Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Muốn Làm Nam Phụ Kỳ Thực Cũng Chẳng Dễ Gì

Chương 66: Nhân Ngư

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 66

"Lam, chồng của em tới đón này." Giọng nam ôn nhu như đang cẩn thận dỗ dành hài tử, một lần lại một lần gọi. "Mau tới đây đi."

Tùy Viên lắc lắc đuôi cá nửa người dưới, bơi một vòng trong nước, cuối cùng vẫn không thể không nổi lên mặt nước.

Thiếu niên phá vỡ mặt nước có một mái tóc dài màu lam, thuận hoạt như nước, trong đôi mắt màu xanh đậm đè nén hiếu kỳ cùng sợ hãi nhàn nhạt, thử thăm dò tới gần nam nhân ngồi chồm hổm bên cạnh ao đang vươn tay hướng về phía cậu, sau đó thật cẩn thận đưa tay đặt vào trong tay của hắn.

Nam nhân mặc áo khoác ngoài màu trắng, đeo kính mắt, đại khái chắc là nhân viên nghiên cứu. Thấy Tùy Viên đáp lại, hắn tựa hồ nhẹ nhàng thở ra, kéo cánh tay Tùy Viên, dùng sức ôm cậu từ trong nước đi ra.

"Chồng tương lai của em là người rất ôn nhu, anh ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em, em không cần sợ hãi đâu, phải cùng anh ta hảo hảo ở chung nha..." Nam nhân một bên thấp giọng trấn an nhân ngư màu lam bởi vì sợ hãi mà có chút run rẩy, một bên ôm cậu đi ra ngoài. Nhân ngư nhu thuận oa vào trong ngực hắn, cúi đầu, cho nên nam nhân không phát hiện ra trong mắt của cậu có loại cảm xúc khó nói nên lời.

"... Tại sao lại như vậy, 5237." Vừa mở mắt liền phát hiện mình từ một á thú rất hữu dụng chỉ có điều có thể sinh con ra, biến thành một nhân ngư chỉ biết đẻ mà không có tác dụng gì khác, Tùy Viên lúc ở trong nước quả thực có một loại xúc động muốn chết đuối luôn à!

Có cần quá phận như thế không hả?! Ngươi có đem ta biến thành đàn ông đích thực hay không?!

"Bình tĩnh! Bình tĩnh!" 5237 cảm nhận được Tùy Viên khó có dịp tức giận như thế. "Hắc hắc hắc" chê cười. "Bởi vì ở thế giới trước điểm của ngươi không cao lắm, cho nên ta cũng không có khả năng kiểm soát nữa a! Hơn nữa thuộc tính của thụ thế giới này là nhân ngư, ta cũng không có cách nào động tay động chân... Ngươi cũng biết, khảo hạch cái gì đó đều cực kỳ nghiêm khắc mà, cho nên đợi khảo hạch chấm dứt, đến thế giới BL chân chính, ta nhất định sẽ giúp ngươi tìm một thân phận tốt một chút!"

"... Ngươi đã không còn uy tín nữa rồi." Tùy Viên đem cái cằm khoát lên bả vai nam nhân, vẻ mặt thống khổ. "Không muốn sinh con đâu, thật sự không muốn sinh con đâu!"

"Hảo hảo hảo, không sinh, chúng ta nhất định không sinh!" 5237 ăn nói khép nép an ủi. "Kỳ thật, bởi vì đặc thù của sắm vai giả là không dừng lại mãi ở một thế giới, cho nên hệ thống không đề xướng bọn họ lưu lại hậu đại. Dù sao loại vật gọi là hài tử này tất nhiên không có khả năng vứt bỏ tùy tiện được, nó sẽ là một thứ lo lắng nghiêm trọng, sẽ trở ngại bước chân của sắm vai giả, ngươi không cần quá lo lắng."

"Thật sao?" Tùy Viên thoáng tỉnh táo lại.

"Thật mà! Thật không thể thật hơn!" 5237 chỉ thiên thề.

Sắc mặt Tùy Viên rốt cục cũng thoáng hòa hoãn, bắt đầu đọc kịch bản của thế giới này.

