Đương nhiên không thành vấn đề!" Sĩ quan huấn luyện cho dù không thể hiểu sao Adenis lại nhìn trúng Tùy Viên vừa nãy biểu hiện có thể nói là cực kỳ tệ hại, nhưng không dám ho he tiếng nào mở miệng dò hỏi, lập tức đáp ứng cho Tùy Viên rời khỏi đơn vị.
Adenis làm quân lễ, xoay người rời đi, mà Tùy Viên quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Trạm, phát hiện cậu ta đối với "vận may" của mình mà ước ao, nhưng ánh mắt trong suốt, hoàn toàn không có nửa phần cảm xúc phản đối, lúc này mới cười đối với cậu ta làm một cái thủ thế, rồi bước nhanh đi theo sau Adenis.
"A! Đây chính là một cơ hội tốt, ngươi phải hảo hảo nói rõ ràng với hắn, bắt hắn cố gắng phối hợp ngươi nha!" 5237 vòng quanh Tùy Viên lảm nhảm nhắc nhỏ, tựa như vậy mới có thể an tâm.
Tùy Viên không trả lời, chỉ có thể ở trong lòng xin lỗi 5237.