Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Muốn Làm Nam Phụ Kỳ Thực Cũng Chẳng Dễ Gì

Chương 61: Thú Nhân

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 61:

Cơ hồ sau nửa phút đồng hồ, Tùy Viên thực sự muốn quỳ lạy sức tưởng tượng siêu phàm thoát tục của Sennuo! Thoáng nhìn qua vẻ mặt quỷ dị cười mà như không cười của Leonard, Tùy Viên chỉ có thể tự mình cố gắng giải thích: "Ca ca, anh đang nói cái gì vậy! Nó không phải con...... con của em và Leonard!"

"Không phải?" Sennuo nhăn mi lại, có chút chần chờ, lại có chút không tin."Nếu như nó không phải, sao lại giống như đúc khi ngươi còn bé? Huống hồ trên người nó còn có khí tức thuộc về Leonard......" Dừng một chút, ánh mắt Sennuo sắc bén bắn về phía Leonard, trách cứ. "Hay là, đây là hài tử của ngươi và á thú khác?!"

Leonard: ".................."

Lúc này, ly thú trong ngực Tùy Viên cuối cùng cũng có phản ứng, lập tức tức giận hét "chi chi", tuy không rõ chuyện này rốt cuộc là như thế nào phát sinh, nhưng mà nó hoàn toàn không thể tiếp nhận kết quả như vậy. Rõ ràng nó mới là linh sủng của chủ nhân, mà yểm thú và Tùy Viên có dùng tám gậy tre cũng không đánh đến nơi, nếu như có nói là hài tử, thì cũng phải nói nó mới đúng chứ!

Ly thú ồn ào rốt cục cũng kéo được lực chú ý của Sennuo, rất nhanh, hắn cũng không phụ sự kỳ vọng của ly thú mà chú ý trên người nó có chứa khí tức của Tùy Viên, mày không khỏi nhíu lại càng sâu: "Đây lại là hài tử của ngươi với ai?!"

Tùy Viên: ".................."

Ly thú cuối cùng cũng được điểm danh khoe khoang nhếch lên cái đuôi xoã tung, khoái trá lắc lư.

Sennuo đánh giá nó một phen, có chút ghét bỏ dời đi ánh mắt. "Cái đứa này hình thú thật là kỳ quái, xuyến chủng sao?" (xuyến: ghép, chủng: chủng loại, nên chắc ý anh là xuyến chủng = tạp chủng)

Ly thú: "............QAQ"

Hiển nhiên, trình độ gây thù oán của Sennuo không hề kém, hai ba câu đã bị hai linh sủng coi là đại địch trong đời, mà ngay cả ly thú từ trước đến nay tính cách ôn thuần cũng nhe răng muốn xông lên cắn hắn, một bộ tư thế phải liều mạng đến nơi.

Tùy Viên liền tranh thủ kéo ly thú trở lại trong ngực, an ủi vuốt da lông của nó, dở khóc dở cười nhấn mạnh một lần nữa: "Chúng nó thật không phải là ấu tể của thú nhân, chỉ là...... dị thú kỳ quái mà thôi thôi."

"Ngươi cho rằng, ta ngay cả ấu tể của thú nhân và dị thú đều không phân biệt được ư?" Sennuo bất vi sở động.

"Chúng nó không phải là hài tử của ta và Eli, không có bất luận quan hệ huyết thống nào với chúng ta, ta hướng thú thần thề." Tuy cũng không ngại mạc danh kỳ diệu bị cho là lén sinh con, chân chính buộc định Tùy Viên, nhưng là mắt thấy sự tình ngày càng phát triển theo hướng phức tạp, Leonard vẫn luôn bàng quan rốt cục ho nhẹ một tiếng, chậm rãi mở miệng. Thanh âm của hắn trầm ổn, có một loại mị lực làm cho người ta không tự chủ được muốn tin tưởng. "Có lẽ là giống dị thú mới cũng không chừng? Chúng nó là ta và Eli trong rừng phát hiện, sau đó cứ chạy theo chúng ta, đuổi cũng đuổi không đi, chúng ta cũng có chút phiền não."