Thời gian ở thế giới này ước chừng là tương lai, tác phẩm này cũng không nói rõ vì sao nữ nhân bởi vì biến cố gì mà bị diệt sạch, nhân ngư tiến hành cải tạo gen như thế nào mà ra đời, chỉ cường điệu nhân ngư "mảnh mai" và "trân quý ", chỉ có người có tích lũy giá trị cống hiến cho xã hội tới một mức nhất định mới được phép đến trung tâm nhân ngư nhận nuôi một bé nhân ngư.

Đại đa số nam nhân vì cái mục tiêu này mà phấn đấu cả đời, thậm chí có rất nhiều người cả đời cũng không có một bé nhân ngư thuộc về mình, đành phải cùng nam nhân khác cùng nhận nuôi. Đương nhiên, cũng có rất ít người có đủ tiêu chuẩn, lại không có bất kỳ hứng thú nào với nhân ngư, chỉ cảm thấy sinh vật mảnh mai như vậy rất là phiền toái, thẳng đến khi đạt yêu cầu về tuổi, bị gia tộc cùng chính phủ bắt buộc, mới không cam lòng nhận nuôi nhân ngư thuộc về mình —— người này chính là kiểu mẫu mười phần giỏi giang, cũng là nhân vật công chính, Hermes.

Đối với cái kiểu chuyện chuối không thể tả này, Tùy Viên không còn lời gì để nói, may mắn trải qua thử thách ở thế giới thú nhân, năng lực tiếp nhận của cậu giờ đây đã vô cùng cường đại rồi, mới miễn cưỡng nuốt một ngụm máu tươi sắp phun ra xuống cổ họng.

So với thế giới thú nhân lúc trước, thế giới nhân ngư lần này hiển nhiên tươi mát (?) hơn nhiều , bởi vì hoạt động của nhân ngư bị giới hạn, cho nên không có quá nhiều cao trào xung đột kịch liệt gì cả, càng không có các tình tiết phát triển thành NP, chỉ đơn thuần là 1vs1 ấm áp sủng nịch mà thôi.

Nhân vật chính của thế giới này giống hệt Allen ở thế giới trước, cũng là nam nhân khó chịu khi xuyên thành nhân ngư, chỉ khác là á thú có địa vị xã hội rất cao, có thể tự chủ hoạt động, còn nhân ngư thì giống như là bị nuôi nhốt, chỉ có thể làm sủng vật phụ thuộc vào gia đình nhà chồng, cho nên, nhân vật chính thế giới này Al không thể nghi ngờ càng bi hơn. Hơn nữa, so với Allen tính cách tương đối ôn hòa, cá tính của Al thì kiểu như trẻ trâu (xin lỗi, ta thực sự không tìm được từ nào khác, dùng tạm vậy), hiển nhiên không thích ứng với thân phận của mình.

Vì vậy, bé nhân ngư có tính cách biến dị này bị nam chính Hermes mang về nhà, bắt đầu cọ xát lẫn nhau diễn hài kịch (?) gia đình tương thân tương ái.

Mà thân phận Tùy Viên là Lam, là vợ của Dima, sĩ quan phụ tá của Hermes, bởi vì Dima vừa là cấp dưới kiêm bạn thân của Hermes nên nhận thức nhân vật chính Al, rồi trở thành "khuê mật"(đã chú thích) của cậu ta —— 5237 đúng như đã nói tính toán để cậu làm khuê mật của nhân vật chính...

Vì vậy câu chuyện này không có các loại nhân vật tình địch, cho nên một đôi Lam và Dima khá thân cận với CP nhân vật chính, phần diễn khá nhiều cho nên CP phụ hoàn toàn xứng đáng trở thành nam thứ, bi kịch của Tùy Viên cũng bởi vậy mà bắt đầu.

Nếu như không có gì thay đổi, thân phận Triệu Hi Hòa hẳn là Hermes, mà không phải là Dima sắp sửa kết thành "bầu bạn" với cậu... Tùy Viên quả thực không biết nên bày ra biểu tình gì đây! May mắn, dựa theo kịch bản đặt ra, tính cách Dima hẳn là rất ôn nhu, ít nhất sẽ không xuất hiện tình tiết ngược đãi nhân ngư hoặc ép buộc Tùy Viên "yếu không nên ra gió" này, đây là điểm duy nhất đáng được ăn mừng...

