Chương 71
Được Hermes cố ý dung túng, tình cảm giữa Dima và Al càng ngày càng hòa hợp.
Dima chưa bao giờ gặp nhân ngư cởi mở lạc quan, tính tò mò mạnh mẽ, mà lại có suy nghĩ và chủ kiến của riêng mình như vậy. Nếu nói dung túng của gã đối với Tùy Viên giống như là đối đãi với một sủng vật vô giá, vô cùng trân quý, còn đối với Al, Dima càng coi cậu ta là một sự tồn tại cùng đẳng cấp với gã — không phải là sủng vật bị cấp trên của mình cầu xin chiếu cố thay hắn, mà là một bằng hữu ngang hàng, có thể cùng gã nói chuyện trời đất, mà đồng thời, phần tình bạn này bên trong còn chứa một thứ gì đó rất mơ hồ, ngay cả bản thân Dima cũng không dám nghĩ làm rõ phần tình cảm này.
So với Dima trong nội tâm có chút tình cảm rối rắm, tình cảm của Al đối với Dima thật ra đơn thuần hơn rất nhiều, dù sao tính hướng khác nhau sao có thể vui vẻ nói chuyện yêu đương?!
Vốn Al và Hermes có thể sinh ra tình yêu là bởi vì người sau đối với người trước cường thủ hào đoạt, hiện giờ đổi thành Dima tính cách ôn hòa vả lại không có lập trường để bày tỏ tình yêu, như vậy đối với Al một kẻ có chỉ số tình cảm thấp đến khiến người khác giận đến sôi gan, thuần túy chỉ coi Dima là bạn thân.
Đại khái bởi vì Dima quá mức ôn nhu, làm cho Al căn bản không cảm thụ được uy hϊếp gì cả, cho nên chỉ khi Al ở trước mặt Hermes mới có thể ghi nhớ thân phận của mình là nhân ngư, cảnh giác nhất cử nhất động của đối phương để bảo vệ trinh tiết của bản thân, nhưng khi đối mặt với Dima, cậu ta lại luôn quên mất sự thật này, đối xử với gã giống hệt như với bạn cùng giới ở thế giới trước kia không thèm để tâm đến việc tiếp xúc thân thể, khiến cho Dima luôn mặt đỏ tai hồng, tay chân vô thố, lặp đi lặp lại nhiều lần phải áp chế tình cảm thật sự trong nội tâm rục rịch muốn bộc lộ.
Về phần Tùy Viên, trong lúc hai người kia lâm vào rắc rối, cậu cũng xác thực không nghĩ thực hiện trách nhiệm của một nhân ngư, cùng "chồng" của mình tiến hành thân thể tiếp xúc thân mật, mà mặt khác, cậu trơ mắt nhìn nam chính và nam thứ dưới sự an bài của Hermes diễn cảnh tương thân tương ái, trong lòng bắt đầu khởi động "ý thức trách nhiệm" thật sự khiến cậu ngồi cũng không yên.
Cá và tay gấu không thể cùng có, này quả nhiên là danh ngôn chí lí......
Vì thế, ở trong tình huống rối rắm này, mà 5237 cũng đã bó tay không có biện pháp, Tùy Viên bắt đầu có suy nghĩ tiêu cực. Dù sao dựa theo nhân vật đặt ra, vai diễn của cậu chính là nhu nhược đơn thuần không hề có chủ kiến là một nhân ngư lý tưởng điển hình, hoàn toàn không thể làm ra trò đánh ghen tranh giành tình nhân, cướp lực chú ý của "chồng" được, rõ ràng khi Dima và Al trò chuyện vui vẻ với nhau cậu chỉ có thể làm vật trang trí, thỉnh thoảng dùng ánh mắt kính nể sùng bái hai người một chút, có thể không ra tiếng sẽ không ra tiếng– dù sao, dựa theo đặt ra, những thứ bọn họ thảo luận Tùy Viên không có khả năng nghe hiểu được.
Được Dima trợ giúp, Al nhanh chóng dung nhập vào thế giới hoàn toàn mới này, bắt đầu cẩn thận lập kế hoạch cho tương lai của mình.