Dừng một chút, Leonard rất là bất đắc dĩ nhìn Sennuo bán tín bán nghi: "Á thú mang thai cũng không phải chuyện một hai ngày, một hai tuần, thậm chí một hai tháng có thể hoàn thành, nếu như Eli có bầu, trong trường học không có khả năng không biết, ngươi cũng không thể không rõ, không phải sao?"

Theo lời Leonard, Sennuo vừa rồi bị phẫn nộ cùng vô thố làm cho đầu óc hôn mê rốt cục dần dần thanh tỉnh lại, xác thực, Eli luôn luôn ở trong trường học, cũng không có thời gian dài chỉ đóng cửa không ra ngoài, cho nên mang thai căn bản là không có khả năng. Chỉ là Sennuo vì hành vi cậu cả đêm không về sinh ra hoài nghi, lại chứng kiến ở cổ Tùy Viên có dấu hôn, vô thức đưa ra kết luận, đợi đến khi tỉnh táo lại, bình tĩnh suy nghĩ, sẽ biết rõ kết luận như vậy là không tín nhiệm đến cỡ nào.

Vẻ mặt của Sennuo thoáng hòa hoãn xuống, nhưng thái độ đối với Leonard vẫn cực kỳ không xong, cho dù là chân thú nào cũng sẽ không muốn nhìn đệ đệ á thú mà mình một mực sủng trong lòng bàn tay lại bị một thèng chân thú khác khinh bạc, huống chi cái thèng chân thú này danh tiếng không được tốt lắm, khi nóng khi lạnh khiến kẻ khác khó đoán được hắn nghĩ gì.

"Cho dù ta tin chúng nó không phải con của các ngươi, thú nhân khác cũng chưa chắc sẽ tin tưởng." Hít sâu một hơi, Sennuo biểu lộ ngưng trọng cảnh cáo nói."Ta không quản các ngươi xử lý thế nào, nhưng tuyệt đối không thể để cho chúng nó xuất hiện ở trước mặt các thú nhân khác, thanh danh của đệ đệ ta không thể như vậy mà bị xỉ vả, hiểu chưa!"

Đối với yêu cầu của Sennuo, Tùy Viên và Leonard tự nhiên không thể phản bác, Leonard tìm một cơ hội, không để ý ly thú và yểm thú kháng nghị giãy dụa, vụиɠ ŧяộʍ đem chúng nó một lần nữa nhét trở về sủng vật không gian, kế tiếp, chính là vấn đề xử lý phân chia thi thể của Pyracantha.

Bởi vì Pyracantha là Sennuo cùng Leonard phối hợp bắt được, chỉ có điều công lao của Leonard – còn có con mèo đen hư hư thực thực của hắn nhiều hơn một ít, cho nên dựa theo quy định bất thành văn giữa các thú nhân, cái con Pyracantha này theo lý nên chia làm hai nửa, mỗi người một nửa.

Nhưng mà, Sennuo và Allen dù sao cũng không phải tình lữ chân chính, cũng không có ý định đi tranh đoạt danh hiệu đệ nhất tình lữ, mà Sennuo là tên đệ khống, Allen cũng không quan tâm những thứ này, so với Pyracantha vinh dự, càng muốn cùng Tùy Viên hòa hoãn quan hệ, Leonard bản thân hắn cũng không phải người cố chấp cổ hủ, vì vậy ba người thương lượng xong, lập tức toàn phiếu thông qua ý kiến đem Pyracantha hoàn toàn quy về danh nghĩa của Tùy Viên và Leonard.

Về phần Tùy Viên...... tựa hồ không có người nhớ tới phải hỏi thăm ý kiến của cậu......

