Chương 60: Thú Nhân

Chương 60:

Tuy biết rõ Tùy Viên và Leonard nhất định sẽ cùng nhau tham gia lễ Nata, nhưng nhóm chân thú đến mời Tùy Viên vẫn là như cá diếc qua sông, nối liền không dứt, Monroe, Moya đều đến tham gia náo nhiệt, đương nhiên, cũng đều thất bại mà về. Mặc dù thái độ Tùy Viên rất kiên quyết, nhưng khi đối mặt với những chân thú tràn ngập hy vọng, trung hậu thành thực, cậu thật sự là nói không được những lời quá nặng nề, điều này dẫn tới Leonard trong một thời gian ngắn cả người có chút âm trầm, như thể đang mang mối hận đoạt vợ gϊếŧ con, ai cũng đều có thể nhìn ra được, tâm tình của hắn phi thường không tốt.

Vì vậy, lại có một lời đồn lặng lẽ truyền ra là hắn bị Eli bức bách, không thể vui vẻ cùng á thú khác tham gia lễ Nata, do đó mà tức giận không thôi — nếu không, có thể ở trong đám chân thú trổ hết tài năng, cùng một chỗ với á thú yêu mến tham gia lễ Nata là một việc vui sướиɠ đến dường nào! Bày ra vẻ mặt Diêm La rốt cuộc là muốn nháo gì chứ?!

Đương nhiên, Tùy Viên biết rõ, Leonard như vậy thuần túy chỉ là máu ghen nghiêm trọng hơn so với thú nhân bình thường thôi, đồng thời cũng bởi vì đã bị khai bao, nên Tùy Viên lại phòng bị đến cực điểm, không để hắn một lần nữa thành công đắc thủ nên càng u oán.

Dù sao, hiện tai hai người là ở trường học người đến người đi, mà thế giới thú nhân rất bảo vệ với á thú vị thành niên, nếu các chân thú đối với bọn họ ra tay là hành vi trái với pháp luật, cho nên, chỉ cần Tùy Viên không một mình đi đến những chỗ hẻo lảnh, thưa thớt người qua lại, có nhiều chân thú đi theo như vậy, cậu sẽ được bảo vệ tuyệt đối an toàn.

Bất quá, ở lễ Nata, cậu nhất định phải cùng Leonard hành động, Tùy Viên cảm giác mình sắp buồn đến trắng đầu rồi......

Trong nguyên tác, Allen cùng vị chân thú mà cậu ta dùng chu sa chế phù cứu giúp tham gia lễ Nata, mà Eli vì muốn cậu ta xấu mặt, lúc săn bắn trắng tay mà về, liền cầu Leonard hành động ở gần Allen, quấy nhiễu hai người đi săn, mà Leonard cũng bởi vì chính mình không biết nguyên nhân gì cũng không phản bác, khó có dịp thuận theo Eli làm việc tổn nhân bất lợi kỷ(hại người ta nhưng lại chẳng có lợi cho mình).

Trong lúc đi săn, nhờ hào quang của nhân vật chính, Allen gặp được một con Pyracantha cực kỳ quý hiếm và nguy hiểm. Tuy người đi theo cậu ta thực lực không tệ, nhưng cũng chỉ ở trình độ trung thượng, hoàn toàn không có khả năng ứng phó loại tình huống phải cần năm thú nhân như hắn trở lên liên hợp mới dám chính diện giao chiến dị thú kia.

Pyracantha xuất hiện, không chỉ uy hϊếp hai người Allen, đồng thời cũng uy hϊếp cả Eli và Leonard, Leonard đem Eli đến địa phương an toàn, rồi quay trở về nghĩ cách cứu Allen, mà Eli cứ như vậy bị ném sang một bên càng phẫn hận Allen không thôi, tin tưởng Leonard quả thật đối với Allen sinh ra hảo cảm — đặc biệt, khi Eli bởi vì không cam lòng và lo lắng mà vụиɠ ŧяộʍ chạy trở lại, liền chứng kiến Leonard thay chân thú bị thương nhu hòa nâng Allen dậy, nửa ôm vào trong ngực.