Về phần nhân ngư Lam mà Tùy Viên hiện tại phải sắm vai, ngược lại rất đơn giản, đối với dạng nhân vật này, Tùy Viên chỉ có hai đánh giá: nhát gan, thích khóc. Không thể không nói, tuy đặt ra rất đơn giản, nhưng quả thật đây là khảo nghiệm với trình độ giả khóc của Tùy Viên mà, ít nhất lúc cần khóc nhất định phải khóc cho ra!

Âm thầm động viên chính mình, Tùy Viên phẩn khởi lên một chút, chờ đợi màn giả khóc đầu tiên của mình —— chính là thời điểm cậu gặp Dima.

Dima tuy mặc quân trang, nhưng so với quân nhân, thì càng giống nhân viên công chức hơn. Ánh mắt gã nhìn Tùy Viên tràn đầy kinh diễm cùng vui sướиɠ, đi nhanh đón chào, giơ tay như muốn tiếp nhận Tùy Viên ở trong ngực nam nhân mặc áo khoác ngoài màu trắng.

Tùy Viên như là bị kinh hãi mạnh rụt vào trong ngực nam nhân, hai tay trần trụi cũng quấn lên cổ nam nhân, sóng triều lăn tăn trong đôi mắt màu xanh đậm, tựa hồ một giây sau nước mắt sẽ đổ xuống mà ra, lập tức khiến Dima bị chấn động ngay tại chỗ, không dám có bất kỳ động tác nào nữa.

"Lá gan của Lam có chút nhỏ, nhưng tính cách rất ngoan ngoãn, anh phải chậm rãi tiếp cận em ấy mới được." Nam nhân một bên nhẹ giọng xoa dịu Tùy Viên, một bên thử đưa cậu bỏ vào trong ngực Dima. Tùy Viên tuy rất muốn tiến thêm một bước đột nhiên nhớ ra bản thân đang bị dán nhãn "nhát gan sợ người lạ", nhưng vừa nghĩ tới Dima là người nắm giữ quyền sinh quyền sát (?) với tương lai của mình, quyết định nên nghe lời mới tốt.

Được Tùy Viên "phối hợp", cậu cuối cùng cũng thuận lợi bị an trí ở trong ngực Dima, thân thể mảnh mai của nhân ngư làm cho Dima quả thực có chút không biết làm sao, chỉ có thể cứng ngắc ôm lấy, trong đầu một mảnh hỗn loạn.

Phấn đấu lâu như vậy, gã rốt cục cũng như nguyện ôm được một bé nhân ngư chỉ thuộc về mình gã, thiếu niên xinh đẹp hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của gã, khi gã nhìn thấy đôi con ngươi màu xanh, Dima có loại xúc động muốn đem hết tất cả hiến dâng đến trước mặt cậu.

Hít sâu hai cái, lúc này mới thoáng xoa dịu tâm tình đang kích động, Dima dùng thái độ còn nghiêm túc hơn cả khi nghe nhiệm vụ tác chiến cẩn thận ghi nhớ về nhưng việc cần phải chú ý khi chăm sóc nhân ngư, hơn nữa vào lúc đối phương nhấn mạnh "Không được ép nhân ngư làm chuyện nó không thích" nghiêm túc phát thề, lúc này mới được phép mang nhân ngư của mình về nhà.

Oa ở trong ngực Dima, nghe được một ít "quy tắc" quan trọng nhất, Tùy Viên rốt cục nhẹ nhàng thở ra, ít nhất cậu vẫn có thể bảo đảm trinh tiết của mình. Thao khụ khụ khụ...

Ngày đầu tiên, ở chung với Dima có thể nói là vui vẻ. Dima tận tâm tận lực chăm sóc Tùy Viên, Tùy Viên cũng rất cao thượng chưa từng lợi dụng nước mắt quá nhiều để tra tấn gã, bởi vì mỗi khi cậu bắt đầu chuẩn bị nhỏ nước mắt xuống, đều bị Dima nhìn thấu, tiếp theo Dima sẽ ân cần hỏi han, Tùy Viên liền muốn khóc cũng không được ...

Xem ra, kĩ thuật【 tùy thời tùy chỗ đều có thể khóc lên 】của cậu level vẫn còn thấp lắm.