"Eli, ngươi không phải vẫn muốn cùng Leonard đạt được danh hiệu đệ nhất tình lữ sao? Lúc này đây nhất định có thể đạt được mong muốn." Sennuo cười chúc mừng đệ đệ của mình, chỉ có điều nhìn dấu hôn ở phần cổ của cậu càng nhìn càng chướng mắt, từ bên cạnh xé một đoạn giấy xanh biếc, hai ba bước xếp thành một cái vòng cổ, đeo lên cổ Tùy Viên, che dấu hôn ngân kia.

"Thú thần chúc phúc cho các ngươi." Allen cũng cười nhẹ gật đầu, phụ họa nói. Tuy cậu ta là người vô thần, thái độ cầm chừng với tín ngưỡng của thú nhân, nhưng cậu ta cũng không ngại mượn cái này hướng Tùy Viên lấy lòng.

Tùy Viên có chút không liệu kéo vòng cổ, tìm không thấy lý do để có thể phát giận, chỉ đành nghiêng đầu, có chút không cam lòng nói cảm ơn.

Lần đầu tiên được Tùy Viên dùng vẻ mặt ôn hoà [?] đối đãi, nội tâm của Allen lập tức vui vẻ, cùng Sennuo nhìn nhau tươi cười (như 2 con tuki =))).

— Tùy Viên ở một bên nhìn thấy một màn này quả thực bị chói đến mù mắt......

Leonard tìm được một sợi dây bền chắc, trói Pyracantha lại, kéo sau lưng mình. Bởi vì mang theo một đại gia hỏa như vậy, hắn với Tùy Viên tự nhiên không có cách nào tiếp tục ở lại trong rừng, lập tức quay trở về chỗ cắm trại, đương nhiên, trong nháy mắt khi Pyracantha xuất hiện, tất cả các thú nhân ở chỗ cắm trại đều sôi trào.

Là dị thú nổi tiếng với sự nguy hiệm của nó, Pyracantha luôn luôn là con mồi mà các thú nhân to lớn liên hợp lại đi săn mới có khả năng bắt được, Leonard một mình một người [?] lại bắt được không hề nghi ngờ đã lấy được sùng bái của các thú nhân, còn lấy được danh hiệu đệ nhất tình lữ của lễ Nata.

Màn đêm dần dần buông xuống, các thú nhân tiến vào trong rừng lần lượt quay trở lại, là con mồi sáng mắt nhất, Pyracantha đã được các thú nhân thu thập thỏa đáng, da lông bị lột hết ra, rửa sạch sẽ, được Leonard thu lại làm huân chương vũ dũng(vũ lực và dũng cảm), mà tất cả thịt được nướng trên đống lửa, hương khí không ngừng lan tỏa.

Không thể không nói, Pyracantha có thể coi là một trong những dị thú có thịt ngon nhất, cơ thể cũng rất lớn, đêm nay các thú nhân có lộc ăn, ăn đến no bụng mới thôi.

Thịt nước ngon miệng, mùi thơm đậm đà của rượu, khúc nhạc vui sướиɠ từng bừng, đống lửa bập bùng màu cam chiếu vào gương mặt trẻ tuổi các thú nhân, mở ra thịnh yến ban đêm chỉ thuộc về các đôi tình nhân.

Dạ hội lửa trại không chỉ là vì làm chuẩn bị cho các thú nhân cùng tiến vào tùng lâm, đồng thời cũng tạo cơ hội để các thú nhân tìm được bạn khác giới. Nhóm chân thú độc thân một mình tiến vào tùng lâm săn bắn, dùng con mồi mình bắt được khoe khoang thực lực của mình, mà nhóm á thú cũng cố gắng trang điểm bản thân, dùng phù chú trị liệu cho các chân thú bị thương, song phương cũng ở đêm nay có một cơ hội tự do lựa chọn, nói không chừng sẽ gặp được người thích hợp nhất, cho nên vô luận là ai cũng sẽ dùng thái độ phi thường nghiêm túc đi đối đãi.