Cậu ta từng ưa thích chuyên ngành thiết kế thời trang, có lý luận tri thức phong phú cộng thêm lòng nhiệt tình, hơn nữa chưa bị thói đời gọt dũa, sức tưởng tượng vẫn dồi dào như trước, chỉ tiếc vừa mới bước vào xã hội không lâu, còn chưa kịp triển khai quyền cước đã mạc danh kỳ diệu xuyên thành nhân ngư. Không cam lòng cả đời bị giam cầm Al tự nhiên vì lý tưởng cùng tự do, tự tôn mà cố gắng bước từng bước một, cho dù khó khăn, cũng tuyệt không lùi bước.
Nghe Al chậm rãi nói bản thân muốn thiết kế trang phục, nguyện vọng tự kiếm tiền và kế hoạch của mình xong, Dima kinh ngạc rất nhiều không khỏi có chút buồn cười. Đã nhìn quen nhân ngư không hề có chủ kiến, chỉ có thể dựa vào bạn lữ mà sống, nên Dima dù không cho rằng "Ý nghĩ kì lạ" của Al có thể đạt được kết quả mà cậu hy vọng, nhưng cũng không ngại cổ vũ cậu ta vì gã rất có hảo cảm với nhân ngư đặc biệt có tính tự lập này, cũng đồng ý sẽ trợ giúp cậu ta ở trong khả năng của mình.
Nguyên bản, sự nghiệp Al tự mình thành lập là được "chồng" Hermes ngầm đồng ý cùng âm thầm giúp đỡ, mà Hermes khác với Dima, dù đã bồi dưỡng ra một ít tình cảm với Al nhưng đối với nguyện vọng của cậu ta vẫn có chút coi thường, nhưng vẫn dung túng, để tránh cậu ta bởi vì bị giam cầm tự do, tước đoạt lý tưởng rồi sau đó mất đi sức sống và nụ cười của mình.
Chỉ tiếc, hiện giờ Hermes bỏ qua kịch bản, hoàn toàn không làm theo những an bài, lúc Al thử thăm dò đề nghị muốn đi kinh doanh chỉ lạnh lùng cự tuyệt không thèm đếm xỉa, hoàn toàn không có ý định giúp đỡ, vì thế khi Al dựa theo kịch bản bắt đầu bộc lộ tài hoa, người sau lưng giúp đỡ thuận lí thành chương từ Hermes biến thành Dima.
Bởi vì Hermes cùng Dima đều là sĩ quan cấp cao, ở thế giới này xem như là thuộc giới thượng lưu, hơn nữa rất có lực ảnh hưởng, cộng thêm thân phận của Al là nhân ngư, mà khách hàng cậu ta nhắm tới cũng có khuynh hướng là đám nhân ngư đã có chồng. Đám người thượng lưu đều vô cùng sủng ái vợ nhân ngư nhà mình, trên tay giàu có, hơn nữa đối với chuyện tiêu phí tiền tài trên người nhân ngư của mình tuyệt không hề keo kiệt. Chỉ cần bé cá nhà bọn họ muốn, bọn họ sẽ cố hết sức hoàn thành nguyện vọng của vợ mình, lại càng không cần phải nói là tiêu tiền mua một ít quần áo đắt tiền.
Vì thế, sau khi có khách hàng cố định, tìm được người giúp đỡ rồi, Al bắt đầu ở dị giới nhờ thiết kế quần áo mà kiếm sống.
Cái gọi là nhân vật chính, tóm lại là phải có bàn tay vàng, tuy Tùy Viên đối với thiết kế trang phục dốt đặc cán mai, nhưng cũng biết, vô luận Al có thiết kế thế nào, mọi người trong thế giới này nhất định đối với thiết kế của cậu ta chạy theo như vịt. Bất quá khiến Tùy Viên buồn bực chính là, cậu bị Al bắt làm người mẫu, nghe nói bởi vì bộ dạng của cậu đặc biệt phù hợp mắt thẩm mĩ của Al, là nguồn suối linh cảm thiết kế của Al.