Kỳ thật, dù không có hảo cảm, các chân thú cũng sẽ không trơ mắt nhìn á thú rơi vào nguy hiểm mà chỉ lo bản thân chạy trối chết, theo lý thuyết, không hỏi nguyên do, chỉ nhìn cách làm của Leonard một cách đơn thuần, hắn cũng không làm sai cái gì, chỉ có điều Eli quá mức cực đoan, độc chiếm dục rất mạnh, cố tình gây sự từng bước một bức bách Allen, mà Leonard vốn là đối Allen có chút hảo cảm tự nhiên nhìn không được, ra tay che chở cậu ta, tạo ra cơ hội tiếp cận Allen, tiến một bước trên đường phát triển cảm tình.

Có lẽ, nếu như không phải do cá tính của Eli, Leonard cuối cùng cũng chưa chắc có thể cùng Allen chân chính cùng một chỗ, vi phạm hứa hẹn đảm nhiệm chức vụ người thủ hộ của Eli.

"Chúng ta lần này là có nhiệm vụ, anh đừng có xằng bậy đó!" Trước lúc xuất phát, Tùy Viên lườm Leonard đã hóa thân thành báo đen, nghiêm túc giảng giải đạo lý.

Khó có dịp cùng Tùy Viên ở riêng với nhau, Leonard rất là tiếc hận, nhưng mà may mắn đầu óc chưa bị làm cho hôn mê, bất đắc dĩ gật gật đầu: "Được rồi, anh biết mà, tất cả đều nghe lời em còn không được sao? Ngồi lên trên đi." Leonard cúi người, ý bảo Tùy Viên cưỡi lên trên người mình, Tùy Viên thấy Leonard tựa hồ cũng không có ý lừa gạt mình, rốt cục cũng an tâm, cẩn thận giạng chân ngồi trên lưng báo đen.

Chung quanh, cũng có vài tổ tình lữ vận sức chờ phát động, chỉ khi là tình nhân chân chính, á thú mới có thể ngồi trên người chân thú, cùng nhau săn bắn, mà nếu chỉ là á thú và chân thú vừa kết bạn thì đều dùng bộ dáng nhân loại. Chân thú không hóa thân thành hình thú hiển nhiên sức chiến đấu kém hơn những chân thú dùng hình thú chở người mình yêu, cho nên mục đích của bọn họ trong chuyến đi này thực ra không phải là săn bắt dị thú có độ nguy hiểm cao, tranh đoạt vòng nguyệt quế đệ nhất tình lữ, mà là tản bộ tâm sự, tăng thêm sự hiểu biết lẫn nhau, xem có thể tiến thêm một bước hay không.

Chứng kiến Leonard hóa thành hình thú, để Tùy Viên ngồi ở trên người mình, các thú nhân xung quanh đều nghẹn họng nhìn trân trối, bởi vì đây như là đang tuyên cáo quan hệ của hai người bền chặt không gì phá nổi trước mặt công chúng!

Lúc thì đồn hai người hòa hợp, khi thì đồn hai người cãi nhau, tình cảm giữa Leonard và Tùy Viên quả thực giống như là câu đố khó bề lý giải, một lần rồi lại một lần khiêu chiến chỉ số thống minh của các thú nhân.

"Ngươi thật sự là muốn cùng hắn cùng tham gia lễ Nata?" Ngay tại lúc Tùy Viên nhìn chung quanh tìm kiếm bóng dáng Allen, Monroe đã đi tới, có chút thất vọng mà hỏi han.

"Đúng vậy." Tùy Viên hoàn hồn, mà Leonard thì đang nằm sấp, lộ ra răng nanh, bộ dáng một khi Monroe nói gì không nên nói, hắn tùy thời đều sẽ nhào lên quyết đấu.

"Nếu như ngươi lựa chọn ta, ta cũng có thể để ngươi cưỡi trên người của ta như vậy." Monroe ném ra thành ý lớn nhất của chính mình.