Là chân thú độc thân, Monroe, Moya đương nhiên cũng một mình tiến vào tùng lâm, săn bắt con mồi, tuy ý định ban đầu là muốn tranh cao thấp với Leonard, hướng Tùy Viên chứng minh giá trị của mình, mặc dù con mồi mà bọn họ bắt được cũng rất hiếm có, nhưng trước mặt Pyracantha chỉ là tép riu.

Đã lấy được danh hiệu đệ nhất tình lữ, Leonard cảm thấy mỹ mãn chiếm được tư cách cả đêm ở bên Tùy Viên, không có một thú nhân thứ ba nào ở dưới loại tình huống này đến chen chân, trừ phi Leonard hoặc là Tùy Viên bỏ lại đối phương, một mình rời đi.

Để thay đổi hình tượng không xong (cái hình tượng sở khanh, một chân đạp hai thuyền mà vợ anh gây ra cho anh ấy =.=) của mình trong lòng các thú nhân, Leonard đêm nay có thể được xưng tụng là tình nhân tri kỷ nhất rồi.

Hắn tự mình nướng thịt cho Tùy Viên, tay nghề vô cùng tốt khiến các thú nhân xung quanh đều cực kỳ thèm thuồng; hắn không chú ý tới một á thú nào khác, ánh mắt một mực đảo quanh Tùy Viên, thái độ có thể coi như ân cần, dù vẻ mặt vẫn có vẻ lạnh lùng như cũ, nhưng khi đặt trên người Tùy Viên mới có thể thấy rõ ràng sắc thái nhu hòa của hai con ngươi tỏ rõ hắn rất để ý Tùy Viên.

Một mực quan sát bọn họ, Sennuo vừa vui mừng lại càng cảm thấy mơ hồ, hắn đương nhiên tin đệ đệ nhà mình chắc chắn không biết nói dối, lần trước đi tìm cậu tất nhiên cũng là vì mâu thuẫn với Leonard. Nhưng mà, trái lại xem ra, Tùy Viên không có trực tiếp tỏ vẻ Leonard đối với cậu không tốt, điều này làm cho Sennuo có chút hoài nghi mấy cái tin vỉa hè mà mình nghe, đem hết thảy nghĩ đến quá mức nghiêm trọng, vì vậy oan uổng đối phương — dù sao, tất cả chỉ là bản thân hắn suy đoán mà thôi.

Có lẽ nên tìm thời gian, hắn chắc là lại phải hướng trong nhà báo cáo, để người nhà hòa hoãn thái độ đối đãi với Leonard đi?

Vênh mặt hất hàm sai khiến Leonard chiếu cố ăn uống no đủ, rượu trái cây ngọt ngào làm cho hai gò má Tùy Viên hiện hồng, ánh mắt giống như mèo con cũng mang lên men say, như là sóng triều lăn tăn. Sau khi quan sát kỹ thuật vừa múa vừa hát của các thú nhân trong sân rộng, Tùy Viên cảm giác mình học không sai biệt lắm đứng lên, dắt lấy cánh tay Leonard, kiêu căng yêu cầu: "Mau đứng lên, theo tôi đi khiêu vũ!"

Tuy Tùy Viên đối với cái này không có hứng thú gì, nhưng mà hiển nhiên vai diễn Eli này không thể nào sau khi cùng Leonard đạt được danh hiệu đệ nhất tình lữ lại có thể an phận thủ thường ngồi trên như vậy cả đêm, tất nhiên phải hảo hảo "hưởng thụ" và "khoe khoang" rồi. Leonard nghe lời đứng lên, bị Tùy Viên lôi kéo đi vào quảng trường, lập tức, các thú nhân xung quanh liền vì bọn họ nhường lại một khối đất trống, thiện ý nhìn bọn họ mỉm cười.