Mỗi khi thiết kế ra một mẫu quần áo, Al nhất định sẽ để lại cho Tùy Viên một bộ, sau đó đem trở thành người mẫu, quay chụp ra ảnh chụp quảng cáo phù hợp với phong cách quần áo, đặt ở trong cửa hàng quần áo mình mở để chào mời khách hàng, mà thiên phú diễn kịch của Tùy Viên, cũng bị Al khai thác triệt để.
Vô luận là thanh thuần, ngây thơ, hay là ôn nhu, yêu mị, thậm chí lạnh lùng, sắc bén, các loại phong tình ở trên người Tùy Viên bày ra, tự nhiên mà sinh động, khiến cho người ta vừa thấy khϊếp sợ vừa thấy thú vị, mà Tùy Viên thì dưới Al chỉ điểm thì khóc không ra nước mắt, mỗi khi cố tình nghĩ không phối hợp, thân thể lại luôn theo phản xạ vô thức làm ra các tư thế phù hợp yêu cầu, ngoan ngoãn nghe lời làm cho 5237 không biết nên đánh giá thế nào nữa.
Khi sự nghiệp của Al phát triển bừng bừng khí thế, Dima cũng được phép ra viện, chẳng qua làm sĩ quan phụ tá của Hermes, gã vẫn bị yêu cầu tùy thời tùy chỗ vì Al phục vụ. Rõ ràng là "Lấy việc công làm việc tư", nhưng bởi vì Dima có chút tình cảm khó nói rõ đối với Al, khiến gã đối với chuyện này chẳng những không hề có một tia bất mãn, ngượi lại còn cảm thấy mừng thầm mà chột dạ, cố gắng hết sức không dấu vết bồi thường cho Hermes "chẳng biết gì cả", làm cho Tùy Viên yên lặng thờ ơ nhìn hết thảy đặc biệt nghĩ muốn thay hắn đốt một loạt ngọn nến.
Bị người bán còn giúp người ta tính tiền, chính là nói Dima vô cùng đáng thương này a!
Al làm người thiết kế, Dima làm người đầu tư, Tùy Viên làm di động quảng cáo, chuyên mặc sản phẩm mà Al thiết kế bắt đầu tuyên truyền trong giới nhân ngư, danh tiếng và tiền lời ngày một phát triển, mà tài hoa của Al và "mỹ mạo" của Tùy Viên cũng bắt đầu được mọi người buôn dưa lê.
Ngược lại với kịch bản đảm đương núi dựa lớn nhất, Hermes hoàn toàn đặt bản thân mình ở bên ngoài, cũng không biết đang ở trong tối âm thầm động tay động chân bày mưu tính kế gì — cho tới bây giờ Tùy Viên không hề cho rằng vị heo đồng nghiệp này sẽ thành thật an phận nên cảm thấy có chút bất an mơ hồ, giống như mấy diễn viên phản diện mặt ngoài thì tỏ ra chính nghĩa nhưng sau lưng đang vụиɠ ŧяộʍ bày mưu tính kế, như là sự bình yên trước bão táp.
(gió hơi to, gomen na sai)Mặc dù sau khi Dima ra viện, Tùy Viên về tình về lí đều phải rời khỏi nhà của Hermes, nhưng làm ma nơ canh của Al, cậu được Hermes ngầm đồng ý, thậm chí cổ vũ bị Al thường xuyên giữ ở lại, ngược lại bắt đầu cùng "chồng" Dima của mình dần dần xa lánh. Mà Dima cũng bởi vì bản thân đối với Al có chút tình cảm mông lung, thái độ đối với Tùy Viên có thể nói là quỷ dị. Có đôi khi bởi vì rối rắm mà không cố ý xa cách, có đôi khi lại bởi vì áy náy mà càng tỏ ra sủng ái, khiến Tùy Viên vài lần đều muốn vỗ bả vai của gã để an ủi gã phải bình tĩnh, sợ nếu cứ kéo dài, gã sẽ bị gây sức ép đến vỡ đầu mất.
Cho dù ở mặt ngoài cái gì đều không có làm, Hermes cũng đã hại người rất nặng......