Tùy Viên như cũ lắc đầu.

Monroe cũng không nói thêm nữa cái gì, chỉ là dùng đôi mắt màu vàng thần sắc khó lường nhìn lướt qua Leonard, rồi xoay người rời đi, đi về hướng Moya vẫn một mực chú ý Tùy Viên.

Mặc dù có chút hiếu kỳ hai người kia lúc nào tiến đến cùng một chỗ, nhưng mà Tùy Viên chưa kịp nghĩ kỹ, lập tức đã bị Allen xuất hiện mà hấp dẫn toàn bộ tinh thần.

...... Còn có, chân thú đi bên cạnh Allen rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!

"Ca ca?!" Tùy Viên mở to hai mắt nhìn, khó có thể tin kêu lên.

Nghe được thanh âm của cậu, Sennuo cùng Allen cũng nhìn tới, hai người đều có chút xấu hổ, còn có chút không được tự nhiên — Tùy Viên đột nhiên nghĩ ra lúc trước Allen muốn nói gì với mình rồi lại thôi.

...... Tuy trong nguyên tác có miêu tả Sennuo nhất kiến chung tình với Allen, nhưng có cần phải hiệu nghiệm như thế hay không!

"Eli." Biết rõ Tùy Viên và Allen có "mâu thuẫn" rất sâu, Sennuo đi đến trước mặt cậu, lập tức mở miệng giải thích. "Là anh đưa lời mời Allen tham gia lễ Nata trước."

"Ca ca, anh đây là ý gì." Tùy Viên biểu tình rất u ám, không cách nào xóa đi kinh ngạc cùng phẫn nộ, thậm chí còn mang theo một chút ủy khuất.

"Eli, để cho ca ca tùy hứng một lần đi." Sennuo đưa tay sờ lên tóc Tùy Viên, âm điệu mềm nhũn, mang vài phần khẩn cầu, sau đó nửa giỡn nửa cảnh cáo cười nói,"Nếu như Allen trở thành bầu bạn của ca ca, em cũng không cần lo lắng cậu ta sẽ có quan hệ gì với Leonard, không phải sao?" Tuy có chút nghi hoặc với việc Leonard hóa thành hình thú, để đệ đệ nhà mình cưỡi trên người, nhưng mà Sennuo đối với phát triển thế này không thể nghi ngờ là rất hài lòng, cho nên cũng không nói quá nặng nề.

Leonard lắc lắc cái đuôi, cả dư quang cũng không cho Sennuo một cái, mặc dù hắn nói đúng sự thật mà(chém).

Allen thì càng cười bất đắc dĩ, có chút không được tự nhiên nghiêng mặt sang một bên — tuy cậu ta nhận lời mời của Sennuo, chính là vì muốn trước mặt Eli chứng minh bản thân không có chút hứng thú nào với Leonard, hy vọng cùng cậu hòa hoãn quan hệ, nhưng mà cùng một nam nhân qua lễ tình nhân, cậu ta vẫn còn có chút không thể tiếp nhận......

Nghe được lời nói của Sennuo, Tùy Viên có chút quấn quýt.

Dựa theo kịch bản, Eli đối xử với vị ca ca Sennuo này vẫn là rất tốt, tuy kiêu căng, nhưng vẫn dùng phương thức của mình mà vì hắn suy nghĩ, mặc dù người yêu mà Sennuo tìm phải là người y vẫn luôn nhìn không thuận mắt, nhưng nếu như Sennuo kiên trì, y cũng không thể vì bài xích của mình mà làm cho ca ca thống khổ. Huống hồ, Allen cùng ca ca của mình cũng tốt lắm, sẽ đoạn tuyệt khả năng tranh đoạt Leonard của y, là một việc thiên đại tốt sự(chuyện vô cùng tốt)! Cho nên, nếu như đứng ở góc độ Eli, Tùy Viên cho dù tỏ ra không vui, cũng không thể hoàn toàn không tiếp nhận, nhưng mà...... Vấn đề là...... Kịch bản a........QAQ

Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều vô ích, Tùy Viên trầm mặc không tỏ tõ thái độ, Sennuo ngược lại nhẹ nhàng thở ra. Dù sao, hắn biết đệ đệ mình mạnh miệng quật cường đến cỡ nào, không có khả năng lập tức liền tiếp nhận Allen mình ghét lâu như vậy, thái độ như vậy tựa hồ là cam chịu, phản ứng như vậy đã xem như là tốt lắm rồi.