Trải qua một ngày ở chung, Tùy Viên đã xác định Dima không phải Triệu Hi Hòa, tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn còn ẩn ẩn một chút thất lạc, không dậy nổi tinh thần.(em nó nhớ chồng =)))

Đương nhiên, đối với nhân ngư vừa mới thay đổi hoàn cảnh mà nói, biểu hiện như vậy phi thường bình thường, cho nên kể cả Dima hay là 5237 đều không phát giác có gì không đúng, thậm chí 5237 còn liên tục tán dương kỹ thuật diễn của cậu lại tăng thêm một bậc. Mà Tùy Viên đương nhiên cũng đã nhận ra loại biến hóa này của mình không phải là phát triển tốt, cho nên đem tất cả đè nén xuống tận đáy lòng.

Ngày hôm sau, để cùng nhân ngư của mình hảo hảo ở chung mà Dima xin hai ngày nghỉ phép, sau khi chăm sóc Tùy Viên cơm nước xong, rất là buồn bực nhận điện thoại của cấp trên.

"Lão đại! Tôi vấn còn ngày nghỉ đó!" Dima ở trước mặt Tùy Viên nói chuyện lớn tiếng cũng không dám sau khi nghe yêu cầu của đối phương cũng lập tức phẫn nộ. "Tôi là sĩ quan phụ tá của anh, không phải là bảo mẫu của anh! Chăm sóc ăn mặc ở đi lại của anh tôi còn chịu được, vì cái gì ngay cả nhân ngư của anh tôi cũng phải chịu trách nhiệm? ! Tôi cũng vừa mới mang nhân ngư của mình về nhà thôi, đang ở trong giai đoạn bồi dưỡng tình cảm vô cùng trọng yếu a!"

Đối phương nói gì đó, Tùy Viên nghe không được, cậu chỉ trợn tròn đôi mắt to nhìn Dima, theo ngữ khí của gã phán đoán người bên kia điện thoại chắc là cấp trên của gã, Hermes, mà Hermes này còn có một thân phận sau lưng, rất có khả năng chính là Triệu Hi Hòa.

Nghĩ đến đây, trái tim Tùy Viên không bị khống chế nhanh chóng nhảy lên, vô thức lắc lư cái đuôi phía dưới.

... Đây cũng là một thói quen không tốt lắm, nhất định phải sửa!

"Thật sự không được mà... Anh tha cho tôi đi..." Không biết người bên kia điện thoại nói gì đó, ngữ khí Dima mềm nhũn ra, nhưng vẫn không có ý định đáp ứng. "Tôi không thể bỏ nhân ngư của tôi ở nhà một mình được, em ấy sẽ sợ hãi, sẽ khóc đó!"

Nói, Dima quay đầu nhìn về phía Tùy Viên, Tùy Viên theo phản xạ chế ra nước mắt nhỏ xuống, chất lỏng trong suốt ngưng tụ trong hốc mắt, thấm ướt lông mi, bộ dáng muốn rơi nhưng không rơi nổi thật sự là làm cho người ta mềm đến tận đáy lòng.

"Cái gì? Mang theo em ấy cùng đi?" Dima do dự một chút, nhìn Tùy Viên cô đơn ngồi trên ghế sa lon, tâm tình vốn kiên định cự tuyệt thoáng dao động. "Rồi...Trung tâm nhân ngư quả thật có nói để em ấy đi ra ngoài cùng những nhân ngư khác gặp mặt có thể trợ giúp bảo trì tâm tình sáng sủa của em ấy... Nhưng mà nghe khẩu khí của anh, tính cách của nhân ngư nhà anh hình như không tốt lắm, sẽ không khi dễ nhân ngư nhà tôi chứ?"

Dừng lại một lát sau, Dima thở dài, cúp điện thoại, đi đến trước mặt Tùy Viên, ngồi chồm hổm xuống, nhẹ giọng hỏi: "Lam, anh mang em đến nhà bạn anh, thấy thế nào? Trong nhà của hắn cũng có một nhân ngư, gọi là Al, cũng là nhân ngư mới mang từ trung tâm ra."

Tùy Viên kiềm chế tâm tình kích động, nhẹ nhàng gật gật đầu —— chỉ tiếc cậu kích động không phải vì sắp gặp được nhân vật chính, mà có lẽ sẽ gặp được Hermes.