Trong yến hội, Tùy Viên ngồi bên cạnh Dima, nhìn gã cầm chén rượu, rõ ràng vừa bất an vừa thất thần, không khỏi thở dài trong lòng, phá lệ đồng cảm thương xót.
Theo ánh mắt của Dima, Tùy Viên nhìn về phía Hermes cùng với Al đang bị mọi người xum xoe vây quanh, mím môi trừng mắt nhìn, rồi nhanh chóng dời tầm mắt.
Tùy Viên không thể không thừa nhận, khi nhìn đến Hermes cùng với người khác như trời sinh một đôi, bộ dáng được mọi người đùa giỡn và chúc phúc, cậu đích xác cảm thấy có chút không thoải mái, tuy không giống như Dima thất thần, mất mác lại thất vọng, nhưng cũng không phải là một hiện tượng tốt.
Cho dù 5237 cố gắng nhắc nhở, bản thân cũng cố gắng khắc chế, nhưng mà tình cảm nảy sinh vẫn không thể kiểm xoát, trong lúc chưa kịp ý thức được, đã không biết nên làm thế nào để diệt trừ.
Có lẽ là bởi vì đã quen với sự tồn tại của đối phương, có lẽ là bởi vì đối phương mặc kệ sống chết vẫn chấp nhất vô thố, cũng có lẽ bởi vì bị đối phương lần nữa dùng thâm tình cuốn vào — tình bất tri kỳ sở khởi, nhất vãng nhi thâm
(Tình không biết bắt đầu từ bao giờ, đã hướng về một người yêu say đắm). Nhân lúc này này tình cảm không nên sinh ra còn chưa kịp khắc sâu, có lẽ sau khi rời đi đối phương Tùy Viên sẽ cảm thấy chút mất mác ngắn ngủi những vẫn còn có thể nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường, nhưng mà hiển nhiên, đối phương không tính toán để cậu có cơ hội thoát khỏi hắn.
Tùy Viên biết 5237 "kì vọng rất cao" đối với chính mình, biết nó vẫn lo lắng cho mình bởi vì tình cảm mà quên mất ý nghĩa tồn tại của bản thân, khiến cho phải nhận kết cục mà kẻ khác khó có thể chấp nhận được, cho nên cậu hoàn toàn không dám đem trăn trở của mình bàn bạc đối với nó, tựa hồ một khi nói ra miệng, thừa nhận bản thân dao động, sẽ không còn đường sống quay về.
Kỳ thật, Tùy Viên không có chấp nhất với cái từ "sinh tồn" này, đối với "tiêu hủy" cũng không giống 5237 e ngại, ý nghĩa khi cậu được sáng tạo ra là sắm hết vai diễn này đến vai diễn khác mà không được phép có tình cảm gì cả, mà cái ý nghĩa này không đủ để duy trì ý muốn "sống" của cậu. Tùy Viên chấp nhất với kịch bản, chỉ đơn thuần là vì trách nhiệm, mà không phải vì tiếp tục sinh tồn.
Cái gọi là "tiêu hủy", bất quá cũng giống như trước khi "sinh ra", đều trở về với hư vô mà thôi. Không có tình cảm, không có tư tưởng, không có bản thân, vậy còn có cái gì đáng sợ nữa đâu? Đối với Tùy Viên hiện giờ mà nói, cậu chỉ có chút tiếc nuối, tiếc nuối các thế giới phồn hoa mình trải qua, thăng trầm lẫn lộn, cùng với 5237 vẫn luôn làm bạn với mình, cổ vũ chính mình, trợ giúp chính mình, còn thường xuyên mắng mỏ mình nữa, có lẽ, cũng không bỏ được cái tên suốt ngày khiến cậu rơi vào cục diện tiến thoái lưỡng nan Triệu Hi Hòa.
Mà nếu như mình biến mất, như vậy Triệu Hi Hòa, sẽ thế nào đây?– đây là Tùy Viên lần đầu tiên tự hỏi.
5237 chắc là sẽ vì cậu khóc lóc như mưa, lẩm bẩm vài câu thương tâm bất mãn, sau đó bị phân cho một sắm vai giả khác rồi đi đến thế giới tiếp theo, tiếp tục thực hiện trách nhiệm của một trí não.