Cuối cùng lại vuốt vuốt tóc Tùy Viên, Sennuo và Allen tạm biệt cậu rồi cùng nhau tiến nhập tùng lâm. Sennuo cũng không hóa thành hình thú, tỏ vẻ bọn họ lúc này chỉ là vừa mới kết giao, vẫn còn đường quay lại.

"Kế tiếp phải làm sao giờ?" Leonard chở Tùy Viên đứng lên, hỏi.

"...... Theo sau." Tùy Viên đạm mạc nhổ ra hai chữ, trong nội tâm lại cực kỳ lo lắng.

Leonard cũng không nói gì thêm, ánh mắt hơi lấp lóe, hướng về phía Sennuo và Allen ly khai nhảy lên, hai ba bước liền đuổi kịp hai người, sau đó như là một trận gió vượt qua bên người bọn họ.

Tốc độ báo đen cực nhanh, trong giây lát đã chui vào tùng lâm, hắn nhảy lên cây, tìm một vị trí có tầm nhìn tốt ngồi xổm xuống, lười biếng theo dõi Sennuo và Allen phía dưới dùng tốc độ của rùa bò ra.

Bởi vì Sennuo không hóa thành hình thú, cho nên nhiệm vụ theo dõi của Tùy Viên và Leonard thoáng cái từ khó khăn hạ xuống thành đơn giản, căn bản không hề khó khăn. Tùy Viên từ trên người Leonard nhảy xuống, sau đó một lần nữa bị bị nhân hình của hắn ôm vào trong ngực, trong nội tâm tiếng chuông cảnh báo ác liệt.

"Kế tiếp, chúng ta nên làm một chút việc gì đó nhỉ?" Nhẹ nhàng cắn cắn lỗ tai Tùy Viên, dẫn tới một hồi mẫn cảm khiến cậu run rẩy, Leonard đã sớm nhìn ra Sennuo cũng không biến thành hình thú liền rục rịch một tay ôm eo Tùy Viên, để ngừa cậu giãy dụa vô ý rơi khỏi cây, tay kia thì linh hoạt xốc áo lên, dọc theo bụng chuyển qua ngực, quen thuộc chơi đùa hồng anh hơi hơi đứng thẳng.

Dự cảm không rõ ràng đã ứng nghiệm, Tùy Viên oa tại trong ngực Leonard trở nên cứng ngắc như tò he: "Cho dù bọn họ động tác chậm, Pyracantha bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện, anh đừng có xằng bậy!"

"Coi như là phải dựa theo kịch bản, cũng phải chốc lát nữa mà, không vội." Leonard lơ đễnh, phát hiện Tùy Viên bởi vì bản năng á thú nên thân thể nhanh chóng nhuyễn xuống, vô lực tựa ở trong lòng ngực của mình, một tay vốn đang đặt bên hông một tấc lại muốn tiến một thước dời xuống phía dưới, cởi bỏ đai lưng với vào quần, chụp lên tính khí hơi hơi giơ lên.

"Ngoại, ngoại trừ Pyracantha, còn có nhiều chuyện khác phải làm a!" Tùy Viên giãy dụa trong mắt Leonard lại thành đang cọ cọ làm nũng, ngoại trừ càng khơi mào dục hỏa ra thì không có bất kỳ tác dụng nào, cậu kiệt lực muốn làm cho đối phương tỉnh táo lại. "Dựa theo kịch bản, chúng ta phải cam đoan bọn họ săn không đến một con dị thú nào! Hơn nữa lúc trước anh đã đáp ứng tôi, tất cả đều nghe tôi!"