Dima nhẹ nhàng thở ra, gã trêu chọc không nổi cấp trên nhà mình, cũng không nguyện ý ủy khuất nhân ngư của mình, kết quả như vậy không thể nghi ngờ là tốt nhất.

Tiếp nhận lời mời của cấp trên, Dima lập tức bắt đầu thu dọn đồ đạc, sợ Tùy Viên cảm lạnh nghiêm túc che phủ cậu từ đầu đến chân, sau đó ôm cậu lên xe bay. (thực chất là huyền phù xa = xe trôi nổi, ta đổi thành xe bay cho dễ hiểu)

Thân là bảo mẫu của sếp —— không đúng là sĩ quan phụ tá! —— Dima tự nhiên rất quen thuộc nhà của Hermes, đặt chế độ lái tự động xong liền bắt đầu thông qua cửa sổ xe giảng giải cho Tùy Viên về thế giới bên ngoài, mà Tùy Viên cũng không tự chủ được bị những nhà cao ốc mọc lên san sát, vô số xe bay qua lại không ngớt trên không trung, một bộ cảnh tượng tương lai hấp dẫn.

Toàn bộ thành phố sạch sẽ đến mức như không nhìn thấy một vệt bẩn, các tòa nhà màu trắng bạc khơi dậy cảm xúc giàu có hòa lẫn với màu xanh của cây cối, giống như là một bức họa xinh đẹp. Người máy kỳ lạ quý hiếm cổ quái, ai làm việc nấy; quần thể kiến trúc giàu mỹ quan; dùng hình thể ba chiều để phát hình ảnh quảng cáo trên không trung... Tất cả làm cho Tùy Viên lần đầu tới thế giới tương lai không kịp nhìn.

Thấy ánh mắt của Tùy Viên chuyên chú mà tràn đầy vui sướиɠ nhìn những thứ mới mẻ, Dima cuối cùng càng tỏ ra quyết tâm, càng thích bé cá ngoan ngoãn nhà mình, ngoại trừ hay thích khóc ra, cơ hồ không có một chút tỳ vết.

Một người sáng lạn như hoa giảng giải, một người nghiêm túc lắng nghe, khi xe bay đến được đích, hai người còn có chút chưa thỏa mãn, nhưng hiển nhiên, chủ nhân bọn họ phải đến bái phỏng đã không nhịn được nữa, từ lúc xe còn chưa dừng lại hoàn toàn đã mở cửa, vẻ mặt nôn nóng "các ngươi rốt cuộc đã tới".

"... Hermes." Vừa xuống xe, liền nhìn thấy ánh mắt sắc bén của đối phương trực tiếp nhìn chằm chằm vào nhân ngư trọng lòng ngực mình, Dima vô thức ngăn cản một chút, ân cần hỏi han, cấp trên của gã lúc này mới thoáng thu hồi ánh mắt, có thể nói lãnh đạm gật gật đầu.

May mắn, Dima sớm biết thằng sếp nhà mình là loại mặt hàng gì, căn bản không thèm để ý đối phương lạnh nhạt, không đợi mời đã ôm Tùy Viên thẳng vào cửa.

So với Dima hào hoa phong nhã, Hermes hiển nhiên càng giống là một quân nhân, trên người hắn có khí chất sát phạt quyết đoán, lợi hại mà cứng rắn, tựa hồ chỉ cần một cái liếc mắt nhàn nhạt, có thể khiến cho trẻ con sợ tới mức dừng khóc ngay.

Đối với cách làm của sĩ quan phụ tá nhà mình, Hermes hiển nhiên cũng đã quen, chậm rì rì đóng cửa lại, đi sau gã, ánh mắt lại vừa vặn dừng ở Tùy Viên nộ ra nửa cái đầu trên vai Dima.

Cơ hồ trong nháy mắt, hai người liền xác định thân phận của đối phương, vẻ mặt nguội lạnh của Hermes nhanh chóng mềm hoá, lộ ra một nụ cười nhẹ, mà Tùy Viên thì rụt rụt đầu, một lần nữa chôn lại trong ngực Dima —— cậu vì vui sướиɠ không bị khống chế của mình mà có chút kinh hãi.