Như vậy còn Triệu Hi Hòa thì sao? Cũng giống như 5237 bi thương sau đó tìm một đối tượng khác để hắn cố chấp, sau đó đối đãi với người kia giống như bây giờ sao?
Không biết vì sao, tưởng tượng đến chỗ này, Tùy Viên liền cảm thấy cả người trên dưới đều không ổn, đột nhiên đối với chuyện bị "tiêu hủy" sinh ra một loại cảm xúc khó có thể dùng lời nói để diễn tả.
Bởi vì thằng cha đẩy mình vào khốn cảnh mà sinh ra cảm xúc muốn sống, Tùy Viên đối với mâu thuẫn của bản thân hoàn toàn không biết nên nói cái gì, quả thực muốn quỳ lạy một cái!
"Lam? Em đang nghĩ gì vậy?" Từ trong mơ màng thoát ra, Dima giật mình phát giác nhân ngư đã bị mình lạnh nhạt bấy lâu nay đang ngồi thất thần nhất thời cảm thấy tự trách. Nhìn đôi mắt của bé cá nhà mình hơi ảm đạm, Dima nâng tay xoa mái tóc dài màu lam của Tùy Viên, cố gắng bù lại lỗi lầm của bản thân.
Bị Dima gọi tỉnh lại, Tùy Viên trừng mắt nhìn, phản xạ đối với gã lộ ra một nụ cười nhạt, hồn nhiên ngây thơ, bộ dáng không oán không hận khiến Dima trong lòng càng đau xót hơn, quả thực sắp bị áy náy bao phủ.
Trong lúc Dima phức tạp rối rắm, thì Tùy Viên cũng đang sợ hãi trong lòng, lúc sắm vai có dân bản xứ bên cạnh còn thất thần rõ ràng như thế, này quả thực là muốn OOC đây mà! May mắn cậu đã quen duy trì nụ cười ôn nhu trên mặt than, bằng không không biết nên hướng Dima giải thích thế nào đây!
"Nghĩ đến anh." Nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng của mình, Tùy Viên cười yếu ớt nhìn Dima, trong ánh mắt tràn đầy nhu hòa cùng ỷ lại, pha lẫn một ít cẩn thận và lo lắng."Anh gặp chuyện gì phiền toái sao? Nhìn qua có chút......"
Thông minh đem vấn đề vứt lại cho Dima, biết được đối phương chột dạ Tùy Viên đem mầm họa này dẫn ngược trở lại. Gần đây chỉ cần Dima một khi có ý muốn cùng cậu thân mật, cậu sẽ dùng chiêu này, giả vờ như vô tình nhắc tới Al, nhất thời có thể khơi dậy áy náy trong lòng Dima, hưng trí sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Không thể không nói, lúc này đây, cậu và Hermes quả thực phối hợp vô cùng hoàn hảo!
Quả nhiên, nghe Tùy Viên đặt câu hỏi, Dima nhất thời lộ ra xấu hổ mà vô thố cười tươi, không nói gì lắc lắc đầu, lại không tự chủ được đem ánh mắt hướng về Al đang kéo tay của Hermes, tươi cười xán lạn.
Tựa hồ như đang làm ra một quyết định gian nan, Dima hít một hơi thật sâu, ánh mắt ảm đạm nhưng kiên nhẫn, đột nhiên duỗi tay kéo Tùy Viên vào trong ngực.
Thân thể Tùy Viên theo bản năng cứng ngắc một chút, lập tức mạnh mẽ lệnh chính mình thả lỏng xuống, rúc vào trong khuỷu tay của Dima. Dima cúi đầu khẽ hôn hai gò má của Tùy Viên, thấp giọng nói câu "Thật có lỗi, về sau sẽ không thế nữa."
Đối với bất thường của Dima giờ phút này, Tùy Viên hoảng sợ, theo bản năng phân tích ý tứ mà đối phương muốn biểu đạt, bên ngoài cũng một vẻ mê mang:"Vì sao lại xin lỗi? Sẽ không cái gì chứ?"