Làm người quả nhiên không thể quá vô xỉ, bằng không sẽ luôn dễ dàng bỏ qua cơ hội khó có được, tuy đối với việc bất lương lừa gạt Tùy Viên đã có tiền lệ, nhưng vẫn không muốn nhất thời tham hoan mà phá hỏng hình tượng của Leonard, giữa chọc giận người yêu và tạm thời buông tha, mưu cầu phát triển lâu dài, gian nan lựa chọn cái sau.

"Được rồi, anh nghe lời em." Leonard thở dài, hơi hơi thả lỏng kiềm chế với Tùy Viên, ôm cậu xoay người đặt ở trong ngực chính mình, mặt đối mặt, sau đó cầm lấy tay của cậu, chụp lên bộ vị đã cương của mình. "Nhưng mà trước đó, ít nhất cũng phải giúp anh giải quyết chứ hả?"

"Giúp, giúp như thế nào?" Tùy Viên cổ họng căng cứng, có chút vô thố.

"Anh trước kia giúp em làm rồi, lấy tay." Leonard ôm càng chặt Tùy Viên, tựa ở bên tai cậu nhẹ nói, phả ra hơi nóng khiến hai má cậu dần dần hồng lên. "Còn nhớ không?"

Tùy Viên cố gắng tìm kiếm trong trí nhớ, cuối cùng có chút không xác định gật gật đầu.

"Không nhớ cũng không sao, anh dạy cho em." Leonard cười khẽ, thanh âm trầm thấp mà hấp dẫn, khiến lỗ tai Tùy Viên cũng bắt đầu nóng lên, đầu cũng bắt đầu có chút choáng váng.

Dưới sự chỉ đạo của Leonard, Tùy Viên nắm lấy khí quan trướng đại nóng rực, động tác trúc trắc lại khiến đối phương kịch liệt phản ứng, thẳng đến khi tay cậu cũng bắt đầu mỏi nhừ, Leonard lúc này mới cảm thấy mỹ mãn mà tước vũ khí, mà bên cổ Tùy Viên thì để lại dấu vết mà đối phương không ngừng mυ"ŧ hôn mà lưu lại.

Được Tùy Viên chủ động, tuy chỉ là ăn được tí thịt vụn, nhưng tốt xấu gì Leonard cũng coi như là đạt được ước muốn tự nhiên cũng muốn hảo hảo biểu hiện một phen, không đợi Tùy Viên thúc giục liền chủ động hóa thành hình thú, ý bảo Tùy Viên cưỡi lên trên người mình, sau đó chạy về phía Allen và Sennuo rời đi.

"Vừa rồi chuyện kia một chút cũng không có ý nghĩa." Tốc độ báo đen cực nhanh, Tùy Viên không thể không nằm sấp trên người hắn, dính sát vào, giơ tay ôm lấy cổ báo đen, để ngừa bị hất xuống, hoặc là bị nhánh cây, dây leo gì đó thương tổn. Đem tất cả giao cho Leonard, Tùy Viên không có việc gì, nhàm chán gian bắt đầu hướng 5237 báo cáo cảm tưởng. "Rõ ràng thời gian cũng không ngắn, còn mệt chết đi, tay đau, hơn nữa ta một chút cũng không có cảm thấy thoải mái."

"...... Thân, tiết tháo của ngươi vất đi nơi nào rồi? Ta nghe thấy chúng nó đang khóc a!" 5237 khóc không thành tiếng.

Tùy Viên có chút ngượng ngùng đem mặt vùi vào trong lông cổ báo đen, âm thầm nhớ kỹ thì ra cái ý nghĩ như vậy phi thường không có tiết tháo.

Cũng không biết có phải Sennuo và Allen chí không tại dị thú hay không, cho nên mặc dù Tùy Viên và Leonard bỏ rơi nhiệm vụ, hai người cũng vẫn không thu hoạch được một con dị thú nào, chỉ đang nhàn nhã tản bộ, hơn nữa nhìn có vẻ rất là vui sướиɠ.