Tùy Viên học được rất nhanh, hơn nữa giống như con mèo[?], vòng eo mềm mại, động tác linh hoạt, rất nhanh liền dung nhập vào giữa các thú nhân đang nhảy múa, ngược lại Leonard lại hơi rụt rè, chỉ hơi hơi mỉm cười nhìn Tùy Viên xoay quanh mình làm động tác vũ đạo, ngẫu nhiên phối hợp đáp lại, nhưng thật ra từ xa nhìn thấy lại cực kỳ đúng nhịp.

Cảm nhận được tầm mát của các chân thú khác ném tới trên người Tùy Viên, Leonard hơi hơi nheo mắt lại, khi Tùy Viên một lần nữa chuyển tới bên cạnh mình đột nhiên giơ tay ôm eo của cậu, kéo cậu vào trong ngực, cúi đầu hôn lên đối phương bởi vì giật mình mà môi hơi hơi mở ra.

Lập tức, các thú nhân chung quanh truyền đến tiếng cười vang, huýt sáo vang dội, tiếng vỗ tay nhiệt liệt và các loại ồn ào huyên náo, mà ngay cả nhạc khúc đều trong nháy mắt sục sôi lên, đem dạ hội lửa trại lại lần nữa đạt cao trào.

Sennuo đem ánh mắt dời đi đệ đệ nhà mình và Leonard, mang theo vài phần bất an vài phần chờ mong nhìn về phía Allen, cứng ngắc vươn tay: "Có thể mời em đi khiêu vũ không?"

Allen tay cầm chén rượu dừng lại, lộ ra một chút chần chờ, nhưng khi nhìn đến biểu tình của Sennuo vẫn có chút không thể làm gì được gật gật đầu, đặt chén rượu xuống, đưa tay đặt vào lòng bàn tay của Sennuo.

"Tuy em cảm thấy hiện tại tôi có chút đường đột khi nói điều này......" Có chút không được tự nhiên ôm hờ Allen, lớn như vậy mới có mối tình đầu tiên Sennuo vừa ngượng ngùng vừa không được tự nhiên, thành thục ổn trọng trước mặt Tùy Viên cũng hóa thành phù vân không biết bay tới nơi nào, như một thằng trẻ trâu nói thẳng ra. "Nhưng xin hỏi, tôi có thể theo đuổi em không? Không chỉ là dùng thân phận tùy tùng, còn là người thủ hộ thậm chí là bầu bạn."

Allen: ".................. Thật có lỗi, tôi cảm thấy được tôi...... chưa có cách nào tiếp nhận......"

— cậu vẫn cho rằng mình là một nam nhân thẳng không thể thẳng hơn, nhưng lại phải chịu một thằng đàn ông khác danh chính ngôn thuận theo đuổi, cảm giác này thật sự là vô cùng kì diệu......

Mặc dù có câu nói "Nhập gia tùy tục", nhưng tính hướng cũng không phải là trong một lát có thể bẻ cong.

"Không có vấn đề gì." Tuy bị cự tuyệt mà có chút thất vọng, nhưng mà nhóm á thú đều cẩn thận mà rụt rè – cho dù là đệ đệ yêu thương Leonard sâu sắc cũng thường xuyên làm bộ làm tịch — cho nên cơ hồ không có chân thú nào ở lần đầu tiên cầu yêu có thể thành công. Đối với câu trả lời kiểu này, Sennuo đã sớm có chuẩn bị tâm lý, cũng không bị đả kích. "Như vậy, ít nhất em không cự tuyệt tôi trở thành người theo đuổi em a?"

"...... Kỳ thật tôi không đề nghị anh lãng phí quá nhiều thời gian trên người tôi, tôi không cam đoan mình có thể tiếp thu anh......" Allen trả lời có chút khó khăn, vẻ mặt quấn quýt.

"Tôi hiểu." Nghe ra dao động trong giọng nói của đối phương, đôi mắt Sennuo sáng ngời. "Tôi sẽ cố gắng chứng minh mình là một lựa chọn rất tốt!"

Allen: ".................."
« Chương TrướcChương Tiếp »