Lập tức, Dima đi đằng trước rùng mình một cái, nhanh chóng quay đầu xoay người, theo phản xạ đề phòng tiến nhập trạng thái chiến đấu, sau đó mê man nhìn thằng sếp nhà mình đột nhiên bộc phát ra sát khí, không hiểu mình lúc nào thì chọc phải cái tên sát thần này.

Hermes nhàn nhạt liếc Dima, chỉ một ngón tay: "Chính là nó đó, cậu đi xem làm thế nào làm cơm cho nó ăn."

Dima thoáng thả lỏng xuống, không thể làm gì khác ngoài thở dài: "Chăm sóc nhân ngư trong nhà ăn cơm, chẳng lẽ không phải việc của người chủ nhân là anh sao ?"

Hermes không nói gì, chỉ dùng ánh mắt uy hϊếp sĩ quan đáng thương của hắn, thẳng đến khi đối phương không chịu nổi áp lực nữa, không thể không thỏa hiệp.

"Đem nhân ngư của cậu cho tôi, cậu đi chiếu cố Al đi." Hermes hướng phía Dima vươn tay, nhưng là lúc này đây, Dima lại không phục tùng, chỉ vội vàng nói câu "Không cần", liền trực tiếp đem Tùy Viên bỏ xuống bên cạnh nhân ngư bị gọi là Al.

—— chẳng biết tại sao, Dima cảm thấy thằng sếp nhà mình có chút nguy hiểm, tuyệt không muốn để hắn tiếp xúc với nhân ngư của mình.

Tướng mạo nhân ngư tên là Al so với Tùy Viên không chút thua kém, nhưng khỏe mạnh hơn, có sức sống, hoàn toàn so với Tùy Viên "điềm đạm đáng yêu" là hai thái cực khác nhau. Cậu ta có một mái tóc ngắn màu rượu vang đỏ, rất là đường hoàng, con mắt màu vàng nhìn Tùy Viên trong tích tắc lộ ra kinh diễm cùng si mê, sau đó ánh mắt kia trong chốc lát dời xuống phía dưới, nhìn bộ ngực trần trụi lộ ra ngoài, lập tức biến thành tuyệt vọng nồng đậm.

Tùy Viên: "... ... ..."

Chỉ có điều, đối mặt với thiếu niên xinh đẹp giống như con rối, Al vẫn chưa định từ bỏ ý định nâng tay lên, muốn đυ.ng một tý vào đối phương —— coi như là giảo cơ (gay), cậu ta cũng không muốn chọn một nam nhân cao lớn uy mãnh, mà phải là một ngụy nương (*) xinh đẹp đáng yêu mới càng phù hợp với thẩm mĩ quan của cậu ta a!

(*) ngụy nương: bóng, con giai nhưng ẻo lả như con gái

"Ba!" một tiếng thanh thúy dễ nghe, làm cho Tùy Viên, Al cùng Dima ba người đều không hẹn mà cùng sửng sốt một chút. Phản ứng đầu tiên là Al bị tấn công, lập tức rụt cái tay còn chưa kịp chạm được Tùy Viên, xoa lấy mu bàn tay đỏ bừng, tràn đầy oán niệm trừng Hermes vừa bạo hành gia đình.

"Ách... Chuyện này..." Dima ho khan một tiếng, cảm thấy bầu không khí là lạ, không biết nên mở miệng như thế nào.

"Không được tùy tiện chạm vào người khác." Hermes trầm mặc một lát, tựa hồ có chút gian nan nhổ ra một câu như vậy.

"Lão đại, độc chiếm dục của anh mạnh quá a? Lam nhà ta đâu phải là thứ bẩn thỉu gì, đυ.ng một tý cũng không được!" Dima có chút bất mãn phản bác, giơ tay ôm chầm lấy Tùy Viên bởi vì bị "ghét bỏ" mà lại bắt đầu rơi nước mắt, ôn nhu trấn an.

Tùy Viên núp ở trong ngực Dima, lặng lẽ nhìn vẻ mặt vặn vẹo của Hermes, song song lâm vào trầm mặc trường kỳ.

... Kỳ thật, thế giới này hiển nhiên so với trong tưởng tượng càng nguy hiểm hơn... QAQ
« Chương TrướcChương Tiếp »