Chưa bao giờ nhìn thấy Sennuo có bộ dáng vui sướиɠ như thế, Tùy Viên có chút vui mừng, nhưng là cùng lúc đó, tiếng kêu rên của kịch bản quân ẩn ẩn truyền đến bên tai khiến cậu tan nát cõi lòng — bất quá, may mắn, cậu đã sớm quen với phát triển như vậy......

Leonard hiển nhiên không như Tùy Viên xoắn quẩy, hơn nữa hắn cũng không hứng thú với việc săn bắt dị thú liền lười biếng ngáp dài, vẫn không quên phóng xuất ly thú và yểm thú bị hắn giam cầm sắp nổi điên ra thông khí.

Ly thú ngập ngừng trong chốc lát, lập tức nhận ra Tùy Viên, liên tục đảo quanh bên cạnh cậu, nhìn có vẻ khá là kích động, mà yểm thú thì sau khi phóng xuất lập tức chạy trốn không thấy bóng dáng, hiển nhiên là bị giam đến ngấy rồi.

Thời gian tiếp theo rất an ổn, Tùy Viên vội vàng an ủi ly thú đã lâu không thấy mà càng thêm dính người, mà Leonard thì bận rộn trong phạm vi Tùy Viên cho phép mà động thủ động cước với ...... cái đuôi của cậu, may mà, rất nhanh, Pyracantha mà Tùy Viên một mực tâm tâm niệm niệm xuất hiện.

Nghe được một ít thanh âm đất rung núi chuyển, điều mà Tùy Viên vẫn luôn mong chờ lập tức trở thành hiện thực. Cậu một mực lo lắng Allen cùng với một chân thú khác tham gia lễ Nata, mà thay đổi lộ tuyến, vì vậy Pyracantha sẽ không xuất hiện, nhưng sự thật chứng minh, dưới hào quang của nhân vật chính nó nhất định vẫn sẽ tồn tại......

Leonard đứng lên, nhìn về phương hướng thanh âm truyền đến, bởi vì vị trí hiện tại của bọn họ rất an toàn, cho nên giảm bớt một bước phải đem Tùy Viên đưa đến khu vực an toàn. Leonard quay đầu, nhìn về phía Tùy Viên, không yên lòng mà dặn dò: "Thành thành thật thật ngồi ngốc ở trong này, đừng có mà đi qua đó."

"Anh biết tôi không làm được." Tùy Viên lắc đầu. "Dựa theo kịch bản, tôi phải đi qua xem."

Leonard hiển nhiên rất là bất mãn với phản ứng của Tùy Viên, nhưng cũng biết cậu đối với kịch bản cố chấp tới trình độ nào, chỉ có thể bất đắc dĩ tùy ý cậu mạo hiểm. Dù sao ly thú còn ở bên cạnh cậu, mặc dù trên phương diện công kích không có tác dụng, nhưng là bảo vệ Tùy Viên an toàn ngược lại không phải là vấn đề quá lớn.

Quay đầu nhanh chóng chạy về phía Pyracantha và bọn Allen, Leonard tính toán tốc chiến tốc thắng, để tránh lát nữa lúc Tùy Viên đi tới sẽ gặp phải nguy hiểm.

Khi Leonard đuổi tới, Sennuo đã hóa thành hình thú, so với chân thú đang lẽ phải ở đây trong nguyên tác, chiến lực của Sennuo hiển nhiên càng cường đại hơn, hơn nữa so với nguyên tác có thêm một Leonard, đối phó với con Pyracantha này cũng không quá khó khăn — đương nhiên, cũng không thoải mái.

Ở phía xa nghe lũ dã thú gào rú, nói không lo lắng, khẳng định là giả, mặc dù biết rõ thực lực của Leonard, Tùy Viên vẫn có chút đứng ngồi không yên, thật vất vả nhịn một lát liền lập tức khởi hành đuổi theo. Đương nhiên, cậu cũng không dám tùy tiện đùa giỡn mạng nhỏ của mình, hành động khá là cẩn thận.