"Sẽ không bởi vì chuyện bản thân mình muốn, mà xem nhẹ em." Dima cười yếu ớt nói, ngữ khí thân mật.
Tùy Viên bị Dima làm cho lông mao toàn thân dựng hết cả lên, nhưng không thể không làm ra bộ dáng vui sướиɠ cực kỳ, còn không chờ cậu nghĩ nên làm thế nào không vi phạm nhân vật đặt ra mà đẩy Dima ra xa một chút, liền đột nhiên nghe được một tiếng vật nặng rơi xuống đất.
Yến hội vốn đang huyên náo đột nhiên yên tĩnh một mảnh, Tùy Viên và Dima đồng thời quay đầu nhìn về phía hướng về phía phát ra thanh âm, chỉ thấy Hermes đứng ở trung tâm đám người, ánh mắt đạm mạc lãnh khốc chỉnh chỉnh cổ tay áo của mình, mà Al tránh ở đằng sau hắn, biểu tình cố gắng duy trì bình tĩnh, nhưng vẫn không giấu được bối rối và hoảng sợ.
Ở trước mặt hai người, một gã nam nhân hiển nhiên bị đánh ngã xuống đất chật vật đứng dậy, ánh mắt Hermes vô cùng hung tàn, bộ dáng trừng mắt tựa như là đối với kẻ thù gϊếŧ cha không bằng.
Nam nhân bị đánh đứng lên, cái gì cũng không nói, chỉ hừ lạnh một tiếng liền xoay người ly khai đại sảnh yến hội, Hermes thờ ơ giơ tay lên, ý bảo mọi người không cần để ý, yến hội lúc này mới miễn cưỡng khôi phục huyên náo lúc trước, nhưng dù là ai đều có thể phát hiện, dưới phần huyên náo giả dối này bầu không khí bất an bắt đầu chuyển động.
Mắt thấy phong ba đã qua, Hermes vừa lòng nhấc khóe miệng lên, ánh mắt lơ đãng đảo qua Tùy Viên, hàm chứa cảnh cáo. Hiển nhiên, hành động vừa nãy giữa Tùy Viên và Dima đều bị hắn thu hết ở trong mắt, không thể nhịn được nữa mới đột ngột "mượn dùng" một người ngoài, phá nát bầu không khí rất là "ấm áp" vừa rồi.
Tùy Viên nhận được ánh mắt mười phần cảnh cáo kia, theo bản năng run run một cái, quay đầu nhìn về phía Dima, kinh hoảng thất thố hỏi han: "Vừa rồi...... làm sao vậy?"
Dima nhíu mày, gương mặt ẩn chứa sắc bén, ôn hòa cho tới nay không còn nữa. Nghe được câu hỏi của Tùy Viên, Dima hướng cậu cười cười trấn an, lại lắc đầu không nói gì cả, chỉ dặn dò cậu ngoan ngoãn ngồi ở nơi này không được đi loạn, mà gã nhanh chóng bước đến chỗ Hermes và Al, trong lời nói bộc lộ lo lắng.
Tùy Viên nhìn thấy Hermes gọn gàng linh hoạt giao Al bị kinh hách cho Dima chiếu cố, xoay người rời đi yến hội, mà Dima ôn nhu vỗ về Al, không khỏi thở dài một hơi.
Này Dima vừa mới có ý nghĩ muốn phân rõ giới hạn với Al đã bị Hermes sấm rền gió cuốn bóp chết, này quyết đoán là không nghĩ để gã có cơ hội làm lãng tử quay đầu a!
Tùy Viên yên lặng ngồi ở một góc, hai mắt nhìn về phía Dima sóng vai cùng Al, tận chức tận trách diễn một vị nhân ngư bởi vì thằng chồng bỏ mình lại để đi an ủi một nhân ngư khác bày ra thương tâm đau xót, trong lòng lại vì Dima tiếp tục thắp nến, lại nhiều thêm một hàng nữa rồi.
— bị người ta tính kế... đi lệch khỏi quỹ đạo, thiệt tình đau không dậy nổi a......
Nghĩ muốn làm nam phụ kỳ thật cũng chẳng dễ gì.