Tới gần chiến trường, hình ảnh đầu tiên Tùy Viên nhìn thấy, chính là Pyracantha đánh bay báo đen, hai cái móng nâng lên muốn giẫm nát xương sống của hắn. Sennuo hét lớn một tiếng, muốn chạy tới cứu viện, dù nước xa không cứu được lửa gần. Nhưng vào lúc này, trên cây đột nhiên truyền đến một tiếng "Meo –" thét dài, một giây sau, một con mèo màu đen liền mạnh mẽ bổ nhào xuống, chuẩn xác dùng thân thể mình che lấp hai mắt Pyracantha.

Pyracantha nhìn không thấy, mất chính xác, buông tha tính toán giẫm đạp báo đen, quay đầu muốn vất thứ trên mặt mình đi, Leonard thuận thế lăn một vòng thoát ly nguy hiểm, đồng thời, Sennuo thì nhảy lên cao, đánh về phía Pyracantha, làm nó mất cân bằng.

Nhìn thấy cơ hội tốt như vậy, Leonard tự nhiên sẽ không bỏ qua, báo đen uốn cong thân thể thành một độ cong quỷ dị, một ngụm hung ác cắn yết hầu mà Pyracantha vô ý để lộ ra, cùng Sennuo lợi dụng thể trọng đem nó áp đảo trên mặt đất, ngăn cản nó giãy dụa.

Răng năng bén nhọn đâm xuyên qua làn da cứng như đá của Pyracantha, trực tiếp cắn đứt động mạch ở yết hầu, máu tươi phun ra, tràn vào khoang miệng Leonard, lại từ bên mồm của hắn tràn ra. Mùi máu kí©h thí©ɧ bản năng dã thú trong cơ thể, báo đen cắn càng chặt hơn, càng thêm dùng sức, cả hai mắt trở nên đỏ lòm, thẳng đến khi Pyracantha giãy dụa càng ngày càng yếu ớt, cuối cùng co rúm lại, không còn dấu hiệu còn sống.

Chậm rãi há miệng ra, xác định Pyracantha thật sự tử vong, phản ứng đầu tiên của Leonard chính là quay đầu quan sát Tùy Viên có an toàn hay không, sau đó nhìn thấy cậu không mất một cọng lông nào mới nhẹ nhàng thở ra.

Đối lập với Leonard trực tiếp nhìn về phía Tùy Viên, Sennuo thì hóa thành hình người, trực tiếp đi đến bên cạnh đầu Pyracantha, đem mèo đen vẫn còn gắt gao ôm chặt trên mặt kéo xuống, sắc mặt khó coi đến đáng sợ.

Allen vừa ổn định lại, vừa định muốn đi xem xét thương thế Sennuo, đã bị biểu tình này của hắn làm dừng bước, cứng đờ tại chỗ. Mèo đen bị Sennuo nhấc trong tay thì một chút cũng không khách khí, giãy dụa đem móng vuốt bén nhọn để lại mấy vết thương trên người Sennuo, mà Sennuo lại không có ý định trừng phạt, thậm chí có một chút cẩn thận cầm lấy, bước nhanh đi về phía Leonard đang cọ cọ người Tùy Viên.

"Thế này là thế nào!" Hoàn toàn vất hồi ác chiến vừa nãy ra sau đầu, Sennuo hùng hổ cầm lấy yểm thú, tức giận ngập trời chất vấn Tùy Viên và Leonard có phần mờ mịt. "Eli, em khi nào thì sinh cho Leonard một đứa con lớn như vậy!"

Allen hoài nghi mình nghe nhầm: "......= 囗 ="

Yểm thú trong nháy mắt cứng ngắc: "............!!!"

Ly thú núp ở trong ngực Tùy Viên vẻ mặt mờ mịt: "............???"

Tùy Viên & Leonard không hiểu sao bị vu oan lén sinh con: "........................"